Linh Khí Khôi Phục Thời Đại: Kỵ Sĩ Bầu Trời

Chương 8: Pháo hôi thái tử phi 8




Bóng người đột nhiên xuất hiện, thoạt nhìn có chút gầy yếu, hành tẩu trên không trung không có chút năng lượng nào chấn động, tựa như không gian trước mắt căn bản không trói được hắn vậy.

- Ngươi là ai?

Nhìn thấy đột nhiên có một người xuất hiện như vậy, trong mắt Vân Tiêu Thiên sinh ra vẻ cảnh giác.

Cho dù hắn là cường giả Kim Tiên cảnh, nhưng mà bàn về phi hành tuyệt đối không bằng người đang ở trên không trung này, chỉ bằng vào điểm này hắn đã suy đoán ra người này không đơn giản.

- Ta là ai sao? Ha ha, không phải ngươi vừa mới nói ta đã chết không biết bao nhiêu năm rồi sao?

Khẽ cười một tiếng, bóng người này đã đi tới trước mặt Phù Diêu.

- Vương!

Nhìn thấy bóng người này, hốc mắt Phù Diêu đỏ lên, run rẩy, thoáng cái quỳ rạp xuống mặt đất.

- Vương? Ngươi là Tu La Vương?

Nhìn thấy động tác của Phù Diêu kết hợp với ngữ khí của bóng người này, toàn thân Vân Tiêu Thiên xiết chặt, đường đường là cường giả Kim Tiên đỉnh phong thế nhưng lại đang run rẩy không thôi, không còn phong độ như trước nữa.

- Tu La Vương?

Phù phù!

Vân Tiêu Thiên sợ tới mức run rẩy, trong đám trưởng lão bày trận, ba trưởng lão La Tiên cảnh bởi vì khủng hoảng quá mức mà trực tiếp ngất đi.

Báo ra tính danh đã khiến cho cường giả La Tiên cảnh bị dọa cho bất tỉnh, loại chuyện này nếu như truyền đi tuyệt đối không có một ai dám tin tưởng, Nhưng mà sự thật là như vậy, kể cả Vân Tiêu Thiên, tất cả người của Vân Vũ Tông ở đây, không ai bởi vì chuyện này mà cười nhạo mấy người bị dọa cho ngất đi này, ngược lại còn cảm thấy có chút hâm mộ với bọn họ.

Bởi vì bất tỉnh cho nên cũng không cần phải đối mặt với loại người hung ác, cường đại như vậy, xem như là một loại giải thoát.

Tu La Vương, ác mộng và truyền thuyết của Linh giới, thời kỳ thượng cổ toàn bộ cao thủ cấp bậc Tinh Quân của Linh giới có mấy trăm vị, liên hợp lại chiến đấu với hắn, kết lại bị một mình hắn đánh bại...

Cái gì mà người người mạnh nhất hiện tại là Hoàng Vương, Long Vương gì đó, ở trước mặt hắn chẳng khác nào giống tiểu hài tử nhà bên, vô cùng nực cười.

- Đứng lên đi, nhiều năm như vậy ta không cò mặt, vất vả cho các ngươi rồi!

Bóng người này nghiêng người, làm lộ ra dung mạo, nếu như Nhiếp Vân ở đây thì nhất định hắn sẽ nhận ra, đây chính là đệ đệ Nhiếp Đồng của hắn.

Vươn tay nâng Phù Diêu lên, ngón tay Nhiếp Đồng bắn vào trên khóa sắt sau lưng hắn một cái.

Răng rắc! Răng rắc!

Khóa sắt vây khốn Phù Diêu không biết bao nhiêu năm trực tiếp bị cắt thành vài đoạn, hóa thành một đống tro bụi.

- Cái này...

Nhìn thấy một màn này, đám người Vân Tiêu Thiên càng thêm run rẩy, bắp chân như nhũn ra, muốn quỳ rạp xuống đất.

Người khác không biết khóa sắt này đáng sợ tới đâu, nhưng mà hắn thân là tông chủ Vân Vũ Tông, biết rất rõ ràng, khóa sắt này chính là tổ tiên Vân Vũ Tử trước đó hội tụ vô số Linh Bảo trong Thiên Địa luyện chế mà thành, tuy rằng so ra kém Tạo Hóa Tiên Khí, thế nhưng cũng không xê xích gì nhiều.

Đồ vật cường đại như thế lại bị một ngón tay nhẹ nhàng vẽ một cái đã đứt gãy biến thành tro bụi... Đây là thủ đoạn và thực lực gì?

- Không khổ cực!

Khóa sắt đứt gãy, Phù Diêu lại có được tự do, hắn hưng phấn, lần nữa quỳ rạp xuống đất, ánh mắt nhìn về phía Vương trước mắt, vẻ mặt thành kính và hưng phấn.

Vương của bọn hắn đã trở về, đại biểu Tu La nhất tộc sẽ lần nữa toả ra quang mang chói lọi, một lần nữa khôi phục vinh quang và cường đại thời kỳ thượng cổ.

- Ta giúp ngươi khôi phục thực lực!

Nhìn thấy bộ dáng của hắn, Nhiếp Đồng không có tại cự tuyệt, bàn tay phất một cái, trên không trung lập tức phát ra tiếng vang ô ô. Vô số Tu La sát khí không biết từ chỗ nào chui tới, trong nháy mắt hội tụ thành một vòng xoáy cực lớn.

Vòng xoáy bao phủ Phù Diêu, thân thể hắn vốn như khô lâu lại chậm rãi trở nên no đủ, lực lượng cũng liên tiếp kéo lên, dường như hồ nước khô quắt, trong nháy mắt được nhận thêm nước, được bổ sung, bắn ra lực lượng và khí thế cuồng bạo.

- Vương, người khôi phục thực lực rồi?

Tu La Vương trong nháy mắt khiến cho hắn khôi phục thực lực, vẻ mặt Phù Diêu hưng phấn, vội vàng hỏi.

- Chưa, hiện tại ta chỉ có thực lực, cách thời điểm hoàn toàn khôi phục còn kém xa, bất quá bằng vào huyết mạch và lực lượng, một Kim Tiên nho nhỏ vẫn có thể tiện tay giết chết!

Nhiếp Đồng chắp hai tay sau lưng, thản nhiên nói.

- La Tiên cảnh tiện tay giết chết Kim Tiên?

Lời này vô cùng đơn giản nhưng lại khiến cho tất cả mọi người hít một ngụm khí lạnh.

Người có huyết mạch càng mạnh thì càng có thể vượt cấp chiến đấu, nhưng mà loại vượt cấp này cũng có hạn độ. Bình thường có thể vượt một cấp bậc nhỏ đã được xưng là thiên tài, có thể vợt một cấp bậc lớn mà chiến đấu, ngoại trừ những dị chủng Thượng Cổ ra, cơ hồ không có người nào làm được, mà Tu La Vương trước mắt này, bằng vào thực lực La Tiên cảnh có thể tiện tay đánh chết Kim Tiên... Vượt qua hai cấp bậc lớn, như vậy cũng quá là đáng sợ!

Đương nhiên, không có người nào hoài nghi hắn khoác lác, loại người đỉnh phong nhất thiên địa như Tu La Vương không có khả năng nói dối, cũng không cần phải nói dối.

- Tin tức ta một lần nữa phục sinh sẽ nhanh chóng truyền ra trên Linh giới, cho nên, ta phải nhanh chóng khôi phục thực lực, ngươi đi theo ta!

Nhiếp Đồng lạnh nhạt nói.

- Vâng, Vương!

Phù Diêu vội vàng gật đầu, lại quay đầu nhìn về phía đám người Vân Tiêu Thiên, nói:

- Bọn hắn thì làm sao bây giờ?

- Giết là được!

-

Nhiếp Đồng tùy ý khoát tay áo, đột nhiên đưa tay về phía trước.

Vân Tiêu Thiên cảm thấy toàn thân cứng đờ, cả người như bị một cỗ lực lượng đặc thù nào đó giam cầm, sống chết cũng không tránh thoát được.

Phanh!

Thân thể hắn trong nháy mắt nổ tung, biến thành một đoàn năng lượng, sát nhập vào trong cơ thể Nhiếp Đồng.

Nhiếp Đồng chậc chậc lưỡi, cảm thấy lực lượng dường như lần nữa tăng lên. Hắn tính toán một chút, lúc này mới thoả mãn gật đầu, một ngón tay chỉ đám trưởng lão Vân Vũ Tông chung quanh:

- Những kẻ này giao cho ngươi, động tác phải nhanh một chút! Giết hết thì tới tìm ta!

Nói xong hắn nhấc chân tiến về phía trước một bước, biến mất ở trước mặt mọi người.

- Vâng!

Phù Diêu gật đầu, đầu lưỡi màu đỏ tươi liếm liếm, miệng cười to một tiếng rồi nhảy vào trong đám người.

Không tới mười hô hấp, tất cả các cao tầng của Vân Vũ Tông, kể cả Tần trưởng lão Khu Tu sư Ngũ phẩm cũng bị biến thành đồ ăn của Phù Diêu, biến mất trong Linh giới.

Sưu!

Giết hết những người này, Phù Diêu cũng lập tức biến mất tại chỗ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.