Linh Khí Khôi Phục Thời Đại: Kỵ Sĩ Bầu Trời

Chương 3: Pháo hôi thái tử phi 3




- Ha ha, thoải mái.

Thôn phệ một đầu Tu la, Nhiếp Vân chỉ cảm thấy lực lượng toàn thân bành trướng. Thực lực vừa mới đột phá Thiên Tiên cảnh trung kỳ càng thêm vững chắc, thiên phú Phong hành sư dường như cũng có du thế dung hợp với ba đại thiên phú đào tẩu, hắn nhịn không được thét dài một tiếng.

Tiếng thét vừa dứt thì đã nhìn thấy vẻ mặt ngốc trệ của Hứa Hinh Thiến.

- Đây là một loại bí pháp mà ta có được từ một di tích thượng cổ, có thể lập tức giết chết Tu la, khiến cho bọn chúng không thể nào dùng sát khí trọng sinh.

Nhiếp Vân thuận miệng giải thích một câu, cũng không có nhiều lời.

Loại chuyện này càng nói nhiều càng phiền phức, còn không bằng nói đơn giản một chút, làm cho đối phương cảm thấy mình có thành ý, không tiện hỏi nhiều.

- Có loại bí pháp này sao? Quả thực quá nghịch thiên..

Cho dù có chút không tin lời nói của đối phương, nhưng mà Hứa Hinh Thiến cũng biết trừ giải thích như vậy ra cũng không còn lý do nào khác. Vì vậy nàng không khỏi lên tiếng tán thưởng một câu.

- Ha ha, không đáng nhắc tới, tiếp tục đi thôi.

Thế giới Tu la dùng để khảo hạch rộng lớn khôn cùng, bao la bát ngát, không biết rộng lớn bao nhiêu. Hai người một đường đi về phía trước, chạy như điên.

Thấy Tu la, căn bản Hứa Hinh Thiến không cần ra tay thì đã bị Nhiếp Vân thôn phệ sống. Liên tục nuốt hơn mười đầu Tu la nhị tinh, thiên phú Phong hành sư trong cơ thể hắn rốt cuộc cũng đột phá gông cùm.

Răng rắc.

Thoáng cái triệt để dung hợp với ba thiên phú đào tẩu, cùng với thiên phú Ẩn nấp sư.

Ngay lúc đó tu vi vừa mới tấn cấp Thiên Tiên cảnh trung kỳ cũng triệt để vững chắc, tùy thời đều có thể đột phá trung kỳ đỉnh phong.

- Ha ha, nơi này thực sự là phúc địa của ta. Có nhiêu Tu La tiếp tế như vậy, thực lực của ta tuyệt đối có thể tăng mạnh a.

Nhiếp Vân một mặt đi về phía trước, một mặt cất tiếng cười lớn, trong lòng sảng khoái khó nói nên lời.

Tu La đối với hắn mà nói quả thực là đại bổ, mỗi khi thôn phệ một đầu thực lực lại gia tăng một tia, thôn phệ càng nhiều thì lực lượng lại càng mạnh, đan điền dung hợp cũng càng nhiều.

Từ đầu tới cuối Hứa Hinh Thiến không có ra tay, nhìn thiếu niên trước mắt chém giết Tu la dễ dàng như là chém rau dưa, nàng có chút phát ngốc.

Cho dù là sư phụ nàng, Khu Tu sư lục phẩm, chém giết Tu la chỉ sợ cũng không có nhanh chóng và đáng sợ như vậy.

- Nhiếp Vân, phía trước là nội địa Tu la, bên trong chỉ sợ sẽ có Tu la tướng tam tinh, thậm chí còn là tồn tại siêu việt tam tinh. Ta thấy chúng ta vẫn nên dừng lại thì hơn.

Một lát sau, Hứa Hinh Thiến nhìn về phía trước, dường như nhận ra cái gì đó cho nên vội nói.

- Được rồi, ngươi ở đây chờ, ta lặng lẽ đi qua, nếu như nguy hiểm thì trực tiếp trốn về.

Nhiếp Vân hừ nhẹ một tiếng, không đợi đối phương trả lời mà thả người bay vút vào bên trong.

Vừa rồi hắn từng dùng Thiên nhãn chiếu qua, ở nơi này chỉ có một đầu Tu la tướng tam tinh Tiên cảnh sơ kỳ, cũng không có Tu La hoàng thực lực mạnh hơn cho nên hắn cũng không sợ hãi.

Lại nói, cho dù có Tu La hoàng thì cũng không có việc gì, không đấu được cùng lắm là dùng Phượng hoàng chi dực chạy trốn. Chỉ cần đối phương không có đạt tới cảnh giới Kim tiên là được, không thể phi hành, không thể nào đuổi được hắn.

Rời khỏi tầm mắt của Hứa Hinh Thiến, thiên phú ngụy trang sư của Nhiếp Vân bùng lên, đã biến thành bộ dáng của một Tu la tướng nhị tinh, nhanh chóng đi tới nội địa Tu la.

Tu la không giống như nhân loại, xây dựng thành trì. Địa phương bọn hắn ở lại đại bộ phận là sơn động, rừng đá các loại.

Đi về phía trước một hồi, một đám sơn động rậm rạp chằng chịt xuất hiện trước mắt, có mấy trăm đầu Tu la đang ở bên trong.

Nơi này Tu la sát khí càng đậm, may mà hiện tại ba đại thiên phú đào tẩu cùng với thiên phú ngụy trang, ẩn nấp, phong hành dung hợp với nhau, khiến cho thực lực bản thân hắn đạt tới cấp bậc Khu Tu sư ngũ phẩm, hơn nữa lại thêm pháp quyết vô danh, cũng không tới mức cố hết sức.

- Ồ? Đám người này đang làm gì đó?

Nhiếp Vân cũng không có sốt ruột ra tay mà nhìn một vòng. Thế nhưng sau khi nhìn một vòng hắn lại phát hiện ra có chỗ không đúng.

Mấy trăm đầu Tu la này dường như đang muốn tiến hành nghi thức nào đó, mà Tu la tướng tam tinh kia chính là đầu lĩnh của đám Tu la này, đang đứng trên tế đàn, cử hành nghi thức.

- Ai, vị này, các ngươi đang làm gì vậy?

Trong lòng kỳ quái, Nhiếp Vân thấy một đầu Tu la đi tới cho nên kéo lại, nhịn không được mà hỏi một câu.

Hiện tại hắn ngụy trang thành Tu la, sát khí toàn thân bắn ra, hơn nữa lại thôn phệ rất nhiều Tu la cho nên thực lực tăng nhiều. Tuy rằng tên trước mắt này thực lực không kém, nhưng mà cũng không nhìn ra dị thường gì.

- Cửu Chiết đại nhân đã được Tu La vương bệ hạ cảm ứng, biết rõ bệ hạ đã xuất thế cho nên muốn thông qua tế tự mượn lực lượng đột phá cấp bậc Tu La tướng, trở thành Tu La hoàng rồi mang bọn ta rời khỏi đây.

Ánh mắt Tu la này vô cùng nóng bỏng.

- Tu La vương xuất thế? Cửu Chiết đại nhân có thể cảm ứng được Tu La vương xuất thế sao?

Trong lòng Nhiếp Vân chấn động.

Thời gian Nhiếp Đồng tỉnh táo cũng không dài, chỉ hơn một ngày, thời gian ngắn như vậy, trong không gian phong bế này không ngờ ngay cả Tu la tướng cũng cảm ứng được, đây... Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra?

- Đó là đương nhiên, Tu La vương bệ hạ chính là vương giả cường đại nhất Tu la nhất tộc chúng ta, người trọng sinh xuất thế đã nói rõ Tu la chúng ta sẽ lần nữa quân lâm thiên hạ. Chúng ta chịu nhục nhiều năm như vậy mục đích là vì đợi tới ngày hôm nay.

Trong mắt tên Tu La này càng ngày càng hưng phấn, quỷ trảo giống như nắm tay xiết chặt, ánh mắt đỏ tươi.

- Ta cũng muốn tham dự Cửu Chiết đại nhân tế tự, chúng ta cùng đi a.

Cố nén sự khiếp sợ trong lòng, Nhiếp Vân vội nói.

- Vậy thì đi thôi, nghi thức tế tự hiện tại đã được chuẩn bị không sai biệt lắm. Cửu Chiết đại nhân sẽ lập tức câu thông với Tu La vương bệ hạ, đạt được ý chỉ và dạy bảo của bệ hạ.

Đầu Tu la này hưng phấn đi về phía trước, Nhiếp Vân theo sát phía sau, chỉ chốc lát đã đi tới nơi tế tự.

Đây là một tế đàn hình cầu, cũng không lớn, cái gọi là Cửu Chiết đại nhân, Tu la tam tinh kia lúc này đang đứng giữa tế đàn, vẻ mặt thành kính. Những Tu la khác thì chạy tới, quỳ gối tạo thành vòng tròn chung quanh tế đàn, thành tâm lẩm bẩm, thanh âm vang vọng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.