Linh Khí Khôi Phục Thời Đại: Kỵ Sĩ Bầu Trời

Chương 19: pháo hôi thái tử phi 19




Một quyền đánh chết hai vị cường giả La Tiên cảnh sơ kỳ hơn nữa còn là Khu Tu sư Ngũ phẩm có thiên phú đặc thù, cho dù là cường giả La Tiên cảnh trung kỳ cũng khó khăn có thể làm được, chỉ sợ chỉ có cường giả La Tiên cảnh hậu kỳ mới có thể hoàn thành được chuyện này.

Thiên Tiên cảnh hậu kỳ có được sức chiến đấu của La Tiên cảnh hậu kỳ... Đây có còn là người nữa hay không?

Sự khiếp sợ của bọn hắn còn chưa có triệt để chấm dứt thì đã nhìn thấy thiếu niên trước mắt bay lên trên không.

- Phi hành... Chẳng lẽ là Kim Tiên? Không... Sau lưng của hắn có một đôi cánh...

- Cấp bậc Thiên Tiên đã có thể phi hành, hắn.. Rốt cuộc hắn có bao nhiêu thủ đoạn?

Mọi người lần nữa hóa đá.

Vốn tưởng rằng bản thân đã nhìn thấy rõ toàn bộ thực lực của đối phương, thế nhưng lại phát hiện ra đối phương còn có thứ lợi hại hơn ở phía sau. Không nói thứ khác, chỉ bằng vào chuyện phi hành này cũng chẳng khác nào làm cho đối phương chiến đấu ở thế bất bại, dường như chiến đấu khó có thể cho bị thương tổn a.

Không để ý tới mọi người đang khiếp sợ. hai cánh của Nhiếp Vân khẽ đập, thân thể nhoáng một cái huyễn hóa ra mấy chục ảo ảnh trên không trung, trong nháy mắt đi tới trước mặt một vị Ngân vân Khu Tu Ngũ phẩm.

Hai vị Khu Tu sư Ngân vân này đều có thực lực La Tiên cảnh trung kỳ. Không phải là tồn tại mà đám người Hứa Hinh Thiến có thể ngăn cản, nếu như đã ra tay thì không thể lưu lại, phải mau chóng chém giết đối phương mới được!

Tiên hạ thủ vi cường, đối mặt với đám người Huyễn Vũ này, Nhiếp Vân không muốn chờ bọn hắn ra tay rồi mới phản kích, mà là biết rõ, bản thân ngay từ đầu phải chiếm thế chủ động thì mới có thể chiếm được ưu thế càng lớn.

- Ta không phải là hai phế vật Tiết Vũ, Tất Đào, muốn giết ta? Ngươi còn non lắm...

Ngân vân Khu Tu sư Ngũ phẩm bị đánh lén nhìn thấy Nhiếp Vân đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn, vẻ mặt hắn dữ tợn, lưng eo đột nhiên khom lại, phát ra thanh âm như sấm, tiên lực toàn thân đồng thời hội tụ vào cánh tay, đánh ra một quyền.

Ầm ầm!

Một quyền này ẩn chứa một kích toàn lực của cường giả La Tiên cảnh trung kỳ, mang theo sát ý ngập trời, còn chưa tới trước mặt đã cuồn cuộn, hội tụ lực lượng khổng lồ.

- Non hay không non không phải ngươi nói là được, Lôi Đình Cửu Châu!

-

Thấy một quyền của hắn bá đạo như thế. Nhiếp Vân cười lạnh một tiếng, năm ngón tay rất nhanh ngưng tụ thành quyền, lực lượng lôi đình tràn ngập toàn thân, ầm ầm đánh ra.

Huyễn Vũ đang đột phá, một khi để cho hắn thành công đột phá, như vậy toàn bộ nhóm người Nhiếp Vân nhất định phải chết. Phải lập tức ngăn cản, bởi vậy, đối với những gia hỏa ngăn cản, Nhiếp Vân cũng không lưu tình, trực tiếp đánh ra công kích mạnh nhất.

Phanh!

Hai quyền va chạm, Lôi Đình Cửu Châu bắt đầu đem toàn bộ thực lực hội tụ lại của Nhiếp Vân tạo thành một cỗ nước lũ không thể ngăn cản, trong nháy mắt đã bao phủ vị Ngân vân Khu Tu sư Ngũ phẩm này.

PHỐC!

Vị Ngân vân Khu Tu Ngũ phẩm sư này ngay cả nửa hô hấp cũng không kiên trì được, sắc mặt trở nên trắng bệch, bay ngược ra ngoài. Thảm trạng giống như Tiết Vũ, Tất Đào, thân thể ngã vào nham thạch nóng chảy, trong nháy mắt đã biến thành tro bụi.

Lôi Đình Cửu Châu là một trong những thủ đoạn công kích mạnh nhất của Nhiếp Vân, phối hợp với tu vi hiện tại hắn, một khi đánh ra cho dù là cường giả La Tiên cảnh hậu kỳ cũng chưa hẳn đã có thể ngăn cản, vị Ngân vân Khu Tu Ngũ phẩm này bất quá chỉ là La Tiên cảnh trung kỳ, một chiêu đã bị chấn nát nội tạng, thân thể, trực tiếp bị mất mạng.

- Người còn lại giao cho các ngươi, ta đi ngăn cản Huyễn Vũ đột phá!

Một quyền đánh chết vị Ngân vân Khu Tu sư Ngũ phẩm này, Nhiếp Vân không có dừng lại, hai cánh lóe lên, bắn thẳng về phía Huyễn Vũ.

Hai vị Khu Tu sư Ngân vân ngũ phẩm La Tiên cảnh trung kỳ, đám người Từ Thao liên hợp lại cũng không phải là đối thủ. Nhưng mà một người thì không đáng để lo rồi, cho dù không thể đánh chết hắn, như vậy ít nhất cũng có thể cuốn lấy đối phương được.

- Được!

Đám người Từ Thao cũng không ngốc, biết rõ ý tứ của Nhiếp Vân cho nên lúc này lên tiếng đánh tới một tên Khu Tu sư đang phóng tới. Tuy rằng bốn người không đạt tới La Tiên cảnh trung kỳ, nhưng mà khi liên thủ với nhau, chiến lực cũng kinh người, cả đám lập tức đánh tới mức khó phân thắng bại.

- Đáng giận, ngươi muốn ngăn cản ta? Nằm mơ đi.

Huyễn Vũ đang đứng bên trong dung nham, nhìn thấy Nhiếp Vân vừa mới xuất hiện đã liên tục đánh chết ba vị sư đệ. Hai mắt hắn lạnh lùng, miệng thét dài một tiếng, tay phải giương lên, pháp lực hùng hậu ngưng tụ lại một chỗ, tạo thành một bàn tay như băng tinh, lập tức đánh về phía một đầu Hỏa Long đang vọt tới.

Phanh!

Hỏa Long sụp đổ, diệt vong, khí lãng nóng bỏng mang theo nham thạch đỏ tươi bắn tung toé ra, hóa thành một đạo trường kiếm, bổ thẳng về phía Nhiếp Vân.

- Hừ!

Hai hàng lông mày của Nhiếp Vân nhướng lên, lơ lửng không trung, hàn mang lập loè, Bắc Đẩu kiếm mang theo kiếm quang Thôi Xán ầm ầm tới nơi.

Hắn biết rõ thực lực Huyễn Vũ mạnh mẽ cho nên cũng không có dừng lại mà trực tiếp đánh ra công kích mạnh nhất của mình.

Ầm ầm!

Kiếm quang bổ trường kiếm do nham thạch nóng chảy tạo thành ra, đi tới trước mặt Huyễn Vũ, bị Huyễn Vũ vươn tay bóp, lập tức vỡ nát trong lòng bàn tay của hắn.

Tuy rằng thức thứ hai Thôi Xán của Thất Tinh kiếm thức bị nham thạch nóng chảy ngăn cản một bộ phận, nhưng mà uy lực mạnh mẽ vô song, cường giả La Tiên cảnh hậu kỳ bình thường gặp phải cũng phải tạm lánh phong mang. Lần này lại bị Huyễn Vũ bắt lấy một cách đơn giản, đủ để thấy được chiến lực chân chính của hắn ta đã viễn siêu cấp bậc bản thân, cũng là một thiên tài có thể vượt cấp chiến đấu.

- Chết đi cho ta!

Bóp nát kiếm quang Thôi Xán, khí tức toàn thân Huyễn Vũ càng ngày càng mạnh, từng dòng nước lạnh lẽo mang theo khí lưu như kim loại va chạm hội tụ lại một chỗ, dần dần tạo thành một bàn tay cực lớn.

Ầm ầm!

Bàn tay vỗ xuống chỗ Nhiếp Vân, giống như ngôi sao rơi xuống đất.

- Thiên phú Diễm hỏa, Hỏa Long, nghe theo mệnh lệnh của ta, công kích!

Trên mặt Nhiếp Vân không hiện lên hỉ nộ ái ố, hắn biết biết rõ đây là cơ hội tốt nhất để đánh chết Huyễn Vũ cho nên cũng không tránh né. Diễm hỏa chi khí trong người sôi trào, nương theo bàn tay của hắn bắn ra, dần dần ngưng tụ trên không trung.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.