Linh Khí Khôi Phục Thời Đại: Kỵ Sĩ Bầu Trời

Chương 18: pháo hôi thái tử phi 18




Những đầu Hỏa Long này mỗi một đầu đều có dài mấy trăm trượng, dữ tợn mà đáng sợ, cuồn cuộn trên không trung, cái đuôi vừa thô vừa to quét qua, lập tức khiến cho không khí áp súc thành khí lãng, phát ra tiếng nổ vang kịch liệt.

Dung Nham Hỏa long! Dung nham cực nóng dưới tình huống Tiên Thiên linh khí đầy đủ tạo thành sinh mệnh đặc thù, sức chiến đấu có thể so với cường giả La Tiên cảnh đỉnh phong!

Khó trách đầm nước bên trên lại nóng hổi, sôi trào, hóa ra phía dưới này lại ẩn chứa quái vật mạnh mẽ như vậy.

- Kia là Huyễn Vũ!

Ngay khi Nhiếp Vân đang khiếp sợ uy lực của Dung Nham Hỏa long thì đột nhiên sắc mặt Từ Thao trở nên tái nhợt, chỉ vào chỗ sâu trong Dung Nham Hỏa long.

Ở chỗ sâu trong Dung Nham Hỏa long có một bóng người đang đứng tại trên mặt đá chiến đấu cùng một đầu Hỏa Long, người này toàn thân được Hàn Băng bao phủ, nhất cử nhất động mang theo uy thế lớn lao, âm hàn chi khí nồng đậm bao phủ chung quanh, tạo thành thế giới băng tuyết.

Ở bên trong dung nham tạo thành một thế giới băng tuyết, thực lực người này đã vượt quá tưởng tượng của Nhiếp Vân.

- Nguy rồi, Huyễn Vũ này đang mượn cơ hội đột phá! Mau ngăn cản, một khi hắn thành công, ngày tận thế của chúng ta cũng sẽ tới!

Đồng tử của Nhiếp Vân co rút lại.

Hàn Băng sư tương sinh tương khắc với dung nham, quan hệ đối địch, Huyễn Vũ lợi dụng loại quan hệ này áp chế mình, mưu toan phá tan gông cùm La Tiên cảnh trung kỳ, tấn cấp lên cấp bậc cao hơn. Hiện tại thực lực của hắn đã lợi hại như vậy, một khi thành công đột phá, như vậy sẽ không có ai là đối thủ của hắn, khi đó sinh tử còn không phải nằm trong tay đối phương hay sao?

Phải ngăn cản!

- Không thể để cho hắn thành công!

Đám người Từ Thao được Nhiếp Vân nhắc nhở một câu cũng hiểu rõ điều này. Sắc mặt tất cả đều biến hóa, vội vàng chạy về phía Dung Nham Hỏa long.

- Dám ngăn cản Đại sư huynh đột phá, toàn bộ các ngươi dừng lại cho ta!

Còn chưa tới gần trước mặt dung nham thì phía trước đã có tiếng hét lớn liên tiếp vang vọng. Lập tức có vài bóng người chui ra, ngăn cản đường đi của mọi người.

Chính là bốn người cùng tới thí luyện với Huyễn Vũ.

Trong bốn người này có hai người là Ngân vân Khu Tu sư Ngũ phẩm, hai Huyết vân, thực lực đều ở La Tiên cảnh. Bốn người đồng thời ra tay, đất rung núi chuyển, khí lãng nóng rực đập vào mặt khiến cho mọi người không khỏi cứng lại.

- Ta đi ngăn cản Huyễn Vũ, các ngươi ngăn cản bọn hắn trước!

Nhiếp Vân biết rõ tình cảnh nguy cấp cho nên cũng không nhiều lời, hắn thả người nhảy lên, muốn bay về chỗ sâu trong phía dung nhan.

- Muốn đi? Ngươi đi được sao? Lần trước không có giáo huấn ngươi, hôm nay ta sẽ để cho ngươi hiểu rõ, người nào là người mà ngươi không thể đắc tội, một khi đắc tội sẽ phải trả một cái giá lớn mà cả đời ngươi khó quên!

Một tiếng hừ lạnh vang lên, một bóng người dữ tợn đánh tới.

Nhiếp Vân ngẩng đầu nhìn lên, người này chính là Tiết Vũ mà lần trước Hứa Hinh Thiến nhìn thấy trong nội viện, lúc này trên mặt hắn tràn ngập vẻ hung tàn, trong mắt cũng tràn ngập cừu hận ngập trời, dường như muốn xé nát Nhiếp Vân thành bụi phấn.

- Cút ngay!

Nhiếp Vân không muốn nói nhảm với người này, thấy hắn chạy ra chặn đường, miệng hừ lạnh một tiếng, bàn tay đẩy về phía trước.

Một chiêu này không dùng bất kỳ vũ kỹ nào, lại mang theo lý giải đối với võ đạo của hắn. Tốc độ bắn ra của bàn tay không nhanh, thế nhưng lại mang theo uy thế không thể trốn tránh, Tiết Vũ thân là cường giả La Tiên cảnh, hắn biết rõ chiêu này lợi hại cho nên sắc mặt hơi đổi, vội vàng lùi về phía sau, đồng thời hai tay giơ lên.

- Tất Đào sư huynh giúp ta!

Miệng hắn rống lớn.

- Tiểu tử, chớ có càn rỡ!

Nghe thấy tiếng gọi của hắn, một Huyết vân Khu Tu sư Ngũ phẩm khác chạy tới, người này cũng có thực lực La Tiên cảnh, thậm chí so với Tiết Vũ còn mạnh hơn một tia, đã đạt đến La Tiên cảnh sơ kỳ đỉnh phong.

Tất Đào vừa mới xuất hiện đã phối hợp với Tiết Vũ, hóa chỉ làm kiếm, đâm thẳng đến.

Tuyệt chiêu của hai người phối hợp với nhau, lại hỗ trợ lẫn nhau, uy lực càng mạnh mẽ hơn. Còn chưa tới trước mặt thì Nhiếp Vân đã cảm thấy trước mắt nóng rực, toàn thân không khỏi xiết chặt.

- Nhiếp Vân, ta tới giúp ngươi!

Từ Thao biết rõ tình cảnh nguy cấp cho nên vội vàng phóng về phía trước, muốn giúp đỡ ngăn cản, bất quá tốc độ của hắn không đủ nhanh, còn chưa tới chỗ Nhiếp Vân thì đã thấy hoa mắt, bên tai lập tức vang lên một tiếng hừ nhẹ tràn ngập khinh thường.

- Hai phế vật, cút sang một bên đi!

Phanh! Phanh!

Ngay sau đó thanh âm quyền đánh vào người vang vọng, Tiết Vũ, Tất Đào đồng thời như đạn pháo bay ra ngoài, phịch phịch hai tiếng, rơi xuống dung nham cách đó không xa, trong nháy mắt bị đốt thành tro bụi.

Không cần nhìn cũng đã biết rõ đã chết tới mức thể chết hơn.

- Chuyện này...

Một màn trước mắt, khiến cho toàn bộ song phương ngừng lại, nguyên một đám trợn mắt há hốc mồm nhìn qua.

Tuy rằng song phương Tô Dương, Tiếu Đằng đạo nhân song phương có tranh đấu, nhưng mà chuyện ra tay độc ác làm người tử vong cũng hiếm khi thấy. Cho dù lần này trong lời Tô Dương có ý giết chóc. Nhưng mà song phương cũng không có chính thức vạch mặt.

Tất cả mọi người đều không ngờ tới Nhiếp Vân này vừa ra tay đã tàn nhẫn như vậy, trực tiếp đem đánh chết hai người Tiết Vũ, không có lưu tình chút nào.

Đương nhiên cho dù nghĩ tới thì mọi người cũng không dám tin tưởng, một cái tiểu tử Thiên Tiên hậu kỳ làm sao có thể dễ dàng đánh chết cường giả La Tiên cảnh như vậy chứ?

Không nói đâu xa, hai người Tiết Vũ, Tất Đào cũng đều là Khu Tu sư, có được ít nhất sáu loại thiên phú đặc thù, thủ đoạn bảo vệ tính mạng rất nhiều, một quyền đã giết chết hai người, như vậy thực lực của Nhiếp Vân này mạnh bao nhiêu đây?

- Chuyện này... Điều này không có khả năng!

- Đáng chết...

Hai vị Ngân vân Khu Tu sư Ngũ phẩm vốn định xem náo nhiệt lúc này sắc mặt khó coi, hận không thể xông lên xé xác Nhiếp Vân ra.

Bọn hắn khó coi, đám người Từ Thao thì càng khiếp sợ.

Trước đó bọn hắn còn nghi vấn lời của sư phụ Tiếu Đằng đạo nhân nói, khiến cho bọn hắn phải nghe lệnh một Nhiếp Vân thực lực cũng không xuất chúng mấy, hiện tại rốt cục bọn hắn mới hiểu được.

Gừng càng già càng cay, Nhiếp Vân này quả thực là giả heo ăn thịt hổ, đâu phải thực lực không được, quả thực quá là mạnh mẽ, cường đại tới đáng sợ a!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.