Linh Hồn Vạn Năm

Chương 43





Rốt cục, sau khi bình định toàn bộ các thành lớn, trận chiến cuối cùng chính thức mở màn. Theo một tiếng ra lệnh của Đại Địa mẫu thần, mấy ngàn bảo thạch nhân đã sớm vây quanh xung quanh, lập tức gầm hét lên, đồng thời điên cuồng tiến về phía thành mà hai người Đức Nạp và Cáp Mặc đang trú ngụ.

Mỗi bước chạy của những gia hỏa này làm cho mặt đất rung động liên tục, mấy ngàn người chạy như điên, quả thật có thể nói là đát rung núi chuyển, bụi đất bắn lên cao chục thước, thanh thế quả là làm cho người ta sợ hãi.

Mở đâu khi bảo thạch nhân xung phong, thiên sứ trong thành không ngừng tiến hành công kích bọn họ, đáng tiếc vô luận là pháp thuật, trọng nõ hay xe bắn đá, tất cả đều như gãi ngứa, căn bản không có một chút tác dụng nào, bọn hắn đành phải bất đắc dĩ ngừng công kích, toàn lực tiến hành phòng ngự.

Khi mà bảo thạch nhân cách tường thành khoảng mấy chục thước, bọn họ đột nhiên đồng loạt hơi gập người xuống, sau đó nương theo một tiếng gầm hét sau đó, bật nhảy lên cao gần trăm thước. Ở giữa không trung tay giơ chân cong, nắm chặt hai thiết quyền, hung hăng đánh mạnh xuống ma pháp hộ bích.

Những bảo thạch nhân này đều có trọng lượng mấy ngàn tấn, thông thường không có khả năng bật nhảy cao như vậy được, nhưng mà, bọn họ lại không ngờ làm được động tác có độ khó cao này một cách rất dễ dàng, bần đạo mới đầu còn cảm thấy có chút kỳ quái, như mà khi bọn hắn nhảy đến điểm cao nhất, lại có thể trong giấy lát lấy tốc độ cực nhanh hạ xuống thì ta tức thì minh bạch bí quyết trong đó, đó là trọng lượng thuật.

Khi bọn họ nhảy lấy đà, gia trì lên mình phản trọng lực thuật, như vậy thể trọng của bọn họ liền sẽ giảm đi mười lần, mà đến khi hạ xuống, liền đổi thành trọng lực thuật, gia tăng lên thập bội thể trọng của bản thân. Trọng lực gia tăng tốc độ, tự nhiên tốc độ hạ xuống cũng nhanh hơn rất nhiều. Có thể thấy rõ ràng, mỗi bảo thạch nhân nặng gần mười tấn lao xuống phía dưới, lực phá hoại không thể nghi ngờ là cực kỳ kinh người.

Nếu như chỉ có một hai người thì ma pháp hộ bích của thành thị hoàn toàn có thể dễ dàng ngăn cản, nhưng hiện tại có đến mấy ngàn người, hộ bích căn bản chịu không nổi, cơ hồ trong nháy mắt đã bị mấy ngàn bảo thạch nhân đập nát. Tiếp theo, những bảo thạch nhân này lại trùng điệp dừng ở trên tường thành, tiếng nổ ầm ầm đi qua, trực tiếp liền đem tường thành cao mười mấy thước, rộng mười thước đập thành hố to.

Vụ nổ này cũng tạo thành động đất và sóng xung kích, đem những kiến trúc khác trong phạm vi mấy trăm dặm trực tiếp chấn sụp, toàn bộ tuyến phòng ngự bên ngoài thành sụp đổ, hoàn toàn hóa thành một mảnh đổ nát thê lương. Đại quân điểu nhân ở tiền tuyến phòng ngự người không chết thì bị thương, tiếng kêu thảm tuyệt vọng trước khi chết của điểu nhân vang lên hết đợt này đến đợt khác, khắp nơi đều là máu tươi cùng các bộ phận chân tay đứt rời, tình cảnh vô cùng thê thảm.

"Rống!" Theo mấy tiếng rít gào, bảo thạch nhân ào ào từ trong hố to do mình tạo ra bò ra, trên người bọn họ tuy rằng dính đầy tro bụi, bùn đất cùng thịt nhão máu me của điểu nhân nhưng lại không hề có dấu hiệu bị thương, một đám vẫn khỏe mạnh như vâm.

Sau khi đứng lên, bọn họ lập tức bắt đầu tiến vào trong thành. Đương nhiên, bọn họ căn bản không đi đường bình thường, mà là cứ tiến thẳng về phía trước mặc cho các chướng ngại vật rậm rạp chắn ở trên đường. Bất kỳ vật gì chắn ở phía trước đường bọn họ đi, quản là tường cao, đại thụ hay nhà cửa, tất cả đều đẩy ngã, về phần những điểu nhân tán loạn, bọn họ căn bản không nhìn đến, cũng lười để ý. Dưới tình huống như vậy, cả tòa thành dưới sự tàn phá của bọn họ, rất nhanh hoàn toàn biến thành một đống hoang tàn.

Trung tâm thành là chuyển sinh trì, một khi để bảo thạch nhân tới gần chắc chắn sẽ tổn hại, như vậy điểu nhân cũng không thể bổ sung ma lực được nữa rồi. Đức Nạp và Cáp Mặc biết mình không thể đối kháng với mấy ngàn bảo thạch nhân cùng mấy vạn Thái Thản cấm vệ quân đi ở phía sau, một khu bị vây công thì coi như toi, cho nên bọn hắn lập tức động thủ, đều tự lấy đi một nửa nước ao của chuyển sinh trì, sau đó bay lên trời, bắt đầu hành trình bỏ trốn của mình.

Lần này, chúng ta cũng lại điều chỉnh chiến thuật, dựa theo đề nghị của bần đạo, chọn dùng kế sách lấy mạnh đánh yếu, dùng sở trường của mình để đối phó với sở đoản của đối phương. Đại Địa mẫu thần thì tìm đến Đức Nạp có thực lực khá mạnh, tuy rằng bọn họ có bài danh thực lực tương phản, nhưng trên thực tế, Đại Địa mẫu thần mạnh hơn Đức Nạp một bậc, cho nên hoàn toàn có thể chế trụ hắn một đoạn thời gian.

Mà vợ chồng Thái Thản Thần Hoành thì cùng nhau tìm tới Cáp Mặc, thực lực của hai vợ chồng bọn họ là mạnh nhất trong mọi người, mà Cáp Mặc lại là xếp kế cuối, huống hồ Cáp Mặc lần trước bị ta chém đứt nửa người, thần cách bị thương còn chưa có hoàn toàn hồi phục, chỉ có thể phát huy được tám chín thành thực lực. Hơn nữa phối hợp của vợ chồng Thái Thản Thần Hoàng cực kỳ ăn ý, cho nên Cáp Mặc hoàn toàn không phải là đối thủ của hai người.

Không mất bao lâu, hắn đã bị vợ chồng Thái Thản Thần Hoàng hóa thân thành tầng tầng tia chớp bao vây chế trụ. Đối mặt vô số tia chớp bốn phương tám hướng, Cáp Mặc tuyệt vọng, tiếp theo sinh ra lòng liều mạng, lấy ra tất cả vốn liếng, gắng gượng qua được ba giờ điên cuồng oanh tạc của vợ chồng Thái Thản Thần Hoàng, cuối cùng trên thảm trong tầng tầng tia chớp vô tận, thân thể mất đi, linh hồn tiêu tán, từ nay về sau hoàn toàn biến mất trong danh sách chư thần.

Mà Đức Nạp bên kia, chứng kiến Cáp Mặc liều chết quấn lấy vợ chồng Thái Thản Thần Hoàng, cũng lập tức xuất ra toàn bộ thực lực, muốn thừa cơ hội này liều mạng đột phá dây dưa của Đại Địa mẫu thần trốn chạy.

Đáng tiếc, hắn suy nghĩ thì tốt, nhưng thực hiện thì không thành, Đại Địa mẫu thần là người chuyên về pháp thuật thổ hệ, làm sao có thể cho hắn dễ dàng đào thoát chứ. Vẻn vẹn một chiêu siêu cấp trọng lực thể đã chẳng khác nào làm cho Đức Nạp cảm thấy trên lưng đè ép bởi một tòa đại sơn. Sau đó thừa dịp Đức Nạp hành động chậm chạp, Đại Địa mẫu thần liền tung ra năng lượng thuộc tính yên diệt sở trường của mình, hóa thành một đám mây mù màu vàng cực lớn hoàn toàn bọc lấy Đức Nạp ở bên trong.

Trong đám mây do năng lượng thuần thuộc tính yên diệt hình thành này, không thể cảm giác được phương hướng, bất luận động tĩnh gì ở bên ngoài cũng không thể xuyên qua, cho dù là ánh sáng hay âm thanh thì đều bị đám mây này hủy diệt hết. Đức Nạp ở bên trong đó là có mắt như mù, có tai như điếc, nhìn không thấy, nghe không được, chỉ có thể mò mẫm, nhưng mà vô luận hắn cố gắng thế nào cũng vô pháp lao ra.

Đức Nạp không biết là, đám mây này thật ra là lấy hắn làm trung tâm, tùy ý di động, bất luận hắn bay thế nào, cũng vĩnh viễn là trung tâm ở trong đám mây. Cho dù hắn hạ xuống mặt đất, đám mây cũng sẽ bao phủ xung quanh hắn, hơn nữa không ngừng ăn mòn mặt đất dưới chân hắn.

Đương nhiên, Đại Địa mẫu thần cũng không sẽ để cho Đức Nạp nhàn rỗi. Hai tay nàng không ngừng múa lên, đem một đám thần phù từ hư không vẽ ra, sau đó đẩy vào trong đám mây. Những thần phù này tiếp theo liền tụ tập năng lượng thổ hệ làm thân thể, hình thành đủ loại mãnh thú phi hành, điên cuồng tấn công Đức Nạp.

Bởi vì thân thể chúng nó là năng lượng thuộc tính yên diệt, cho nên chúng nó chỉ cân đụng vào trên ma pháp hộ bích của Đức Nạp, liền có thể hủy diệt không ít năng lượng của Đức Nạp. Cho dù Đức Nạp thi triển pháp thuật phản kích đánh nát những ma thú này, bọn nó cũng sẽ lại dựa vào thần phù sống lại, tiếp tục chiến đấu.

Theo thần phù của Đại Địa mẫu thần càng ngày càng nhiều, Đức Nạp dần dần bị quái thú vây quanh, lại hãm sâu vào trong đám mây năng lượng thuộc tính này, vô lực đào thoát, đành phải vừa tận lực chống đỡ, vừa tìm kiếm cơ hội thoát thân.

Bình thường mà nói, Đại Địa mẫu thần tuy rằng đem Đức Nạp vây khốn, nhưng mà muốn giết chết hắn, cũng tuyệt đối không phải chuyện dễ dàng. Dựa theo lực công kích hiện tại, muốn tiêu hao hết ma lực của Đức Nạp, ít nhất cũng phải mất vài ngày mới được, chúng ta hiển nhiên là không chờ được thời gian dài như vậy.

Cho nên, sau khi vợ chồng Thái Thản Thần Hoàng giải quyết xong Cáp Mặc, Đại Địa mẫu thần lập tức huỷ bỏ mây năng lược, để Đức Nạp lộ ra, tiện cho đám Thái Thản Thần Hoàng hạ sát thủ.

Dưới sự vây công của ba đại cao thủ, Đức Nạp cho dù là bổn sự giỏi cỡ nào cũng vô lực xoay chuyển tình thế, cuối cùng, sau khi miễn cưỡng chống đỡ được hai giờ, đã bị Đại Địa mẫu thần dụng yên diệt đạt triệt để biến thành hư vô.

"Thống khoái!" Thái Thản Thần Hoàng sau khi thu tay lại, vô cùng hưng phấn nói :" Thái Thản thần tộc ta cùng thiên sứ quân đoàn đánh nhau mười mấy vạn năm, thành tích tốt nhất cũng chỉ là chém giết được một tên chủ thần đỉnh cấp, nào được như hôm nay, thoáng cái đã giết chết hai tổng chỉ huy, quả thực ngay cả nghĩ cũng không dám nghĩ a!"

"Ha ha, đúng a!" Thái Thản Thần Hậu cũng mỉm cười nói :"Trước kia cho là bọn hắn cùng cấp với chúng ta, cho dù là đánh không lại chúng ta thì ắt hẳn cũng sẽ có một tràng ác chiến, lại không ngờ bọn hắn phế vạt như vậy, chỉ cần năm giờ đã chiến đấu xong, kế hoạch nguyên bản của chúng ta chính là phải mất đến mười ngày nửa tháng kia."

"Ha ha, ta thấy bọn hắn cũng là quá ngu ngốc." Bần đạo cười nói :" Ít nhất nếu như Đại Địa mẫu thần một mình xuất thủ, có thể giết chết được một trong hai người Đức Nạp hay Cáp Mặc."

" Ha ha, ngươi có điều không biết, Đức Nạp và Cáp Mặc trong thiên sứ quân đoàn đều là tổng chỉ huy kém cỏi nhất, mấy người được điều kia mới là lợi hại, chí ít có một gia hỏa tên là Hòa Lạp, ta cũng không có nắm chắc chiến thắng hắn." Đại Địa mẫu thần hơi lo lắng nói :"Mà Hòa Lạp cũng không phải là nhân vật lợi hại nhất trong số các tổng chỉ huy, hắn chỉ là bài dang thứ năm mà thôi. Bốn người mạnh nhất chính là tứ đại cận vệ tướng quân của thần thánh thiên sứ, chỉ sợ, ta một người cũng đánh không lại."

"Ha ha!" Bần đạo không thèm quan tâm cười nói :"Có gì đặc biệt hơn người, chiến tranh cũng không phải là chỉ dựa vào thực lực, trọng yếu nhất vẫn là cái đầu, bằng không, cũng không tới phiên chúng ta chém giết tổng chỉ huy của bọn hắn."

"Ha ha, không sai, có âm hiểm quân thần nhà ngươi ở đây, chúng ta rất yên tâm." Thái Thản Thần Hoàng trêu chọc nói :"Kế hoạch lần này ít nhiều cũng là nhờ có ngươi mà chúng ta mới giành được đại thắng huy hoàng như thế."

"Hắc hắc, nói rất đúng, chỉ cần có thêm hai ba lần thắng lợi như hôm nay, điểu nhân không đáng để lo nữa rồi." Thái Thản Thần Hậu cười nói.

"Cũng không thể có thêm vài lần nữa." Bần đạo nhanh chóng lắc đầu nói.

"Vì sao?" Thái Thản Thần Hậu kỳ quái nói :"Ngươi không còn cách nào nữa âm bọn hắn sao?"

"Hắc hắc, thực không dám giấu diếm." Bần đạo nhìn nhìn chung quanh, không nhìn thấy tai mắt nào khác, Sử Đan Lợi đã sớm chạy đi chỉ huy công tác trùng kiến, lúc này mới cẩn thận nói :" Phu nhân ta lợi dụng cơ hội lần này, tiếp tục tiến sâu vào bên trong điểu nhân, chỉ cần có nàng, chúng ta sau này muốn âm bọn hắn tuyệt đối là có cơ hội. Nhưng mà, chúng ta tạm thời không thể phát động."

"Nga! Vì sao thế?" Thái Thản Thần Hoàng kỳ quái hỏi :"Cho dù có làm lớn thêm lần nữa, giết thêm hai tên tổng chỉ huy, cũng chưa chắc có thể dẫn ra thần thánh quân sứ."

"Giết bốn người có lẽ bọn hắn sẽ không xuất hiện, nhưng mà nếu giết sáu thì sao đây?" Bần đạo giải thích nói :"Ở bên phía ân sư của ta đang có năm tổng chỉ huy, vạn nhất bọn họ cũng giết đi hai người, chúng ta giết thêm hai nữa thì chính là sáu rồi, tổng chỉ huy lập tức chết đi một nửa, thần thánh thiên sứ có thể không nóng nảy sao? Cho nên, khi nào mà tin tức bên sư môn ta chưa có truyền tới, thì chúng ta cũng không thể loạn động."

"Có đạo lý!" Thái Thản Thần Hàng gật gật đầu nói.

"Sư môn ngươi lợi hại thật sao?" Đại Địa mẫu thần thì vẫn còn hơi có chút không tin, nghi ngờ nói :"Dù sao bọn hắn bên kia là năm tổng chỉ huy a? Nếu là ba chúng ta, có thể kháng cự là không tồi rồi, như thế nào còn có thể giết được hai người chứ?"

"Hắc hắc!" Bần đạo mỉm cười, kiêu ngạo nói :"Hai nhà Phật Đạo ta, đều là nơi ngọa hổ tàng long, thực lực của môn hạ đệ tử xuất sắc, hơn nữa tinh thiện trận pháp, cho dù là đệ tử bét nhất, nếu như phối hợp với nhau, cũng có thể ngạnh kháng với tổng chỉ huy thiên sứ. Cho nên, ta có thể khẳng định, thiên sứ quân đoàn lần này chắc chắn đại bại trong tay hai nhà Phật Đạo, về phần bại như thế nào thì ta cũng không rõ ràng, nhưng mà có khả năng giết chết được hai tổng chỉ huy, tuyệt đối là có, chỉ là không cao mà thôi, ta đoán là dưới ba thành. Chuẩn bị tót thì giết chết toàn bộ cũng chưa chắc không có khả năng, tỷ như, sư tổ của ta đột nhiên trở về, có phải không?"

"Thì ra là thế." Ba người đồng loạt gật đầu. Đại Địa mẫu thần thở dài :" Không nghĩ tới sư môn của ngươi lợi hại như vậy."

Thái Thản Thần Hoàng nói càng trực tiếp hơn :"Nếu sư tổ ngươi trở về, năm gia hỏa kia nhất định là ngay cả cơ hội chạy cũng không có, chết chắc rồi."

" Một khi đã như vậy, chúng ta trước hết từ từ rồi phát động tấn công mới ha." Thái Thản Thần Hậu tiếp theo nói :"Bất quá, mấy tên điểu nhân ở tiền tuyến, cũng không thể thả đi đúng không?"

"Đó là đương nhiên." Bần đạo cười nói :"Theo tình báo của ta, bị chúng ta lần này tập kích bất ngờ, trong đó có bảy chủ thần đỉnh cấp cùng hơn mười nhất cấp chủ thần. Vị trí của bọn hắn đều đã bị ta nắm rõ, ha ha, chúng ta bây giờ chia ra, tận diệt bọn hắn, thế nào?''

"Được!" Ba người nhất tề gật đầu nói.

" Cá lớn đã bị chúng ta tiêu diệt, đám tôm tép này cũng không tạo thành sóng to gió lớn gì." Thái Thản Thần Hoàng cười nói :"Tách ra cũng không sao."

"Không sai, tách ra đi, vừa lúc cũng nên để chúng ta cướp chút địa bàn cho mình." Thái Thản Thần Hậu cười hắc hắc nói.

"Vậy ngươi chia đi. Ngươi hiểu tình huống, cũng biết chúng ta ai thích hợp với vị diện nào." Đại Địa mẫu thần cười nói với ta.

"Không sai, chúng ta cũng đồng ý." Thái Thản Thần Hoàng gật đầu nói.

" Một khi đã như vậy, ta đây sẽ không khách khí." Bần đạo gật gật đầu nói :"Bất quá, ta nói trước, những vị diện lần này, có lớn có nhỏ, có tài nguyên phong phú, có linh khí phong phú, có nhiều loại, căn bản không có biện pháp thẩm định, cũng không thể nói tới cái gì là phân phối công bằng, cho nên ta chỉ có thể dựa theo nhu cầu của từng người mà phân phối xuống, nếu có điểm gì bất mãn kính xin bây giờ nói ra, đừng để tới khi chia xong xuôi rồi, lại cãi nhau, vậy là rất tổn hại đến tình cảm."

"Ha ha, yên tâm đi, chúng ta cũng chưa đến mức bởi vì chia của mà đánh nhau." Thái Thản Thần Hoàng cười to nói.

Đại Địa mẫu thần cũng cười nói :"Chúng ta cũng không có lòng dạ hẹp hòi giống như điểu nhân, bị chút thiệt thòi cũng không sao cả."

"Hắc hắc, vậy là tốt rồi, là ta đã quá lo lắng rồi." Bần đạo lúng túng nói :"Một khi đã như vậy, mọi người nói qua một lần vị diện mình muốn như thế nào đi, miễn cho ta chút nữa loạn điểm uyên ương."

"Chúng ta tự nhiên là muốn tài nguyên, đặc biệt là hắc diện thạch." Thái Thản Thần Hoàng nói đầu tiên.

"Ta thế nào cũng được." Đại Địa mẫu thần cười nói.

"Ta muốn địa phương nhiều dân cư." Hỏa thần hắc hắc nói :" Phát triển tín đồ cho bọn nhỏ của ta có cơ hội đi chơi khắp nơi."

"Ta cũng muốn tín đồ." Nguyên Tố nữ thần cũng cười nói.

"Tốt rồi." Bần đạo cười nói :"Vừa vặn, bảy địa phương bảy chủ thần đình cấp trú ngụ rất phù hợp với yêu cầu của mọi người, ba nơi là căn cứ hậu cần khoáng sản của thiên sứ quân đoàn, Thần Hoàng bệ hạ, ngài hài lòng không?" Nói xong, ta lấy ra ba không gian thủy tinh tọa độ, chỉ cần cầm lấy nó, là có thể dễ dàng tìm được ba vị diện kia.

"Giao cho chúng ta đi." Thái Thản Thần Hoàng hưng phấn nói, thuận tay nhận lấy thủy tinh.

"Hai nơi này cư trú là hai loại nhân tộc, dân cư tương đối đông đúc, một chủng tộc tánh tình nóng nảy, thích hợp với hỏa hệ, một chủng tộc thì ôn hòa, thích hợp với Tinh linh tộc." Bần đạo cười lấy ra hai thủy tinh phân biệt đưa cho Nguyên Tố nữ thần và Hỏa Tổ, cười nói :"Chẳng qua là, thực lực của hai người, đánh bại bọn hắn không khó, nhưng mà tiêu diệt thì tương đối tốn sức."

"Ta có thể phái người hiệp trợ Hỏa Tổ." Đại Địa mẫu thần mỉm cười nói. Dưới tay nàng có bảy vị chủ thần đỉnh cấp, phái hai người đi không thành vấn đề. Có thêm Hỏa Tổ, ba người nhất định có thể thoải mái đối phó với một tên chủ thần đỉnh cấp.

"Đa tạ mẫu thần."

Hỏa Tổ vội vàng nói cảm ơn.

"Ha ha, ta đây cũng phái hai người giúp đỡ Nguyên Tố nữ thần." Thái Thản Thần Hoàng rộng lượng nói.

"Đa tạ bệ hạ!" Nguyên Tố nữ thần cũng cảm kích cảm ơn.

"Ha ha, như thế tốt rồi." Bần đạo cười nói :"Chỉ cần chúng ta đoàn kết thành một khối, điểu nhân mạnh mẽ cỡ nào cũng không sợ."

"Đúng!" Mọi người sôi nổi gật đầu.

"Như vậy, còn lại hai cái vị diện thì cho mẫu thần đi." Bần đạo tùy tay đưa đến hai cái thủy tinh.

"Vậy ngươi thì sao?" Đại Địa mẫu thần tò mò nói. Truyện Sắc Hiệp - http://truyenfull.vn

"Ta không có thực lực đối phó với điểu nhân mười hai cánh." Bần đạo cười khổ nói :"Đành phải thôi."

"Như vậy sao được, ra sức lớn nhất lần này kỳ thật chính là ngươi." Đại Địa mẫu thần vội vàng nói :"Ta sau khi đánh hạ hai cái vị diện này, chia cho ngươi một có."

"Chúng ta cũng chia cho hắn một cái." Thái Thản Thần Hoàng cũng nhanh chóng tỏ thái độ.

"Ha ha, đa tạ hảo ý của hai vị, bất quá, chúng ta phải thưởng phạt phân minh mới được." Bần đạo chối từ nói :" Lần này ta chỉ là ra chủ ý, nhưng không có ra sức, không thể đòi hỏi gì nhiều."

"Nhưng mà ngươi cung không thể không có gì a?" Thái Thản Thần Hoàng khuyên.

"Đúng vậy, ngươi có công lớn, nhất định phải thưởng." Đại Địa mẫu thần cũng kiên trì nói.

"Ha ha, yên tâm đi." Bần đạo cười nói :"Tuy rằng bảy vị diện thần giới tốt nhất đã đưa cho các ngươi, nhưng mà cũng không thiếu vị diện thiên giới của một số thập dực đại thiên sứ trưởng trấn giữ, ta vẫn là có thể lấy mấy cái."



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.