Linh Hồn Vạn Năm

Chương 40




Feston nâng mặt hắn lên, “Không riêng gì cho cậu mà cũng là do tôi tự nguyện.” Chỉ vì muốn làm như vậy mà thôi.

Judy nhìn thấy bọn họ đi đến một góc, dường như đã xảy ra một chút tranh chấp, nhưng sau đó lại ôm nhau, cô ta phất tay với thuộc cấp của mình, “Nơi này không còn chuyện của chúng ta, giải quyết xong rồi thì đi thôi.”

“Báo cáo, đã xử lý xong.” Có người báo lại tình hình, Judy hài lòng rút quân, không cần nhắc nhở, cô ta tin tưởng Feston sẽ nhanh chóng chuyển tiền vào tài khoản của Habino.

Hiện trường đã được dọn dẹp sạch sẽ, cũng giống như thủ đoạn làm việc của CIA, gara bỏ hoang vẫn là gara, chỉ là càng thêm tồi tàn hơn mà thôi, dấu vết bị đánh bom đều được dọn dẹp sạch sẽ, không lưu lại bất cứ manh mối khả nghi nào, ngay cả thi thể cũng đều bị đưa đi.

Không mất bao lâu thì nơi này lại khôi phục cảnh tượng ban đầu, xung quanh không có bất kỳ ai, ở khu đông dân thì bình thường tỷ suất phạm tội cũng rất cao, cư dân bình thường cho dù nghe thấy cái gì thì cũng sẽ mau chóng rời đi, không có ai sẽ tò mò vì sao nơi này lại có tiếng súng.

Người của Habino đã rời đi, Feston và Phong Triển Nặc cũng chuẩn bị rời đi, xe của Feston đã bị phá hủy bởi vụ nổ, vì vậy hắn leo lên xe của Phong Triển Nặc, đây là chiếc Ford màu đen mà bọn họ đã mua tạm khi đến Washington, chiếc xe có vẻ ngoài bình thường dung nhập vào dòng xe.

Cảnh vật rút lui về phía sau, gara bỏ hoang vẫn ở nơi đó, tựa như chưa từng có chuyện gì xảy ra.

Nhưng có một số việc quả thật đã xảy ra, “Anh xóa bỏ tư liệu về tôi, còn giết người của CIA nữa, bọn họ sẽ không bỏ qua cho anh.” Cầm vô lăng, Phong Triển Nặc nói chuyện như thể đang thảo luận về thời tiết, đối với những chuyện đã xảy ra, thay vì ảo nảo thì không bằng đối mặt với sự thật.

“Chuyện này cũng không có gì bất ngờ, Kraft đã mượn tay của CIA để xử lý tôi, trong tay của tôi có nhược điểm của ông ta, ở cục điều tra liên bang thì ông ta còn có thể để ý đến hành động của tôi bất cứ lúc nào, nhưng một khi tôi rời đi thì cũng có nghĩa ông ấy đã mất đi cơ hội theo dõi tôi.” Làn gió mùa xuân thổi tan khói thuốc súng ở trong xe, Feston nhìn thấy một chiếc túi to ở băng sau thông qua kính chiếu hậu.

Phong Triển Nặc liếc nhìn theo tầm mắt của Feston, “Kraft đã bị tôi giết.” Hắn nói một cách thản nhiên, không hề có cảm giác ăn năn hối hận.

Ánh mắt của Feston khẽ động, vì sao chuyện này lại xảy ra thì không cần phải hỏi lý do nữa, ánh mắt dần dần trở nên thâm trầm, “Cậu giết ông ta thì cục điều tra liên bang cũng sẽ không bỏ qua cho cậu.”

“Như vậy có lẽ chúng ta đều gặp không ít rắc rối, anh nói xem, chúng ta nên làm sao bây giờ?” Mở cửa kính xe để cho gió xuân và ánh mặt trời tiến vào, Phong Triển Nặc bật radio lên, một khúc trữ tình ngân vang không đúng lúc.

Hắn ngâm nga hát theo, những làn gió ấm hất ngược mái tóc của hắn ra sau đầu, cùng một lúc đắc tội hai cơ quan chính phủ thì sẽ sinh ra hậu quả gì, dường như hắn không hề để ý, Feston ôm vai của hắn rồi vò nhẹ lên mái tóc rối tung của hắn, “Không lo lắng hay sao?”

“Anh không lo lắng thì tôi cần gì phải lo lắng?” Hắn cười khẽ, chỉ ra chiếc túi ở phía sau, “Dù sao thì tôi vẫn là một sát thủ, chắc là anh sẽ rất đau đầu, đặc vụ Kada.”

Phong Triển Nặc giống như vui sướng khi thấy người gặp họa, nhưng chỉ cần cẩn thận quan sát thì có thể nhận ra bàn tay nắm vô lăng của hắn đang siết chặt, Feston nới lỏng cà vạt, “Từ hôm nay trở đi sẽ không còn là đặc vụ nữa.”

Thắng gấp, Phong Triển Nặc quay đầu nhìn hắn, “Hôm nay?”

“Hôm nay, không thể sao?” Feston mỉm cười, bị phản ứng lớn như vậy của Phong Triển Nặc lấy lòng, “CIA và FBI đều xem chúng ta là cái gai trong mắt, như vậy không bằng từ hôm nay trở đi chúng ta cùng nhau lưu lạc đến chân trời.”

Cười một cách hăm hở, ánh mắt tràn đầy sắc bén, người đàn ông này thật sự là Feston là Feston lý trí kia hay sao, Phong Triển Nặc sờ lên trán của Feston, “Anh điên rồi à?” fynnz.wordpress.com

“Chẳng phải là khi gặp cậu thì tôi đã sớm bị điên rồi sao?” Kéo tay của Phong Triển Nặc xuống rồi đặt lên môi mà hôn, Feston nhìn về phương xa, “Mau lái xe đi, chúng ta còn phải quay về lấy vài thứ nữa, trước khi CIA có được tin tức kia.”

Ánh mắt cùng với vẻ mặt của Feston chứng tỏ hắn không phải nói đùa, một khi hắn đã quyết định thì hắn sẽ luôn rất cương quyết, Phong Triển Nặc nhìn hắn một cái thật sâu rồi giẫm chân ga, khóe miệng nhếch lên một nụ cười, “Jonathan sẽ hận tôi chết mất.”

“Tin tưởng tôi đi, cậu ấy sẽ không có thời gian hận cậu đâu.” Chiếc xe băng nhanh, cảnh vật lui về sau, Feston mỉm cười, mái tóc đen bị gió thổi làm lộ ra đôi mắt sáng ngời, khuôn mặt với góc cạnh rõ ràng, dưới ánh mặt trời tựa như một pho tượng đồng.

Có lẽ có người sẽ phải hối hận, tình huống bất ngờ khiến cho Feston phải rời đi trước thời gian, sau khi rời khỏi cục điều tra liên bang thì Feston Kada giống như một con chim ưng dỡ xuống gánh nặng trên lưng, rốt cục không còn ai có thể hạn chế quỹ đạo bay của hắn nữa.

“Không biết có ai tố cáo tôi vì tội bắt cóc nhân viên chính phủ hay không?” Phong Triển Nặc vừa cười vừa hỏi.

“Tôi giao cho cậu quyền hạn, chấp thuận để cậu bắt cóc.” Feston lấy ra thẻ căn cước của FBI cùng khẩu súng rồi ném ra băng sau.

Bản tình ca trong radio tiếp tục ngâm nga giai điệu du dương vui vẻ khiến người ta cảm thấy thoải mái, trong dòng xe, một chiếc Ford màu đen chở hai người đàn ông không bình thường tiến vào khu náo nhiệt.

Vào một buổi sáng, tại căn nhà ở Washington của Feston Kada, tất cả dấu vết đều đã được dọn dẹp sạch sẽ.

Đương nhiên cũng không thể tìm thấy bất kỳ ai ở bên trong.

Nói là lưu lạc đến chân trời chỉ là vui đùa, bọn họ cũng không phải chạy trốn, chẳng qua trong tình trạng lực lượng chênh lệch thì lựa chọn nghênh địch hoàn toàn là một biện pháp không dễ làm.

Nếu đối phương muốn tách bọn họ ra để lần lượt tiêu diệt thì bọn họ đương nhiên phải ăn miếng trả miếng.

Cũng trong ngày hôm nay, tại tổng cục điều tra liên bang phát hiện thi thể của Kraft trong văn phòng, nhất thời khiến cho toàn cục chấn động, hung thủ là ai, là vì lý do gì, đủ loại suy đoán rối ren được đưa ra.

Sở dĩ rối ren là vì trong hộp mail của mọi người đều nhận được một bản liệt kê, trong bản liệt kê này chứng minh đầy đủ là phó cục trưởng Tumble trước kia từng đầu cơ trục lợi vũ khí, số lượng vũ khí bị chiếm dụng, ghi chép rõ ràng thời gian xuất nhập, càng đáng sợ là cục trưởng Kraft cũng dính dáng trong đó.

Bởi vậy cái chết của Tumble và Kraft cũng không phải là đơn giản, có người tung lên tin này, đầu cơ trục lợi vũ khí, một khi chuyện như vậy bị người ngoài biết được thì vụ bê bối này sẽ lập tức được đăng lên báo, thể diện của FBI sẽ mất sạch.

Nhưng cái chết của cục trưởng Kraft vẫn không thể nào che giấu được, nhất là vị trí cục trưởng do tổng thống đích thân chọn lựa, cái chết của Kraft rốt cục vẫn kinh động quan chức cấp cao, một người tên là Frige nhanh chóng tiếp nhận vị trí cục trưởng cục điều tra liên bang.

Bởi vậy có thể thấy được cho dù Kraft còn sống thì cũng chưa chắc sẽ ngồi ở vị trí này được lâu, đương nhiệm cục trưởng Frige hiểu rất rõ nội tình trong cục điều tra liên bang, hắn làm cho người ta không thể không hoài nghi là có phải hắn đã sớm biết rằng sẽ tiếp nhận một cục diện rối rắm hay không.

Đáng lý Caesar với tiếng tăm lừng lẫy trong cục điều tra liên bang sẽ được lập tức trọng dụng để điều tra vụ này, nhưng ngay hiện tại Feston lại thông qua bưu điện gửi đến một lá thư từ chức, còn trong văn phòng của đội đặc nhiệm ST lại phát hiện thẻ căn cước và súng mà hắn đã lưu lại trên bàn.

“Sếp thật sự đã đi rồi…” Khi Jonathan phát hiện hai thứ này ở trên bàn làm việc thì hắn không biết nên cao hứng hay là nên khổ sở.

“Không bao giờ sẽ trở lại nữa à?” Hase cầm lấy thẻ căn cước, chữ cái viết tắt màu vàng ở trên thẻ vẫn hết sức chói mắt dưới ánh mặt trời.

“Tôi không biết, nhưng mà tôi đoán chắc là như vậy.” So với đội ST thì sếp càng muốn có được một thứ khác hơn, Jonathan phát hiện bản thân mình lại cảm thấy hâm mộ Feston, “Sếp đã tìm được thứ quan trọng nhất đối với anh ấy.”

“Có một ngày cậu cũng sẽ tìm được.” Không biết vì sao mà Hase lại đột nhiên nói như vậy, Jonathan định hỏi lại.

“Có đôi khi cậu lén lút quan sát tôi, cậu tưởng là tôi không phát hiện hay sao? Nên nhớ tôi và cậu đều là cảnh sát.” Hase nhìn Jonathan một cách kỳ lạ rồi bỏ đi, Jonathan căn bản chưa kịp mở miệng, chỉ cảm thấy nhịp tim của mình bỗng nhiên đập mạnh.

Những người khác không để ý đến cuộc nói chuyện của bọn họ, mọi người vây quanh bàn làm việc của Feston, đó là văn phòng tạm thời, vẫn rất lộn xộn, bởi vì phải bảo vệ Greg, đề phòng Bạch quỷ ám sát, có rất nhiều tư liệu cần phải phân tích và tổng hợp lại, để xem cái nào hữu dụng cái nào không, nhưng không biết cái bàn này được dọn dẹp từ khi nào mà lại trở nên sạch sẽ như vậy.

“Sếp sẽ không trở lại nữa, anh ấy đã chuẩn bị rời đi từ lâu rồi.” So với Jonathan đã sớm biết trước kết cục và Hase vốn có bản tính tinh tế thì những người khác chỉ nghe qua lời đồn, bọn họ không ngờ Feston lại rời đi đột ngột như vậy.

Sếp đi rồi, bọn họ sẽ thế nào, đội đặc nhiệm ST sẽ thế nào, tựa như Jonathan trước kia, bọn họ đều có một câu hỏi cần phải được giải đáp, chẳng qua hiện tại sẽ không có ai động đến đội ST, tất cả mọi người đều đang bận bù đầu vì vụ án cục trưởng Kraft bị giết.

Biết được Feston Kada chính thức từ chức thì có người liền tiếc nuối, có người lại nghi ngờ, cũng có người tỏ vẻ tán thưởng, “Feston sớm muộn gì cũng muốn từ chức, anh ấy lựa chọn ngay lúc này, nhất là cùng một ngày xảy ra cái chết của cục trưởng Kraft, cũng đủ chứng tỏ anh ấy không muốn tham dự vào vụ án này.”

“Hơn nữa mối quan hệ của anh ấy với người kia, nhất là người kia có liên quan đến vụ này, tôi cho rằng anh ấy là một người rất thông minh.” Nhận được tin tức, đặc vụ Mai Garrett đánh giá sự việc như vậy.

Bởi vì Feston từ chức cho nên Mai Garrett trở thành người thích hợp nhất để giải quyết vụ này, kỳ thật đáp án đã sớm ở trong lòng hắn, không ít người cũng đều biết rõ, nhưng làm sao bắt được U Linh, làm sao tìm được chứng cứ là hắn làm thì mới là vấn đề nan giải nhất.

Đội đặc nhiệm ST không được tham gia vào vụ án này, nhưng Jonathan lại cảm thấy như vậy là may mắn, “Ít ra chúng ta không cần phải đối đầu với sếp, dù sao chúng ta cũng còn nhiều việc phải làm.”

Hase ngẩng đầu lên từ xấp hồ sơ, “Cho dù là Mai Garrett thì muốn bắt U Linh cũng không phải chuyện dễ dàng, nên biết là người đàn ông kia từng một lần bị xem là không tồn tại, không biết có bao nhiêu vụ án liên quan đến anh ta, mà người duy nhất có thể bắt được anh ta…”

“Đã đi rồi.” Ropol đẩy gọng kính trên sóng mũi rồi nói một cách nghiêm túc, “Hay là đã bị anh ta bắt cóc rồi.” fynnz810

Hơn một chục người cùng nhìn ra ngoài cửa sổ, “Ngay cả chuyện của Greg mà sếp cũng không thèm bận tâm hay sao?” Clyde đột nhiên nhớ đến, “Greg là em họ của anh ấy? Chẳng lẽ anh ấy mặc kệ em họ của mình sống chết như thế nào cũng được à?”

“Tôi cho rằng không phải là sếp mặc kệ mà là anh ấy giao cho chúng ta quản lý.” Hase dựa vào lưng ghế, thói quen xoay bút trên tay, Jonathan nghe thấy như vậy thì liền quay sang nhìn Hase, lạch cạch, cây bút rơi xuống bàn, Hase cúi đầu uống một ngụm cà phê, “Tôi nghĩ là như vậy.”

“Tôi đồng ý.” Jonathan nhìn Hase rồi mỉm cười.

Mọi người đều tỏ vẻ đồng ý, nhưng đồng ý cũng vô dụng, chiếc bàn làm việc kia vẫn trống trơn, không tìm thấy một chút dấu vết nào thuộc về Feston Kada, bọn họ đều có cùng một câu hỏi, hiện tại sếp đang ở đâu?

Người của CIA cũng rất muốn biết vấn đề này, hai người thản nhiên bỏ trốn, còn tổn thất rất nhiều đặc công, thật sự đây là một chiến dịch thất bại thảm hại.

…………

P/S: Bạn Hase chỉ đích danh bạn Jo =)) =)) làm bạn Jo tẽn tò.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.