Liệu Đơn Phương Có Trở Thành Tình Yêu

Chương 52: Tha thứ cho em




Sân bay ngập người chen lấn nhau người đưa người đón chật vật vô cùng

-Thật mất mĩ quan thẩm mỹ

Anh lắc đầu

-Nhân!

1 giọng nói vui mừng vang lên, tiếng dày cao gót lộc cộc chạm sàn...

Nó ngỡ ngàng nhìn nữ nhân đang ôm hôn ( hôn má ) thằng người yêu mình....

-Mỹ ! Thôi nào

-Nha người ta nhớ cậu mà

Dương Ái Mỹ nhõng nhẽo mè nheo

-Thôi đi bà cố, nè giới thiệu với Mỹ, Băng Hi bạn gái tớ

Dương Ái Mỹ phấn khích nhìn cô gái xinh xắn trong lòng Lãnh Nhân

-Thật là xinh đẹp, đáng yêu quá...

-....

Ái Mỹ đưa tay véo véo hai má phiếm hồng của nó chu môi nói

-Thật là muốn cắn một cái, tớ cũng muốn chuyển giới để yêu bé này...

-Nè... người ta là hoa đã có chr rồi nha

-Thì giết chủ cướp hoa, người ta muốn mang bé nhỏ nhỏ này về nuôi... thật là xinh đẹp

-Cám ơn chị đã khen

Nó nói.

-Nha... giọng còn hay như vậy

-Đừng có tăng động nữa

Nhân kéo Ái Mỹ ra khỏi chỗ nó...

-Hi Hi đây là Ái Mỹ bạn của anh, Mỹ là người mẫu teen nổi tiếng bên Úc

Nó mỉm cười gật đầu

-Lần này về nước chị Cherry chỉ định cô ấy là người mẫu chính trong bộ sưu tập của em

Nó gật đầu

-Oh My God... Oh My God.....cô bé... chính là cô bé đáng yêu này sao?... thật bất ngờ.... cô bé... Băng... Băng.....Băng...

Ái Mỹ nhíu mày...

-Là Băng Hi...

Lãnh Nhân lắc đầu chào thua với cái trí nhớ ngắn hạn của cô bạn thân

-Đúng đúng... em... em chính là thần tượng của chị... nhìn này.. nhìn này... chị đang mặc thiết kế của em này....

Nó thật không có từ gì diện ta được sự tăng động của cô người mẫu này...thật quá hồn nhiên

-Thôi, không mệt à? Ra xe tớ đưa cậu về...

-Ok... ok...

Sau khi tống cổ được con bạn về nhà Vương Lãnh Nhân mới thở phào ...

-Người yêu ơi... chúng mình đi chơi đi

-Em mệt

Nó nói

-Đi mà... hay anh cõng người yêu đi nhé

-Hâm à?Lạnh như này đi đâu được, nhỡ cảm thì sao?

- Đi đâu thì đi... mỏi chân thì ngừng, chỉ cần có em bên cạnh anh là được... cảm thì em chăm anh

Vương Lãnh Nhân ôm bé yêu thủ thỉ...

Nó dụi dụi đầu vào ngực anh lười biếng lắc đầu

-Em muốn ở nhà

Vương Lãnh Nhân mỉm cười tà mị... gọi nhỏ

-Người yêu ơi

-Gì?

-Gì á? Đánh cho trận giờ

Vương Lãnh Nhân cụm trán con bé một cái

-Anh chả lỡ đâu.

Nó lém lỉnh đạp lại

-Anh đói!

-thế anh muốn ăn gì để em đi nấu?

Nó ngồi dậy , liền bị Vương Lãnh Nhân kéo lại ôm vào trong lòng vòng chăn ôm chặt

-Lạnh.

-Anh bảo đói mà, buông ra để em đi nấu nào

Nó vỗ vỗ vào đôi tay đang ôm chặt mình.

Vương lãnh Nhân lắc đầu

Cúi xuống hôn chụt một cái vài môi con bé, bị tấn công bất ngờ con bé đâm ra đơ toàn tập

-Anh ....

-Anh cần vậy thôi à....

Vương Lãnh Nhân dùng điệu cười tươi chết người dụ dỗ con thỏ nhỏ...

Nụ hôn kéo dài đưa nó từ rìa của sự dung động đến đỉnh cao của tình yêu mê hoặc say đắm...

Từ mép của hạnh phúc hảm sâu trong tim tình yêu bất diệt

Từ nhẹ nhàng đằm thắm đến mạnh mẽ cuồng nhiệt

-Em là của anh... anh là của em.... chúng ta sinh ra để thuộc vè nhau

Vương Lãnh Nhân tuyên bố với giọng khản đặc...

Nó gật đầu

Ngay lập tức cảm nhận được vật gì đó được anh luồn vào tay...

Bàn tay từ từ đưa lên trước mặt....

Chiếc nhẫn bạc lấp lánh không quá cầu kỳ nhưng lại tinh tế vô cùng

-Em thích?

-...

Nó gật đầu

Cảm động chết đi được

-Không được phép tháo ra! Nếu không anh sẽ hận em xuốt đời

-....

Nó gật đầu

Bên ngoài hai kẻ lắc đầu ngao ngán....

-Chúng nó cứ kêu mình sến mà còn kinh hơn cả mình vợ nhỉ....

-....

-Ế... vợ làm gì dấy

-Ngu sao không thấy. kẻ mắt....

-Ơ hâm này, chồng đã bảo là không được kẻ nữa mà. Để nguyên mới xin... hâm ơi là hâm

Tửng ca ca vừa dụ vừa dỗ... cướp được bộ trang điểm của nàng liền thẳng tay cho vào sọt rác...

Anh là anh thích vợ anh bây giờ ý...

Nhìn mặt lừa tình lắm....

Thằng nào ngu cứ nhào vô mà tán...

Anh đảm bảo vợ anh táng cho chúng nó mất cả hàm...

Nhìn thế thui.... nguy hiểm lắm đấy

-cuối tuần này khai mạc triển lãm bộ sưu tập của con Hi liệu mà thu xếp nghe chưa?

-Vâng thưa vợ.... gọi dạ bảo vâng ấy chồng ngoan nhất nhà... lá la la là lá la la...

-Im...cút về nhanh

-Dạ... chồng im...ơ chồng phải đưa vợ về mới yên tâm

-Lài... có về không hay định nhai đế dày

-Dạ.... không, chồng về

Nhìn Tửng ca vừa đi vừa ngoái lại bái bai hôn gió mà Sun mỉm cười

Phải chăng.... cả hai sinh ra cũng để dành cho nhau?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.