Liệu Có Hạnh Phúc

Chương 47: 47: Gọi Chồng Đi




Gần đây triều đình và hậu cũng sóng ngầm bắt đầu nổi lên. Nguyên nhân chính là vị Trân quý nhân ở cung Càn Tường kia.

Chỉ là một nữ nhân do nước ngoại bang tiến cống lấy lòng Đại Hạ, vậy mà nàng dùng thần sắc mê hoặc hoàng thượng, khiến hắn phá lệ phong nàng làm quý nhân, ngang hàng với nữ nhi của đám đại thần nguyên lão trong triều

Bảo họ sao nuốt trôi cơn tức này cho được?

Nghe trong cung đồn ra nói, nàng đẹp đến nỗi hoàng thượng phải ngơ ngẩn vì nàng, ngay cả hoàng hậu hôm ấy sắc mặt cũng trầm xuống

Một truyền mười, mười truyền trăm, cuối cùng tin đồn nàng ta là hồ ly chuyển thế, chuyên dùng yêu sắc để mê hoặc quân vương, khiến hắn trầm mê nữ sắc lan ra khắp nơi. Thật đúng là muốn dùng dư luận để dìm chết nàng đây mà

Nhưng cái danh hiệu "hồng nhan hoạ thuỷ" này nàng không gánh nổi.

Ly Đan nghe được tin đồn này cũng chỉ cười rồi bỏ qua.

Thị phi trong cung lúc nào cũng nhiều, cứ bận tâm buồn phiền cũng chẳng hết được, chi bằng dùng thời gian công sức vào việc khác thì hơn.

Chẳng hạn như lập uy với đám nô tài mới này?

Hôm qua hoàng hậu đích thân chọn cung nữ thái giám đem qua đây cho nàng, đủ để thấy nàng ta quan tâm vị Trân quý nhân này như thế nào.

Hừ, còn không phải bày ra bộ dạng này cho hoàng đế xem sao. Vừa chiếm được tình cảm của hoàng thượng,vừa có thể gài cơ sở ngầm vào cung của nàng, một công đôi việc, há gì không làm?

Nàng lạnh lùng gọi Tử Dao vào. Tử Dao vẫn luôn ở chỗ nàng dưỡng thương, nay thương thế đã khỏi nàng liền tìm cách cho nàng vào cùng làm đại cung nữ bên mình

"Tử Dao, gọi đám nô tài mới tới ra thiên điện, ta có việc cần dặn dò"

"Vâng tiểu chủ"

Vì chỉ là chính thất phẩm nên nàng không thể được gọi là nương nương mà chỉ gọi là tiểu chủ, cách xưng hô này nàng cũng có chút không quen. Cung Càn Tường này nàng cũng không được ở chính điện mà chỉ được ở sườn điện. Cung nữ bên cạnh chỉ được có 2 đại cung nữ, 3 thái giám và 1 ma ma hầu hạ. Bữa ăn hàng ngày chỉ có 2 món chính mặn và 3 món phụ nhạt.

Đây chính là sự khác biệt của phẩm cấp!

Nhớ khi xưa ở Trường Xuân cung của nàng người hầu kẻ hạ nhiều đến nỗi nàng không nhớ nổi, tới bữa ăn lúc nào cũng 20 món trở lên, ban cho kẻ dưới ăn cũng không hết được. Cung điện chỗ ở thì xa hoa không tả nổi.

Giờ đây, số phận đúng là trêu ngươi.

"Tiểu chủ, các thái giám và ma ma đến rồi ạ"

"Cho bọn họ vào"

Số người ít ỏi như này càng dễ nhìn ra người có tâm. Nàng cũng không cho họ phục vụ ở nội viện, bọn họ tốt nhất là nên ở ngoại viện quét dọn, có gì cũng cần quan sát thêm

Một hàng người tiến vào,nàng âm thầm quan sát, vị ma ma mặc áo vệt tím than, đầu vấn kiểu lưu tô, thần sắc nghiêm nghị, hành vi cử chỉ chuẩn mực đến nỗi không chê trách ở đâu được. Hai vị thái giám mặc mặc áo dài màu xám, quần đen, ngoài có chiếc áo cánh ngắn xanh thẫm, bộ dạng cung kính đúng mực, phép tắc lễ nghi giữ đủ

" Thần thiếp/ Nô tài tham kiến tiểu chủ"

Nàng chậm rãi uống từng ngụm trà, thần thái ung dung bình tĩnh quan sát từng người một. Đám người này tạm thời không dùng được. Trong cung việc nô tài phản chủ chính là đòn sát thủ đẩy người ta vào đường chết. Nô tài của mình làm việc xấu cho mình, cuối cùng lại vì "không thể nhìn chủ tử sai càng thêm sai" nên "trùng hợp" khai hết trước mặt hoàng thượng, khiến hắn phẫn nộ xử trí bản thân mình.

Loại thủ đoạn này Ly Đan nàng kiếp trước dùng đến phát chán rồi. Chỉ tiếc lần này hoàng hậu phí công vô ích thôi.

Một khắc trôi qua, đám người vẫn giữ nguyên tư thế hành lễ, có chút không chịu nổi nên người hơi run

"Các ngươi đứng lên đi"

Nghe được lời này cả đám như được đại xá, mau chóng đứng thẳng không dám thất lễ

Nàng nheo mắt nhìn, sau đó từ từ đứng dậy, giọng nói uy nghi trầm thấp vang lên khắp điện

"Các ngươi nếu đã là người cung Càn Tường thì ngay cả làm ma cũng phải làm ma cũng Càn Tường. Chúng ta vĩnh cùng vinh nhục cùng nhục, đừng ai làm ra bất cứ chuyện gì mờ ám, ta sẽ cho các ngươi nếm trải cái giá phải trả khi phản bội ta! Nếu các ngươi nghĩ ta yếu đuối vô dụng, không có nhà mẹ đẻ hậu thuẫn, không thể làm nên mưa gió gì thì các ngươi nên nghĩ lại. Cha ta chính là tể tướng bên Bắc quốc, Đại Hạ và Bắc triều hợp tác với nhau hàng trăm năm nay, vuốt mặt cũng phải nể mũi nhau, kiểu gì ta cũng lên được tòng tam phẩm tiệp dư, đó chỉ là thời gian sớm muộn mà thôi"

Nói xong, nàng âm thầm quan sát từng người một. Vị ma ma vẫn là bộ dáng cung kính, một thái giám nhỏ người như đang suy ngẫm lời nàng nói, người này cũng là người có tâm cơ, nếu có thể sử dụng thì tốt, chỉ là vị thái giám đô con còn lại mặt cứ ngệch ra, có vẻ không hiểu nàng đang nói gì, người này lại có chút ngây thơ thẳng thắn, ngược lại sẽ rất đỗi trung thành.

Nàng liếc về phía Tử Dao, Tử Dao hiểu ý bèn đem 3 cái hầu bao ra, phát cho từng người

"Thuận ta thì sống, nghịch ta thì chết. Chỉ cần các ngươi trung thành, vĩnh hoa phú quý sẽ không thiếu phần các ngươi"

Dứt lời, nàng hài lòng phất tay đuổi bọn họ ra ngoài.

"Tử Dao, em nhớ để ý bọn họ, có gì bất thường phải bẩm báo cho ta"

"Vâng tiểu thư"

Nàng bỗng chợt nghiêm mặt, giọng nói nặng nề vang lên

"Tử Dao, gọi ta là tiểu chủ"

Tử Dao liền bối rối, nàng vẫn theo thói quen cũ gọi tiểu thư, thật là sai sót

"Xin tiểu chủ thứ tội"

Ly Đan thở dài, không phải nàg muốn nặng nề gì với Tử Dao,nhưng đã vào cung rồi thì mọi sự đều phải cẩn thận, sai một bước chính là vạn kiếp bất phục, huống chi Tử Dao còn là đại cung nữ bên cạnh nàng? Bản thân nàng ấy mà mắc sai lầm thì nàng phải làm sao?

Nàng đang định nâng Tử Dao dậy, khuyên bảo nàng ấy mấy câu

"Hoàng thượng giá lâm"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.