Liệu Có Hạnh Phúc

Chương 3: 3: Ngủ Cùng Phòng




Dương gia chủ mạch.

"Lần này Dương Tiêu đó nhất định sẽ chết, bổn gia chủ coi như yên tâm, 3 tháng nữa cùng tiến về Chúng Thần Nghĩa địa, Dương gia ta nhất định có một chỗ đứng "

"Gia chủ, còn vài tên dư nghiệt tại Lạc Quốc, chúng ta có nên..."

"Hừ, tạp chủng này dám tự lập Thảo Mộc Tông, các ngươi nghĩ Thần Mộc Tông sẽ ngồi yên sao..."

"Vâng..."

"Được...các ngươi tận lực tu luyện, 3 tháng nữa xuất phát"

.............

Dương phủ, trời cao

Thu Vô Mệnh lãnh khốc nhìn từ cao nhìn xuống, giọng nói âm u.

Một đám mạt tiện, vốn còn muốn chơi đùa các ngươi thêm mấy ngày mới giết, đáng tiếc một đám ngu xuẩn lại không biết an phận"

Tại đáy mắt hắn hiện lên một loại khát máu cùng tử vong chi ý, đặc biệt là nơi đó tựa như rít gào kêu la thảm thiết của ngàn vạn oan hồn.

Áo choàng nhẹ bị hắn vén ra, bên trong cốt nhục bầy nhầy được cấu thành từ vô số tà dị oán hồn đang nhúc nhích để lộ ra một lỗ thủng bằng miệng chén ngay tại bụng, một phần ruột mầu đen sì còn hiển hiện

"Địa Ngục Ma Thể đã sắp đại thành, chỉ cần đồ thêm 3 tòa thành đem cực hạn thống khổ giáng lâm là có thể hoàn thành bước cuối cùng, đáng tiếc tên Dương Tiêu đó...một hạt giống tốt như vậy lại không thu thập được"

"Có điều hắn mệnh số mạnh mẽ, tàn hồn 2 kiếp đều còn...người nhà huyết mạch lại dư giả, khặc...."

Mỗi một chữ hắn nói ra khỏi miệng là tựa như mang theo một loại ma âm phóng vào trong không khí hóa thành vô số hạt tà ác vi khuẩn xâm nhiễm vào tới mọi ngõ ngách trong không gian

Thiên đạo yếu ớt tựa như phóng hoặc cho đầu độc này hoành hành

Những hạt Ôn Tà này hệt như vi khuẩn vi rút lan vào không khí liền tức thì tìm theo hơi tức linh hồn mà tới, bám vào nhục thân mà hút lấy dinh dưỡng, thu thập ác niệm trong đầu họ để sinh sản.

Ôn Tà này thấm vào nhục thân liền như hóa thành một loài ký sinh, ăn mòn lấy mệnh khí, thôn phệ sinh cơ, đem linh hồn dẫn vào cực lạc vô tận mà hao mòn, tuy nhiên thế giới cực lạc đó chỉ là ngắn ngủi phù dung sớm nở tối tàn.

Trên trời cao, Thu Vô Mệnh yêu thích nhìn cảnh này diễn ra tựa như nhấm nháp con mồi

"Tòa thành này...từ nay với Dương gia tạp chủng đó...chôn cùng...khặc..".

..........

Dương phủ

Dương Tiêu nhẹ ngước nhìn lên trời cao, miệng nhẹ nhếch một nụ cười khinh thường

"Tới rồi sao..."

"Tiêu ca...cái gì tới?" Cửu Lý Minh Phượng dịu dàng hỏi.

"Là một con ruồi nhỏ kẻ thù kiếp này của ta"

"Uhm, hắn tới trả thù sao?"

"Không, hắn là tới giết người đồ thành"

Cửu Lý Minh Phượng cười như hoa như ngọc cố nén lại ý xem thường.

Nhưng bên cạnh nàng mấy nữ nhân lại tái cả sắc mặt.

"Thu Vô Mệnh hắn...là muốn đồ...đồ thành"

Không sai, người có tên cây có bóng nghe nói tới cái tên Thu Vô Mệnh và 2 chữ Đồ Thành thế gian này tuyệt đối không có ai mà không khiếp sợ.

Tiền lệ đã có mấy chục tòa thành bị hắn đồ sát thảm thiết, người chết tử trạng ghê tởm, hàng tỉ người chết trong thống nhục.

Mới qua được 1 tháng im ắng bây giờ Thu Vô Mệnh lại trở lại và muốn đồ thành hơn nữa còn là đồ trực tiếp tòa thành lớn nhất Lạc Quốc, nghe chuyện này mấy nữ nhân nhút nhát đều không nhịn được hãi hùng khiếp vía.

"Hắn đồ thành...là chuyện tốt, không phải sợ!!!" Dương Tiêu nói câu này làm cả đám người đều nhất nhất rùng mình

"Tiêu ca ca, ý huynh là..."

"Ôn Thần tái xuất là một điểm mấu chốt trong Thiên, Địa, Nhân họa. Thu Vô Mệnh là đại diện cho Nhân họa...được thiên đạo ban cho Bất Tử Ma Thân, hắn quật khởi là chuyện dĩ nhiên không gì có thể ngăn cản"

"Tiêu ca, hạo kiếp lớn như vậy sao?" Doãn Kế Anh không tim không phổi hỏi

"Tiêu ca, huynh có thể ngăn cản hắn mà, phải không?" Doãn Lục Anh khẩn thiết nhìn hắn.

"Có thể, tuy nhiên đó chỉ là một hiệu ứng di truyền, không có thể triệt để giải quyết, ngược lại còn dẫn phát ra cái thứ 2, thứ 3 thậm chí 5...6 cái Nhân Họa"

Không khí lành lạnh trở nên ngưng kết đến có chút run rẩy.

Lúc này Cửu Lý Minh Phượng mới đầy tự tin nói vào.

"Thiên ca, huynh muốn lợi dụng Nhân Họa chuộc lợi sao, Thảo Mộc Tông của huynh lần này phát rồi"

Thế gian người vừa thông minh đáng tin lại vừa hiểu được hắn nhất e rằng chỉ có mình nàng, Thiên không nhịn được cho nàng một ánh mắt chiều chuộng, nếu như không phải đông người không tiện e rằng hắn đã kéo nàng vào ngực vỗ cho mấy cái vào mông.

Lúc này các nàng mỹ nhân mới sơ hiểu được chút vấn đề trong đó.

.........

1 ngày sau

Lúc này Kinh Châu Lạc Quốc bắt đầu xuất hiện rất nhiều người có biểu hiện kỳ lạ.

Bọn họ thần thái mất hồn, khắp người trắng bệch như xác sống. Mặt mũi thân thể có chỗ gãy nát có chỗ máu me đầm đìa lâu lâu lại gào rú khóc thét.

Có người còn bắt đầu phát sinh hiện trạng điên dại, thèm khát ăn sống uống máu, có người tựa như nổi điên tự hành hạ mình, có người lại thích hành hạ người khác.

Hiện tượng này không hiện thì thôi, vừa hiện liền lan tràn với tốc độ kinh người, khắp kinh thành Lạc Quốc vừa xuất hiện liền liên tục phát sinh tại các nơi khác sau đó cực nhanh xuất hiện tại những tòa thành lân cận, thậm chí còn có dấu hiệu tràn sang 6 nước liên minh láng giềng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.