Liếm Mật

Chương 1: Chương 1 : Chuỗi ngày xui xẻo trở lại






Em biết mình đường đột xin giúp đỡ thế này thật sự khó mà tưởng tượng nổi, nhưng em không còn cách nào khác.” Bạch Nhược Y càng nói càng uể oải, một bên là nguy cơ của công ty, một bên là cách đối xử của Thẩm Đình Thâm, khiến lòng cô thấy lạnh buốt.

“Không phải, anh không cảm giác lời yêu cầu xin giúp đỡ của em có vấn đề gì.” Cố Thần Trạch đưa tay làm một động tác xua tay từ trái qua phải, anh ta không hề cảm thấy khó xử, “Chúng ta là bạn bè, nếu em đã đến nhờ anh giúp, anh sẽ giúp.

Anh chỉ ngạc nhiên là tại sao Bạch thị của nhà3em lại bất ngờ rơi vào hoàn cảnh nguy hiểm như vậy, là do chủ Bạch đã làm phật lòng ông chủ lớn nào trên thương trường sao?” Cố Thần Trạch tự mình hỏi, rồi lại tự trả lời, “Không đúng, về mặt lý thuyết thì anh đều biết các ông chủ lớn trên thương trường, thật sự không rõ ai có năng lực để có thể làm sạch thị trong nháy mắt rơi vào hoàn cảnh nguy hiểm như vậy.

Rốt cuộc thì Bạch thị đã xảy ra chuyện gì?” “Hay là trong nội bộ công ty xảy ra vấn đề gì?” Chu Dụ ở cùng Cố Thần Trạch một thời gian nên cũng học được một số kinh nghiệm trên2thương trường.

Chu Du cũng chưa nghe nói Bạch Kiến đắc tội với ai, hơn nữa cách xử sự của Bạch Kiến luôn rất tốt, cho nên Chu Dụ mới nghĩ đến chẳng lẽ trong nội bộ có vấn đề.

“Không phải.” Bạch Nhược Y lắc đầu, cô không muốn nhắc đến chuyện giữa mình và Thẩm Đình Thâm trước mặt Cố Thần Trạch và Chu Dụ.

Thứ nhất là vì bọn họ đều là bạn thân với cô và Thẩm Đình Thâm, cô không muốn trở thành người nói xấu Thẩm Đình Thâm trước mặt họ.

Thứ hai là Bạch Nhược Y cảm thấy không tiện nói chuyện tình cảm cho người ngoài biết, nếu chỉ có mỗi mình Chu Dụ thì3còn đỡ, nhưng hiện giờ Cố Thần Trạch cũng đang ở đây.

Nhưng khi Bạch Nhược Y nghĩ đến mình có việc muốn nhờ hai người này thì hơi khó xử.

Bạch Nhược Y do dự trong giây lát, cuối cùng bất đắc dĩ thở dài một tiếng, “Đúng là đắc tội với người ta, thật ra Bạch thị gặp chuyện đều do Thẩm Đình Thâm bày ra, anh ta muốn Bạch thị dừng hoạt động.” “Cái gì? Thẩm Đình Thâm?” Chu Dụ và Cố Thần Trạch gần như thốt ra cùng một lúc, bởi vì bọn họ cảm thấy có thể là bất kỳ ai nhưng không thể là Thẩm Đình Thâm.

Nhưng năm năm qua đã xảy ra quá nhiều chuyện,9nên giờ Chu Dụ và Cố Thần Trạch cũng không biết được giữa Bạch Nhược Y và Thẩm Đình Thâm đã có chuyện gì xảy ra.

Những Cố Thần Trạch vẫn cảm thấy Thẩm Đình Thâm không thể làm ra loại chuyện như thế này.

Chưa nói đến việc tính cách Thẩm Đình Thâm đã dịu hơn nhiều trong năm năm qua, mà chỉ riêng tình yêu của anh ấy dành cho Bạch Nhược Y thì làm sao mà Thẩm Đình Thâm có thể ra tay với Bạch thị được? “Không thể nào.” Cố Thần Trạch cau mày chất vấn, “Có phải em nghe được người nào đó nói một số điều không thật không? Ai cũng có thể làm Bạch thị đóng3cửa, nhưng tuyệt đối không thể là Thẩm Đình Thâm.” “Đúng thế, Thẩm Đình Thâm sao có thể ra tay với Bạch thị chứ? Rốt cuộc thì hai người đã xảy ra chuyện gì vậy?” Dù sao mấy năm qua Chu Du vẫn đứng về phía Bạch Nhược Y, mặc kệ những người khác nói Lộ Trạch và Thẩm Đình Thâm là một đối nhưng Chu Du vẫn luôn cho rằng Bạch Nhược Y và Thẩm Đình Thâm mới là trời sinh một cặp.

“Tóm lại, bây giờ chúng em đã khác với chúng em của năm năm về trước.” Bạch Nhược Y thật sự không biết phải giải thích thế nào với hai người này về ân oán giữa mình và Thẩm Đình Thâm.

Thật ra cho đến tận bây giờ, Bạch Nhược Y nghĩ mãi mà vẫn không hiểu.

Rõ ràng là hai người đã yêu nhau lâu như vậy, nhưng do nhiều nguyên nhân mà phải chia cách năm năm, vất vả lắm cô mới quay trở lại được.

Con của cô cũng là con của Thẩm Đình Thâm, nếu bây giờ cô đã trở lại thì gia đình ba người nhà họ phải có cuộc sống hạnh phúc mới đúng.

Cô không hiểu rốt cuộc là sai ở chỗ nào, không hiểu tại sao mình và Thẩm Đình Thâm lại đi đến bước này.

Là do Bạch Nhược Y không đúng, hay Thẩm Đình Thâm đã thay lòng đổi dạ? “Có gì không giống?” Một bàn tay khác của Chu Du cũng đưa ra nắm lấy bàn tay lạnh buốt của Bạch Nhược Y, cô ấy không hiểu, “Mặc kệ năm năm trước hay năm năm sau, hai người đều rất yêu nhau đúng không?” Bạch Nhược, không thể trả lời vấn đề này, cô chỉ biết mình yêu tha thiết Thẩm Đình Thâm nhưng lại không biết tình cảm của Thẩm Đình Thâm bây giờ thế nào.

Rõ ràng là hai người đã yêu nhau lâu như vậy, nhưng do nhiều nguyên nhân mà phải chia cách năm năm, vất vả lắm cô mới quay trở lại được.

Con của cô cũng là con của Thẩm Đình Thâm, nếu bây giờ cô đã trở lại thì gia đình ba người nhà họ phải có cuộc sống hạnh phúc mới đúng.

Cô không hiểu rốt cuộc là sai ở chỗ nào, không hiểu tại sao mình và Thẩm Đình Thâm lại đi đến bước này.

Là do Bạch Nhược Y không đúng, hay Thẩm Đình Thâm đã thay lòng đổi dạ? “Có gì không giống?” Một bàn tay khác của Chu Du cũng đưa ra nắm lấy bàn tay lạnh buốt của Bạch Nhược Y, cô ấy không hiểu, “Mặc kệ năm năm trước hay năm năm sau, hai người đều rất yêu nhau đúng không?” Bạch Nhược, không thể trả lời vấn đề này, cô chỉ biết mình yêu tha thiết Thẩm Đình Thâm nhưng lại không biết tình cảm của Thẩm Đình Thâm bây giờ thế nào.

“Đừng nhắc chuyện này nữa.” Bạch Nhược Y lắc đầu, cô đưa tay vén mái tóc dài của mình rồi nói tiếp, “Dù sao vấn đề của Bạch thị bây giờ đều do Thẩm Đình Thâm gây ra.

Bây giờ em nói với hai người chuyện này là vì muốn để hai người biết, nếu như hai người đồng ý giúp em thì rất có thể sẽ khiến Thẩm Đình Thâm cảm giác rằng hai người đang chống lại anh ta...

Hai người cũng là bạn của Thẩm Đình Thâm, em cũng không muốn cả hai phải khó xử.” “Không thể nào!” Cố Thần Trạch nói một cách chắc chắn, trong mắt anh ta lóe lên tia sáng khẳng định, “Bạch Nhược Y, Thẩm Đình Thâm không thể nào hại Bạch thị được.

Em có biết lúc đầu tại sao anh lại trả Bạch thị lại cho em không? Thật ra không phải vì tình hữu nghị giữa chúng ta vĩ đại đến mức nào, cũng không phải anh muốn trả cho em.

Mặc dù đúng là cá nhân anh muốn trả lại công ty cho em thật, nhưng anh còn phải lo cho nhà họ Cổ nên vốn có lòng mà không có lực.

Nhưng cuối cùng anh vẫn bán lại cho em, vì khi đó Thẩm Đình Thâm biết em một lòng muốn giúp chú Bạch khôi phục lại Bạch thị, cho nên cậu ấy đã nói chuyện với ba anh để dùng giá cao mua lại Bạch thị cho em.

Thật ra anh chỉ chiếm một phần ba, còn phần lớn tiền đều là Thẩm Đình Thâm tự bỏ ra.

Cho nên em hiểu chứ, lúc trước Bạch thị là do cậu ta mua lại đấy.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.