Lên Án

Chương 126: Ngoại Truyện 9 Chàng Lừa Ta!




Người dẫn chương trình “Ồ” lên một tiếng, cười lắc lắc đầu, xoay người qua hỏi dưới khán đài nói: “Mọi người nói xem, giống anh ta như vậy, có được tính là nô lệ của vợ không?”

Dưới khán đài vang lên: "Tính!"

Người dẫn chương trình lại hỏi Vân Thi Thi nói: “Thi Thi à.”

“Dạ.”

“Vừa rồi những lời Mộ tổng nói có phải thật không? Hiện giờ ở trong nhà, cơ bản cô là người làm chủ à?”

Vân Thi Thi tỏ vẻ đầy hàm ý nói: “Trên cơ bản, việc nhỏ em làm chủ, việc lớn anh ấy làm chủ.”

Mộ Nhã Triết ở một bên lẳng lặng thêm một câu: “Nhà của chúng ta hình như cũng không có chuyện gì lớn cả.”

Vân Thi Thi nghe xong, một giây không nhịn được, bật cười ra.

Người dẫn chương trình lại không ngừng hỏi tiếp: “Vậy, trong gia đình của các bạn, quả nhiên là địa vị của cô cao hơn một đúng không?”

“Cao một chút, bất quá một chút mà thôi. Hiện nay trong nhà chúng tôi, địa vị cao nhất, chính là thuộc về cô công chúa nhỏ”

“Công chúa nhỏ!”

Người dẫn chương trình khoa trương mở lớn con mắt, kinh ngạc mà nói: “Chà, ta cũng chưa nghe nói, từ lúc nào mà anh thêm một đứa con gái nhỉ?”

“Con gái đã bảy tháng rồi!”

“Bảy tháng! Chà, sắp tới sắp tròn một tuổi rồi! Nhưng mà, tôi nghĩ, Thi Thi xuất phát từ việc muốn bảo vệ con gái, nên không bao giờ để cho con gái xuất hiện trước mặt ống kính. Người ta đều nói, phụ nữ một khi đã làm mẹ, trên người sẽ tăng thêm phần khí chất của một người mẹ! Tôi thấy Thi Thi của chúng ta, nếu so với lúc trước, có một chút khác biệt rồi.”

Vân Thi Thi mỉm cười: “Khác ở chỗ nào?”

“Sự dịu dàng của người mẹ”

Vân Thi Thi nháy mắt nói: “Chẳng lẽ lúc trước tôi không dịu dàng sao?”

Cả khán phòng hiểu ý và phát ra tiếng cười.

Vân Thi Thi cùng người dẫn chương trình hiểu ý nhau mà đối đáp.

Người dẫn chương trình dừng một chút, lại nhìn phía Mộ Nhã Triết nói: “Vậy giờ đến lượt Mộ tổng tiếp nhận sự thử thách nhé!”

Mộ Nhã Triết nghe xong, cảm thấy có chút kỳ lạ, nhấc lông mày nói: “Thử thách gì vậy?”

Người dẫn chương trình cố tình tỏ vẻ thần bí kéo anh ta sang một bên, giọng trầm xuống nói: “Sau khi công chúa nhỏ ra đời, trong tim của Mộ tổng, địa vị của vợ cao hơn, hay là địa vị của con gái cao hơn!”

Mộ Nhã Triết căn bản là không cần phải suy nghĩ mà nói: “Là vợ đó.”

Người dẫn chương trình nghe xong “cười khúc khích”, ra vẻ bộ dạng làm sao có thể tin được.

Anh ta xoay người lại, hỏi Vân Thi Thi và nói: “Thi Thi, anh ấy trả lời như vậy cô có hài lòng không?”

“Không tin.”

Vân Thi Thi cười trộm nói: “Đáp án này không tính.”

Người dẫn chương trình hưng phấn, nhíu mày nói: “Ơ, có nội tình nữa à!”

Vân Thi Thi cầm micro, đáp lại nói: “Ở nhà, anh ta yêu thương con gái nhiều tí.”

“Hai đứa con trai thì sao?”

“Anh ấy đặc biệt thích con gái nhiều một chút, cho nên, trong thâm tâm của anh ấy, con gái chắc chắn có vị trí cao nhất.”

Mộ Nhã Triết bất đắc dĩ cười phá ta, tay che miệng lại, dở khóc dở cười.

Cả khán phòng lập tức ồ lên.

Người con trai xuất thân từ nhà giàu, đa số là trọng nam khinh nữ nhiều một chút, dù sao thì, đối với người giàu mà nói, con trai có ý nghĩa là nối dõi tông đường, mà con gái thì không đáng giá lắm.

Nhưng làm cho người ta ngạc nhiên lại là, Mộ Nhã Triết lại thích con gái nhiều một chút.

Người dẫn chương trình cười nói: “Người ta đều nói con gái là người tình kiếp trước của người cha mà!”

Vân Thi Thi cười ngại ngùng, nghe Mộ Nhã Triết lại nói: “Trong lòng của tôi, vẫn là vợ quan trọng nhất. Bởi vì hiện giờ, hạnh phúc mà tôi có được, đều là do cô ấy. Tôi rất may mắn, trong cuộc đời tôi có cô ấy, không sớm không muộn, xuất hiện kịp lúc trong thế giới của tôi”

Vân Thi Thi giật mình nhẹ, có chút không ngờ, người đàn ông lâu nay luôn sâu sắc, lại có thể ở trước mặt nhiều người như vậy, tỏ tình nhẹ nhàng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.