Lễ Tình Nhân Màu Đen

Chương 57: - Đừng Có Đụng Vào Cậu Ấy




Cậu khẽ đưa đầu thăm dò, lại bất ngờ trông thấy hốc mắt Hữu Hữu, có một chút ẩm ướt.

Tiểu Dịch Thần bất đắc dĩ cười một tiếng, ánh mắt lập tức mềm nhũn ra.

"Hữu Hữu, em đừng lo lắng! Nếu như cha dám bắt nạt mẹ, anh sẽ không bỏ qua cho cha! Anh sẽ cho cha lãnh giáo một chút, anh đã được huấn luyện đặc biệt trong quân đội ra!"

Nói xong, Tiểu Dịch Thần còn giơ nắm đấm lên.

Hữu Hữu lại bị dăm ba câu chọc cho nín khóc mỉm cười, cậu không nhịn được trêu ghẹo nói: "Anh cho rằng cha ăn chay sao? Tiểu Dịch Thần, anh quên đi thôi! Đấu với cha, bất kể IQ hay là thân thủ, anh đều không bằng!”

"Này ——! Em..."

Tiểu Dịch Thần vốn muốn an ủi cậu, kết quả lại đụng phải một cái mũi bụi, tâm tình nhất thời không tốt.

Hữu Hữu dụi dụi con mắt, lập tức nói: "Đồ ngốc, anh suy nghĩ nhiều rồi, em không phải lo lắng mẹ bị bắt nạt, em là có chút cảm động."

Tiểu Dịch Thần kinh ngạc hơn: "Em... Em vậy mà lại cảm động!"

Ở trong mắt cậu, cho tới nay, Hữu Hữu đều tồn tại cao quý lạnh lùng, xấu bụng ác miệng, vô cùng thành thục.

Vậy mà hôm nay, cậu lại thấy được nội tâm mềm mại của Hữu Hữu.

"Được rồi! Chúng ta mau bám theo họ.

Hữu Hữu gật đầu, hai bánh bao nhỏ cùng đi dạo theo phương hướng xe hoa rời đi.

...

Trên xe hoa.

Vân Thi Thi nhìn đường đi, không ngừng có xe hoa đi qua, trên xe hoa, đứng hai diễn viên tạo hình Quốc Vương và Vương Hậu trong truyện cổ tích, không ngừng vẫy tay.

Mộ Nhã Triết hao phí mấy trăm vạn, bao khu truyện cổ tích, yên lặng chuẩn bị một màn cầu hôn lãng mạn cho cô.

Tuy nói là bao, nhưng vẫn mở cho du khách.

Anh muốn toàn thế giới, vì màn cầu hôn này, làm chứng!

Tất cả giống như trong truyện...

Nhưng hiện thực chính là...

Mộ Nhã Triết ngồi trên xe, ảo não nâng trán, bị đám người kích động hưng phấn đi theo, trong tay cầm máy ảnh chụp!

Cũng may, anh và Vân Thi Thi đều đeo mặt nạ.

Nhưng Mộ Nhã Triết luôn quyết đoán đột nhiên cảm giác được, có một chút mất mặt!

Thật là trẻ con!

Kỳ thật, anh cảm thấy phương thức cầu hôn này, đối với anh mà nói, khó tránh khỏi có chút ấu trĩ một chút.

Từ nhỏ, anh cũng không tin truyện cổ tích, trên thế giới này, nào có tình yêu mộng ảo như vậy?

Bởi vậy, có quan hệ tới truyện cổ tích điện ảnh, từ trước tới giờ anh không coi, thậm chí là khịt mũi coi thường.

Đối với anh mà nói, tình cảm là hiện thực.

Muốn anh mặc vào lễ phục vương tử, đồng thời tạo nên không khí hoang tưởng như thế, để anh cầu hôn, nếu trước kia, đại khái anh sẽ cảm thấy, cái này rất ngây thơ!

Lúc trước căn bản anh sẽ không cầu hôn như vậy, hao phí nhiều tâm lực như vậy.

Cầu hôn và kết hôn đơn giản là một nghi thức mà thôi.

Nhưng mà, vô tình đọc được nhật ký của cô, lại phát hiện, thì ra ở trong lòng người phụ nữ này, là một công chúa nhỏ, đồng thời đối với truyện cổ tích hoang tưởng, ôm một ảo tưởng xinh đẹp.

Chỉ là cô chưa bao giờ nói.

Nhật ký là viết lúc trẻ, đại khái cô cũng cảm thấy, giấc mơ này nói ra, sẽ bị người chế giễu?

Thế nhưng mỗi cô gái đều hi vọng mình là công chúa.

Ít nhất là công chúa trong mắt người nam mình âu yếm!

Có thể được che chở ở trong lòng, sủng ái trong lòng!

Cho nên, anh muốn làm tròn giấc mơ làm công chúa, đồng thời, cho cô một màn cầu hôn khắc sâu trong trí nhớ.

Đồng thời, anh cũng thay đổi hành động như thế!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.