Lấy Gì Chữa Khỏi Cho Anh

Chương 32: 32: Mùa Xuân




Translator: Nguyetmai

"Đừng lại đây, bằng không tôi sẽ giết chó đấy!"

Lưu Sách giơ Cẩu Đản lên, đe dọa những thú nhân đang đến gần.

Chiêu này quả nhiên là có tác dụng. Thấy Cẩu Đản trong tay Lưu Sách, mấy tên thú nhân đều thay đổi sắc mặt, có vẻ vô cùng kinh ngạc.

"Giao Kết Tinh Của Biển Khơi, thả thiếu chủ ra, ta sẽ tha cho các ngươi rời đi!" Thú nhân đứng đầu nói với vẻ dữ tợn.

"Đừng hòng!" Lưu Sách trả lời một cách quyết đoán.

"Phải biết rằng đồng bạn của ngươi còn đang nằm trong tay chúng ta đấy!"

Nói rồi thú nhân ra hiệu với đằng sau, mấy gã thú nhân đằng sau thấy vậy, vội kéo đồng bạn của Lưu Sách từ trên mặt đất lên, đồng thời cũng đưa tay lên cổ họ. Hai phe rơi vào giằng co.

"Đe dọa tao à?" Lưu Sách trừng mắt, cúi đầu liếc nhìn Cẩu Đản rồi tập trung ở chỗ bé giun đất của Cẩu Đản, vươn tay bấm một phát.

"Áu áu áu áu!" Cẩu Đản phát ra tiếng kêu gào xé tim gan.

Mấy gã thú nhân thấy vậy không khỏi run lên: "Đừng ra tay với thiếu chủ! Rốt cuộc ngươi muốn sao?"

"Thả người ra!"

"Trao đổi đi, ngươi cũng giao thiếu chủ với Kết Tinh Của Biển Khơi ra đây!" Thú nhân dẫn đầu khẽ gầm lên.

"Đê ma ma, có tin tao bóp đứt nó ngay bây giờ không hả?" Lưu Sách nhìn chằm chằm Cẩu Đản đã bắt đầu trợn trắng mắt trong tay mình, lại đe dọa chúng.

Thú nhân dẫn đầu nhìn Cẩu Đản, lộ ra vẻ mặt giãy giụa. Thiếu chủ và Kết Tinh Của Biển Khơi đều rất quan trọng nên hiện giờ hắn ta rất lấn cấn.

Sau một lát giằng co, thú nhân dẫn đầu hung ác nói: "Ta lại cho ngươi một cơ hội cuối, trao đổi, lão đại Hao Thiên không phải chỉ có một đứa con này, nhưng ngươi và đồng bạn thì chỉ có một cái mạng mà thôi. Ngươi phải suy nghĩ cho kĩ vào!"

Nghe vậy, chín người bị kiềm chế không khỏi lộ vẻ kỳ dị.

Trong mắt họ, mạng sống của họ sao đáng giá bằng Kết Tinh Của Biển Khơi được chứ? Dùng mạng sống của họ để đe dọa đại ca, điên rồi mới đi làm thế.

"Má, còn đe dọa bố mày nữa chứ! Bố mày không sợ nhất chính là đe dọa đấy nhé! Nào nào nào, tao đếm một hai ba, chúng ta cùng nhau ra tay nhé!" Lưu Sách thấy thế, lập tức trừng mắt.

Nghe vậy, mấy gã thú nhân không khỏi bồn chồn, nhưng chúng vẫn không nghe theo lời cảnh cáo của Lưu Sách.

Trong mắt chúng, mấy người Lưu Sách đến đây chính là vì "Kết Tinh Của Biển Khơi".

Nếu bây giờ gã giết chết thiếu chủ thì chính gã cũng không thể trốn ra khỏi hòn đảo này được, Kết Tinh Của Biển Khơi đương nhiên cũng không thể mang ra ngoài. Dù sao thì chúng cũng không biết sự tồn tại của không gian thần khí nên tưởng rằng Kết Tinh Của Biển Khơi vẫn còn ở trên người Lưu Sách.

"Một!" Lưu Sách bắt đầu đếm.

Tuy rằng mấy gã thú nhân rất khẩn trương, nhưng không cho rằng Lưu Sách thật sự dám giết thiếu chủ nên chúng vẫn đứng yên.

"Ba!"

"Rắc!"

Lưu Sách vặn cổ Cẩu Đản một phát, thân thể nó lập tức mềm nhũn, không còn động tĩnh gì nữa.

Lưu Sách bỗng nhảy từ một tới ba khiến mấy gã thú nhân không phản ứng kịp, hơn nữa không thể ngờ được rằng Lưu Sách lại thật sự ra tay!

Lưu Sách ném thân thể đã mềm oặt của Cẩu Đản sang một bên, bày ra tư thế mời: "Các anh em còn chờ gì nữa, tới lượt chúng mày rồi!"

Thú nhân trợn tròn mắt, chuyện sống còn mà thật sự có thể bốc đồng như thế sao?

Mấy gã thuộc hạ thấy vậy, yên lặng chỉnh cảm giác đau xuống thấp, quay đầu nhìn mấy gã thú nhân vẫn đang đắm chìm trong khiếp sợ.

"Các anh em, phắn nhé, cảm ơn!"

Thú nhân: "…"

Mấy gã thú nhân ngây người trong chốc lát rồi hoàn toàn phẫn nộ, chém chết cả chín người ngay tại chỗ, tiếp đó dời mắt về phía Lưu Sách.

Lưu Sách thấy vậy, cũng chỉnh cảm giác đau xuống thấp rồi mỉm cười: "Hành thoải mái, tao mà kêu đau thì coi như thua."

Lúc này, Lưu Sách vô cùng sung sướng. Kết Tinh Của Biển Khơi đã vào tay rồi, gã đã bắt đầu ảo tưởng đến tương lai tươi đẹp sau khi hồi sinh.



Ba giờ sau, ở Minh Phủ.

Mấy người hồi sinh đều online, Lưu Sách kích động lấy Kết Tinh Của Biển Khơi ra, ăn từng miếng một trong ánh mắt hâm mộ của đám đàn em.

[Chúc mừng người chơi Lưu Sách đã nhận được năng lực thiên phú đầu tiên "Hải Linh Chi Thể".]

Sau khi thông báo toàn server vang lên, tin tức số liệu về năng lực thiên phú cũng hiện ra trước mắt Lưu Sách.

[Hải Linh Chi Thể (Năng lực thiên phú)]

Miêu tả về năng lực: Dưới sự chúc phúc của Thần Biển, bạn nhận được năng lực bị động Hải Linh Chi Thể, nhận được năng lực đặc thù "Biển Cả Chiến Tranh", nhận được năng lực chưa lĩnh ngộ "Hiến Tế Thủy Triều".

Hải Linh Chi Thể (Bị động): Mỗi 2 giây hồi phục tối đa 1% điểm sinh mệnh (Năng lực này có thể tăng lên theo level).

Biển Cả Chiến Tranh (Năng lực đặc thù mà thiên phú tự kèm theo): Sau khi năng lực này được mở ra, tất cả thành viên cùng phe đều được +5% tốc độ di chuyển, mỗi giây nhận được 2 điểm chữa trị, thời hạn 10 phút, phạm vi bao phủ trong đường kính 100 mét.

Hiến Tế Thủy Triều (Thần thể): Chưa thức tỉnh

(Chú thích: Năng lực cấp thiên phú sẽ được tiến hóa trong quá trình người chơi trưởng thành. Tiếp tục ăn Kết Tinh Của Biển Khơi có thể tăng tốc độ trưởng thành.)

Thấy giới thiệu về năng lực thiên phú trong bảng, Lưu Sách không khỏi lộ vẻ mừng như điên.

Gã không thể ngờ được rằng năng lực này lại mạnh đến vậy. Chuyển chức của gã là Chiến Binh Phù Văn, vốn có lượng máu rất dồi dào, cộng thêm Hải Linh Chi Thể này, có thể nói gã đã hoàn toàn trở thành xe tăng hình người rồi.

Càng khiến gã phấn khởi là năng lực thiên phú này còn kèm theo quầng sáng chiến tranh nữa.

Tuy rằng năng lực này không mạnh bằng con cún kia, nhưng điều quan trọng nhất là nó có thể trưởng thành.

Nhận được năng lực thiên phú này, Lưu Sách đã có thể tưởng tượng được thực lực của công hội mình sẽ được tăng lên nhiều cỡ nào. Gã không nhịn được cười phá lên.

"Đại ca, anh xem nè." Mấy thành viên Làm Quy Hoạch vừa hâm mộ, đồng thời còn vừa lấy mấy loại linh tài từ trong không gian ra.

[Gạo Diễn Sinh (Level 5)]: Linh tài đặc thù được đào tạo từ sự chăm bón của linh điền và khí tức của Kết Tinh Của Biển Khơi. Bởi vì sự đặc thù của linh tài này nên không thể dùng cho thuyền ma hay luyện dược.

(Chú thích: Đề nghị bán cho Thương Thành mãnh liệt, giá 500 hồn tệ một cây.)

Thấy giới thiệu về linh tài này, Lưu Sách không khỏi mở to mắt.

Gã vốn tưởng rằng Kết Tinh Của Biển Khơi mới là thứ tốt nhất trong linh điền nên hoàn toàn không chú ý tới những linh tài khác.

Không thể ngờ được rằng vẫn có thứ tốt như vậy. Lúc này trong lòng gã chợt hối hận, vẫn là quá sốt ruột, lấy ít quá.

Phải biết rằng đây là linh tài level 5 đấy, có thể nói là cấp bậc linh tài cao nhất mà người chơi có thể tìm thấy trong giai đoạn hiện giờ.

Nhưng điều khiến Lưu Sách cảm thấy mờ mịt là tại sao không thể dùng linh tài này được? Tại sao chỉ có thể bán cho Thương Thành?

Nhưng nếu đã là linh tài đặc thù, không có nhắc nhở hướng dẫn sử dụng thì Lưu Sách cũng hết cách rồi, đành phải bảo thuộc hạ lấy hết "Gạo Diễn Sinh" ra rồi ném tuốt vào Thương Thành.



Thân là người khởi xướng, Lục Vô và Bắc Ly thấy Lưu Sách đều ném gạo diễn sinh vào Thương Thành, thế mới thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Khi đám người Lưu Sách đạt được Kết Tinh Của Biển Khơi, Lục Vô và Bắc Ly đã chú ý tới họ rồi.

Họ chỉ chú ý tới Kết Tinh Của Biển Khơi, nhưng Lục Vô và Bắc Ly lại chú ý tới "Gạo Diễn Sinh" được Kết Tinh Của Biển Khơi đúc kết.

Theo lời Bắc Ly thì những thú nhân đó căn bản không phải đang trồng Kết Tinh Của Biển Khơi, mà là linh mễ đặc thù được nuôi dưỡng bằng Kết Tinh Của Biển Khơi trong linh điền.

Những linh mễ đó tuy chỉ là linh tài level 5, nhưng lại có tiềm lực thăng cấp thành linh tài vương cấp.

Vốn dĩ Lục Vô không định cướp lấy linh tài đó từ trong tay đám Lưu Sách. Nhưng Bắc Ly lại sốt ruột, vội sửa chữa số liệu trong bảng, thế mới khiến đám người Lưu Sách cho rằng loại linh tài này thực sự không có tác dụng gì nên mới bán cho Thương Thành.

"Tiểu Ly, rốt cuộc linh tài này dùng để làm gì vậy?" Lục Vô không khỏi tò mò. Phải biết rằng để mua những linh tài này, hắn đã tốn đến tận 6000 hồn tệ.

Bắc Ly cười tươi roi rói: "Trước đó không phải tôi đã nói với anh là nếu muốn trở thành thần linh cỡ như Đông Nhạc Đại Đế thì khởi bước nhất định phải cao. Linh tài tầm thường có tác dụng quá thấp đối với anh, nhưng Gạo Diễn Sinh thì khác. Đây chính là linh tài đặc thù đã có nửa bàn chân bước vào vương cấp. Nói cách khác, anh sắp bắt đầu tu luyện rồi!"

Lục Vô: "!!!"

Sắc mặt hắn dần trở nên phấn khởi: "Thế em định cho anh tu luyện cái gì? Có công pháp thần cấp nào không?"

Bắc Ly gật đầu một cách trịnh trọng, chậm rãi lấy cuốn sổ nhỏ mà Lục Vô vô cùng quen thuộc từ trong túi áo ra.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.