Lão Công Của Ta Là Đại Lão

Chương 45: Osborne biến mất




Tim tôi run lên một chút, tôi lại nghĩ đến cảnh tượng tối qua tôi nhìn thấy Trần An An và Dương Siêu cùng nhau ăn cơm thân mật.

Tôi biết tôi không nên suy đoán bạn thân của mình như thế, nhưng tôi thực sự cảm thấy hình như giữa Trần An An và Dương Siêu đã không đơn giản như thế, ánh mắt trao đổi của bọn họ căn bản không bình thường rồi.

Lẽ nào An An thật sự chấp nhận ngủ cùng Dương Siêu rồi? Hoặc là nói, Trần An An vì đạt được chức vụ này mà thật sự đánh đổi bản thân bằng cái giá này sao? Thế thì tại sao vẫn muốn tôi đến chứ? Lẽ nào chính là vì muốn ở trước mặt tôi đi qua như thế?

Tim tôi run rẩy càng kinh khủng hơn rồi.

Tôi thật sự không hy vọng Trần An An như thế.

Tôi nhìn An An, cậu ấy quay đầu thấy tôi nhìn cậu ấy, cậu ấy nhẹ nhàng né tránh ánh nhìn của tôi.

Tôi không kiềm nổi trong lòng than tiếng thở dài.

An An, mình sẽ tác thành cho cậu, tại vì cậu là bạn thân của mình, mình hy vọng mọi điều tốt sẽ đến với cậu.

Lúc này, Dương Siêu dẫn tôi và Trần An An ra ngoài.

Ông ta vỗ mạnh tay hai lần, cả đồng nghiệp bộ phận kinh doanh vội vàng ngẩng đầu.

Bọn họ nhìn thấy tôi và An An giống như hai bông hoa bách hợp đứng bên cạnh Dương Siêu, trong mắt đều là vẻ nghi ngờ.

“ Các vị đồng nghiệp, mọi người đều biết tôi bây giờ đang thiếu một thư ký, trải qua một thời gian khảo sát, tôi phát hiện mặc dù hai cô gái nhỏ Trần An An và Tô Tư Nhuỵ tuổi còn nhỏ, nhưng thực sự không hổ danh tốt nghiệp đại học có tiếng, năng lực công việc cực kỳ mạnh, công việc cực kỳ xuất sắc, mà còn rất coi trọng công việc, tích cực chăm chỉ làm việc, mấy ngày trước trong khi tiếp đãi khách hàng của bên máy móc thiết bị, hai cô đều dốc hết sức mình, để lại ấn tượng rất tốt trong lòng khách hàng, xúc tiến đạt được 3000 vạn đơn đặt hàng, cho nên, tôi cũng đã bàn bạc với lãnh đạo của bộ phận nhân sự rồi, để hai cô kết thúc sớm thời gian thực tập, hai người họ trở thành nhân viên chính thức của Lạc Thị chúng ta, mà qua sự hỗ trợ của hai cô tiến cử, tôi quyết định bổ nhiệm Trần An An thành thư ký giám sát mới cho tôi, hy vọng sau này mọi người phối hợp với công việc của cô ấy.”

Ông ta dẫn đầu vỗ tay hai lần. Các đồng nghiệp khác cũng bắt đầu vỗ tay.

Nhưng tôi phân rõ được trong ánh mắt những người đó là ngưỡng mộ, đố kị, hận. Mặc dù ánh nhìn đó chỉ là chớp lên rồi tắt.

Tôi cuối cùng cũng hiểu ra rồi, Dương Siêu gọi tôi và Trần An An cùng lúc đến, cũng là để nói thuyết phục người khác hơn, như thế, lần thăng chức này mới đường đường chính chính hơn.

Xem ra, tôi cũng nên cảm ơn Trần An An rồi.

Tôi cười với An An, An An cũng lập tức cười lại với tôi, mặc dù, trong nét mặt tươi cười đó, thật sự có chút gì bất an......

Sau đó, chúng tôi đến bộ phận nhân sự làm thủ tục lại từ đầu, lĩnh chiếc thẻ nhân viên mới, sau khi đeo chiếc thẻ bằng vàng sáng lấp lánh đó trước ngực, tim của tôi cùng với miếng vàng nguyên chất đó mà trĩu nặng rồi.

Tôi không phải thấy vui quá, tại vì, tôi dự cảm thấy khoảng cách giữa tôi và An An, thật sự càng ngày càng xa rồi, không biết là vì cái gì, ít nhất là trong lòng chúng tôi càng ngày càng xa rồi.

Từ trước đây không cần nói cũng hiểu, bây giờ biến thành nói dối tương hỗ như thế, tôi thật sự thà rằng không hy vọng thăng chức, cũng hy vọng bản thân và An An vẫn như trước đây là bạn thân thiết đơn thuần.

Nhưng mà, đi vào công việc, thì có phần lợi ích rồi, chúng tôi cũng không còn cách nào đơn thuần được nữa, tình bạn của chúng tôi cũng phải trải qua thử thách.

Tôi hy vọng biết bao nhiêu chúng tôi đừng như thế này.

Nghĩ đến đây, tôi cười với An An: “ An An, chúc mừng cậu, trở thành thư ký giám sát rồi, tâm nghĩ việc thành rồi.”

Mặt An An đỏ lên một chút, cậu ấy lập tức kéo tôi ra khỏi bộ phận nhân sự, đến ban công nơi lối đi an toàn, cậu ấy kéo chặt lấy tay tôi: “ Nhuỵ Tử, xin lỗi, cậu tha thứ cho mình đã nói như thế.”

“ Ồ? Nói gì cơ?” Tôi cố ý hỏi.

“ Mình nói việc mình xuất sắc hơn cậu, cẩn thận hơn cậu và càng thích hợp làm thư ký giám sát hơn cậu.” Mặt An An đỏ bừng, luống cuống nói, “ Thực ra mình biết, mình không xuất sắc bằng cậu, đều là cậu luôn giúp mình, nhưng mình thật sự, thật sự cần công việc này hơn cậu, cậu biết đấy, mẹ mình, vì mình mà vất vả cả một đời, gần đây gặp phải bệnh phong hàn vô cùng nghiêm trọng, mình thật sự muốn kiếm nhiều tiền một chút, ở đây, mua một căn hộ, đón mẹ mình đến đây hưởng cuộc sống tốt, mình đã thề rằng, mình phải thành công trước khi mẹ mình mất đi, Nhuỵ Tử, điều kiện gia đình cậu tốt hơn gia đình mình, cậu có thể không nhất thiết phải vất vả như mình, nhưng mình thì không thể, cho nên......Nhuỵ Tử, cậu tha thứ cho mình đã nói như thế có được không? Mình thật sự rất muốn đạt được chức vụ này.”

Tôi cười, vội vàng nắm lấy tay của An An, bàn tay nhỏ của cậu ấy lạnh như băng, tôi nhẹ nhàng nói: “ An An, mình vốn dĩ cũng không muốn tranh với cậu, yên tâm, mình luôn khích lệ cậu, chỉ cần cậu lúc nào cũng coi mình là bạn tốt, cậu yên tâm, sau này, chúng mình cùng nhau hỗ trợ dìu dắt nhau, chăm sóc nhau.”

Tôi cười, kết quả như thế, không phải là điều tôi muốn sao?

Chúng tôi ôm lấy nhau, tôi thật sự cảm thấy, chúng tôi vẫn là bạn tốt nhất, sau này trên đường đời, chúng tôi vẫn nắm tay nhau cùng đi một con đường.

Đương nhiên đây cũng là cách nghĩ đơn thuần của tôi, tôi từ trước đến nay không bao giờ nghĩ rằng, con người lại có thể đảo ngược như thế, cũng không ngờ rằng con người khi gặp khó khăn, lại có thể thay đổi hoàn toàn như thế, hoàn toàn càng ngày càng xa con người thật của cậu ấy.

......

Chúng tôi cùng nhau nắm tay quay lại bộ phận kinh doanh, bầu không khí của bộ phận kinh doanh lập tức thay đổi.

Rất nhiều đồng nghiệp lập tức hướng đến chúng tôi chúc mừng, bọn họ không ngừng nịnh hót Trần An An, dồn hết tâm trí để kéo gần quan hệ với An An, tôi biết, thư ký giám sát là một công việc béo bở, trước đây khi Lý Mộng Dao làm không phải cũng như thế này sao?

Công việc không những nhẹ nhàng, trong tay còn nắm quyền nữa kìa!

“ An An......em được thăng chức rồi, buổi tối không mời khách sao? Lạc Thị chúng ta thông thường thăng chức đều phải mời đồng nghiệp ăn cơm đó.” Giản Doanh hơi có vẻ chua chát nói. Nhìn ra được, chị ta thật sự thất vọng, vốn dĩ cho rằng thư ký tổng giám sát sẽ thuộc về chị ta, chưa từng nghĩ đến sẽ là Trần An An, tôi im lặng nhìn khuôn mặt giả dối của chị ta, trong lòng không kiềm nổi than tiếng thở dài: Ôi, đây là thế giới nhìn mặt rồi, chả trách mọi người đều quay lưng tiếp cận, tôi và Trần An An tại sao lại may mắn hơn? Không chỉ là vì chúng tôi nhìn xinh đẹp hơn những người khác sao? Cho nên người đẹp thường được đàn ông coi trọng hơn trong công ty.

Thực ra Giản Doanh này cũng rất nỗ lực, chị ta chắc chắn cũng không ít lần gắng sức đến chỗ Dương Siêu. Nhưng chị là làm sao có thể bì được với Trần An An xinh đẹp trong trắng giống như ngọc quý trong rừng?

Vừa nghĩ đến đây, tôi thật sự lo lắng cho An An, cậu ấy sau này sẽ thế nào đây? Sớm biết Dương Siêu là người đã có gia đình.

Tôi lại nghĩ đến lời Lạc Mộ Thâm, thực ra trên thế giới này, đàn ông và đàn bà đều là loại cần cho và nhận, có lẽ An An chỉ là nghĩ đến một cơ hội thăng chức, mà không nghĩ đến theo Dương Siêu thì sẽ có kết quả thế nào.

Hoặc là do tôi nghĩ quá nhiều rồi, An An chỉ là cùng Dương Siêu ăn một bữa cơm mà thôi, ngược lại không có ý gì khác.

Nhưng hy vọng là như thế.

“Đương nhiên phải mời rồi, tôi mời .” Trần An An cười nói.

Món tiền mà tôi và An An chiêu đãi khách hàng chuyên về thiết bị máy móc đã thanh toán xong rồi, cho nên trong thẻ của An An có 4000 tệ, nhưng cậu ấy vẫn chưa trả cho tôi, đương nhiên, tôi cũng chưa vội nên chưa cần cậu ấy trả luôn.

Cậu ấy buổi tối mời khách vẫn phải dùng tiền mà.

Nhưng, 4000 tệ này đủ sao được đây.

Khi nghỉ trưa, An An lại nói với tôi: “ Nhuỵ Tử, cậu còn tiền không? Cho mình mượn chút tiền được không?”

Tôi gật đầu, tiền vừa nãy thanh toán lấy ra 1 vạn đưa cho An An: “ buổi tối mời mọi người ăn ngon một chút, suy cho cùng đây là lần đầu cậu thăng chức.”

An An cảm động nhìn tôi: “ Nhuỵ Tử, cậu thật tốt, cậu càng tốt, mình càng cảm thấy có lỗi với cậu.”

Tôi cười nói: “ xin lỗi gì chứ? Chúng mình là bạn thân, cậu thăng chức, mình thăng chức, không phải giống nhau sao?”

Tôi thề lời nói lần này của tôi tuyệt đối chân thành, chỉ cần chúng tôi vẫn là bạn tốt, tôi thực sự tự nguyện vì An An mà bỏ đi nhiệt huyết của mình, dù có bị hai đao vào xương sườn, dù cho có chịu khổ bao nhiêu cũng được tôi cũng dốc toàn lực.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.