Lão Công Của Ta Là Đại Lão

Chương 39: A Dao là bạn đời của ta




Vào lúc đó, khi mặt trời lặn, bóng dáng cao to của Lạc Mộ Thâm đã xuất hiện trong tầm mắt của tôi, anh ta mặc bộ quần áo phông thoải mái, cái dáng đẹp đẽ thanh tú đó, quả thật như từ trong bức vẽ bước ra, tôi dường như đờ đẫn ra rồi.

“ Thưa sếp, tôi ở đây.” Tôi vội vàng nhảy từ trên xe xuống, Lạc Mộ Thâm với vẻ mặt chán ghét tiến đến, lấy ra tờ một trăm tệ đưa cho tài xế lái xe: “ không cần trả lại.”

“ Cảm ơn cậu.” Tài xế lái xe đó lập tức mặt mày hớn hở, nhanh chóng cất tờ tiền ông Mao vào trong túi, rồi lái xe đi.

Tôi mặt mày đau khở đưa từ trong tay chiếc hộp “ Uy-xcon-xin” tinh tế đẹp đẽ đó cho Lạc Mộ Thâm: “ Lạc tổng, Uy-xcon-xin mà anh cần đây.”

Lạc Mộ Thâm với ánh mắt lạnh lùng như muốn giết chết tôi: “ Cô nói xem sao mà cô lại ngốc đến thế? Xe mà tôi cho cô đâu?”

“ Tôi ngại lái, cho nên......” tôi ấp úng nói, “ Vì tôi không biết trước việc mua đồ cho Lạc Tổng, cho nên, tôi không chuẩn bị nhiều tiền.”

“ Vâng.” Tôi vừa định đi, đột nhiên nhớ ra một vấn đề rất nghiêm túc, ở đây, cách nơi mà tôi ở rất xa: “ Lạc tổng, có thể lại cho tôi thêm ít tiền được không, hoặc là vài tệ tiền xu cũng được, tôi bắt xe về nhà.”

Nếu như ánh mắt có thể giết được người, tôi tin tôi đã chết mấy chúc lần bởi ánh mắt của Lạc Mộ Thâm.

“ Tôi chỉ cầm 100 tệ đi ra, sao cô không nói sớm? Cô nghĩ rằng tôi bình thường thích cầm nhiều tiền trong túi thế sao?” Lạc Mộ Thâm lạnh lùng nói.

Tôi hiểu rồi, người như Lạc Mộ Thâm, bình thường hầu như không dùng tiền mặt, đến đâu đều cầm thẻ ra một tiếng “ quẹt” là xong.

Anh ta trả tiền xe cho tôi, chỉ tiện tay cầm 100 tệ ra, đều đưa hết cho lái xe rồi, ai dà, sớm biết thế này tôi hỏi tài xế lái xe ít tiền lẻ là được rồi.

Tôi thực sự muốn khóc mà không chảy nổi nước mắt lần nữa.

Nhìn ánh mắt doạ người đó của Lạc Mộ Thâm, tôi đành phải nói: “ cái đó. Tôi tôi, tôi vẫn còn ba tệ, nếu như không đủ, tôi đi bộ về là được rồi.”

Ông trời ơi, tôi thật không muốn ở đây nhìn ánh mắt doạ người của Lạc Mộ Thâm nữa rồi.

“ Đi theo tôi.” Lạc Mộ Thâm đột nhiên không biết làm sao nói ra câu nói như thế, tôi cho rằng tôi nghe nhầm rồi.

“ Tôi nói đi theo tôi, còn chờ tôi ôm cô à?” Ánh mắt lạnh lùng của Lạc Mộ Thâm dường như khiến tôi sắp đóng băng rồi.

Tôi vội vàng đi theo Lạc Mộ Thâm, xem ra anh ta dẫn tôi về nhà lấy tiền cho tôi rồi. Tôi trong lòng thấp thỏm không yên đi theo Lạc Mộ Thâm, đi ta hai tay đút túi đi trước tôi, chiều cao 1m83 của anh ta mặc cái gì cũng thấy đẹp, bất kể là ở công ty mặc âu phục hay là bây giờ mặc bộ đồ thể thao đó.

Tôi không kiềm chế được bùi ngùi, thế giới này thật không công bằng, thằng cha Lạc Mộ Thâm này cái gì cũng có, có tiền như thế, lại còn đẹp trai, lẽ trời thật không công bằng mà?

Tôi đang nghĩ ngợi lung tung, anh ta lại quay đầu nhìn tôi: “ Còn không đi nhanh? ốc sên à?”

Không sai, bên ngoài anh ta hoàn toàn là ưu điểm, nhưng trên thực tế bên ngoài vàng ngọc bên trong rẻ rách, lời nói ác độc và cay nghiệt đó, thật là đáng ghét. Tôi trong lòng oán thầm, vội vàng theo bước anh ta.

Đi vào “ Biệt thự Xít-ni.” Đây đúng là nơi dành cho người có tiền mà, quang cảnh bên trong thật sự quá đẹp, khiến tôi dường như đặt mình vào trong vườn thực vật, non xanh, nước biếc, các loại điêu khắc tinh xảo, trong khu cây xanh hoa thắm này là từng khu biệt thự đẹp đẽ với phong cách khác nhau, thật sự đẹp không gì tả bằng. Tôi đi vào bên trong, dường như đi lạc vào một thế giới khác.

Lạc Mộ Thâm sống ở khu biệt thự số 37, khu biệt thự phong cách châu Âu cực kì tao nhã và độc đáo.

Lạc Mộ Thâm mở cánh cửa biệt thự ra: “ Vào đi.”

“ A?” Tôi vội vàng xua tay, “ Không sao, tôi lấy tiền rồi đi luôn.”

Tôi vào đó làm gì chứ? Biết rõ vừa nãy thằng cha đó đang lên giường thân mật với người đẹp, bây giờ mà tôi vào, càng ngại hơn?

“ Bảo cô vào thì cô vào!” khuôn mặt đẹp đẽ của anh ta lại sa sầm vào, được thôi, tôi sợ anh rồi.

Tôi vội vàng vào trong ngôi biệt thự tuyệt đẹp đó, phòng khách rộng rãi sang trọng đó, cầu thang lãng mạn tinh tế giống như trong câu chuyện thần tiên, chiếc đèn chùm óng ánh long lanh......Tôi quả thực không biết nên nhìn gì mới được.

“ Đẹp quá.” Tôi đành phải nói như thế.

“ Mộ Thâm, anh về rồi à?” Một giọng nói yểu điệu nũng nịu, tôi ngẩng đầu lên, chỉ nhìn thấy trên chiếc cầu thang tuyệt đẹp đó, một đôi chân ngọc từ trên đó bước xuống, trời ơi, nhìn hết đôi chân đó, thật khiến nội tạng người khác đến phải nhảy ra ngoài. Tôi giật mình há hốc mồm, nhìn thấy người đẹp đó mặc trên người bộ váy ngủ cực kì gợi cảm sexy từ trên bước xuống, vẻ mặt vô cùng thẹn thùng, cô ta giống như con mèo đến bên Lạc Mộ Thâm, đột nhiên nhìn thấy tôi, cô ta không khỏi giật mình sững sờ.

“ Mộ Thâm...... Đây......” Cô ta cố ý nhìn tôi, sau đó nhẹ nhàng yểu điệu nép vào lòng Lạc Mộ Thâm, “ Cô ta là ai thế?”

Đôi mắt to mênh mông nước đó đầy vẻ khiêu khích coi như kẻ thù nhìn tôi, đôi cánh tay yếu ớt vòng vào cánh tay của Lạc Mộ Thâm, nũng nịu nói: “ Mộ Thâm, người ta còn đang đợi anh đấy!”

Dáng vẻ nũng nịu đó khiến tôi lập tức mặt đỏ tía tai, kẻ ngốc cũng biết cô ta đợi Lạc Mộ Thâm để làm gì, tôi lập tức nhớ ra trước khi tôi gọi điện cho Lạc Mộ Thâm, hai người đang trên giường ôm ấp trở mình như hai con rắn, chỉ còn đợi tôi mang bao cao su đến là người ta......

Trời đất ơi.

Đúng thời khắc quan trọng này, kẻ đáng chết là tôi vậy mà lại không mang tiền, còn ngớ ngẩn cắt ngang hai người trong lúc cảm xúc đang mãnh liệt đó, lại còn mạnh mồm như mãnh hổ nhờ sếp mang tiền xe đến cho?

Trước mắt tôi lập tức tối tăm, cảm giác con đường phía trước không “sáng”.

Tôi cẩn thận ngẩng đầu nhìn Lạc Mộ Thâm, chỉ nhìn thấy Lạc Mộ Thâm dùng dùng tay nhẹ nhàng vỗ nhẹ vào đầu người đẹp kia, sau đó nói: “ Trợ lý của anh tìm anh có việc, em về trước đi nhé!”

A?

Tôi không kiềm được sững người.

Người đẹp đó cũng hiện rõ vẻ sững sờ, cô ta ấm ức ngẩng đầu nhìn Lạc Mộ Thâm: “ Mộ Thâm......người ta......”

“ Ngoan......về đi.” Trong giọng nói của Lạc Mộ Thâm mang vẻ uy nghiêm.

Người đẹp đó không dám nói gì nữa, chỉ là thầm oán hận nhìn tôi, buôn hai cánh tay, nhìn tôi lần nữa rồi quay người bước lên cầu thang.

Rất nhanh, khi cô ta đi xuống, đã mặc xong chiếc váy xinh đẹp, phần ngực váy khoét sâu miêu tả sinh động như hai ngọn núi, hấp dẫn nhãn cầu người khác như thế.

Đến tôi là con gái, cũng không kìm lòng nổi phải nhìn, huống hồ là đàn ông con trai? Có điều khiến tôi kinh ngạc là, Lạc Mộ Thâm vậy mà cũng chẳng thèm nhìn, chỉ là rất thong dong ngồi trên ghế xo-pha, châm một điếu thuốc thơm.

“ Mộ Thâm, em đi nhé, rảnh thì gọi cho em.” Mang vẻ hết sức bịn rịn không muốn rời xa, người đẹp nũng nịu chào hỏi Lạc Mộ Thâm, đôi mắt đẹp đó dường như sắp trào nước ra rồi.

Ai da, tôi đột nhiên nhớ ra người đẹp này là ai rồi?

Cô ta không phải ai xa lạ, không phải là diễn viên Kiều Di Nhiên nổi tiếng ngọc nữ trong sáng đó sao? Đúng, chính là cô ta, vừa nãy cởi bỏ quần áo nên tôi không nhận ra cô ta.

Cô Kiều Di Nhiên này, mặc dù diễn xuất chưa đến một năm, nhưng dựa vào vẻ ngoài xinh đẹp tự nhiên, phong cách trong sáng thanh thoát nên được lòng rất nhiều fan nam hâm mộ, biệt danh “ nữ thần trong lòng đàn ông” nữa kìa, mỗi lần nhìn thấy cô ta trên tivi hay tạp chí đều là vẻ dịu dàng trong sáng, dáng vẻ “không ăn thức ăn chín của trần gian”, không ngờ, vậy mà cô ta lại ở trong lòng của Lạc Mộ Thâm mà còn với dáng vẻ gợi cảm phóng túng.

Mồm của tôi há to ngỡ ngàng, giống như trước mắt xuất hiện đĩa bay UFO người ngoài hành tinh vậy.

Kiều Di Nhiên đó hiện rõ ý thức được tôi nhận ra cô ta, mặt cô ta đỏ lên, đầu cúi xuống, vội vàng đi ra cửa, còn tôi với dáng vẻ ngốc nghếch nhìn về hướng mà cô ta đi.

Trời đất ơi, có phải tôi ở cạnh Lạc Mộ Thâm thêm vài ngày, là minh tinh người mẫu nào đều có thể gặp được sao?

Đây mới là hai ngày, là tôi nhìn thấy hai nữ minh tinh, ngày mai, là ba người sao? Tôi hơi hối hận, vừa nãy có phải nên xin chữ ký “ nữ thần trong lòng đàn ông” đó, sau đó bán với giá cao cho những người đàn ông đó không?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.