Lạnh Lùng Ư! Đó Là Tính Cách Của Tôi

Chương 27: Hỗn loạn




Nghe cái tên Trương Vũ Minh Dương nó thấy quen quen ngẩng lên nhìn (vì lúc này nó vẫn còn đang 8 ạ) thì nó đã nhận ra ngay cậu bạn lần trước đụng xe vào nó và tất nhiên nó cũng thấy cái khuôn mặt cực cực cực đáng ghét của hắn- Trần Hoàng Đăng Vũ không biết có phải nó nợ nần gì hắn ở kiếp trước không nữa, đúng là oan gia ngõ hẹp mà. Ngay lúc này đây thì hắn và cậu bạn kia đã tia thấy nó và nhận ra NGƯỜI QUEN rồi ba người (vì hai hắn và cậu bạn kia đi nên tên còn lại phải đi theo thôi hehe) tiến về bàn nó. Không chỉ mình nó ngạc nhiên mà cô bạn Hà My cũng khá bất ngờ với cái tên Dương Hàn Phong. Hắn xuống ngồi kế nó luôn (tiện cho kế hoạch trả thù ạ với lại còn mỗi bàn nó trống) dù nó ko cho ngồi thì hắn dùng Mĩ Nam Kế với bà giáo suy ra nó không thể từ chối, ngồi kế là cậu bạn Minh Dương rồi đến cái tên nhí nhố Hàn Phong kia. Thế là bàn nó hội tụ cả ba hotboy của lớp nó (và của cả khối, trường nữa ý chứ) bỗng nó cảm thấy ớn lạnh, quay ra thì ra là bao nhiêu ánh mắt của bọn con gái lườm nguýt nó haizzzzzzz. Cả tiết học trôi qua nó với hắn chí chóe nhau suốt còn Minh Dương ngồi nhìn nó mãi mà nó không để ý (lúc sau cậu quay sang nói chuyện với Minh Anh) vì mải cãi nhau với hắn

-Này cái tên nhỏ mọn kia sao mi cứ ếm ta thế hả?_nó cau có nhìn cái tên đáng ghét bên cạnh.

-Trách cô ĂN Ở thế nào mà để tôi gặp lại cô cứ đợi coi tôi sẽ tính sổ với cô vụ lần trước thế nào từ bé tới giờ chưa ai mắng Trần Hoàng Đăng Vũ này như cô đâu! Đừng trách tôi nhỏ mọn nha nhỏ SAO CHỔI!!!_Hắn nói không thèm nhìn nó rồi nhếch mép cười

-Xí, đồ nhỏ mọn_Nó đáp không quên nguýt hắn một cái rồi tức tối deo cái MP3 vào tai để khỏi nghe hắn chạc tức.

Các tiết học cứ thế trôi qua nó muốn yên cũng không được với hắn, hắn tìm mọi cách để chọc tức nó và hắn tự nhiên nghĩ “ nhỏ này tức nhìn....dễ thương thật!” sau đó lại nghĩ “ cái quái gì thế này? Mình nghĩ gì mà lại khen con nhỏ sao chổi đấy nhỉ??? Ôi chắc điên quá axxx”

Còn cô bạn Hà My cũng không yên được với cái tên Hàn Phong kia. Mới vào lớp không hiếu sao cái tên nhí nhố này lại nhìn đúng chỗ Hà My và đương nhiên là ngay lập tức chú ý tới cô nàng mà đến cả bản thân cũng chả biết tại sao, không hẳn là vì gương mặt của cô mà là có một cảm giác rất quen thuộc mà cậu chỉ nhận thấy khi ở gần cô. Thế là Hàn Phong cứ ngồi chọc phá cô nàng Hà My làm cô muốn yên để học cũng không xong:

-Bạn gì dễ thương ơi bạn tên gì vậy? Nhà bạn ở đâu? Có bạn trai chưa? Cho mình làm quen với?_Hàn Phong toe toét cười nhìn cô.

-Này tên khỉ gió kia có để yên cho tui học không hả? cậu có rảnh không có việc gì làm thì cũng làm ơn đừng phá tui nữa được không hả? Rảnh thì sao cậu không đếm xem ngoài sân trường có bao nhiêu cái lá cây hay nãy giờ có mấy con chim bay qua đi, bực cả mình!!!_ Hà My chịu hết nổi cái tên cà chớn này lúc thì lấy bút của cô, lúc thì nghịch tóc cô xong lại còn không ngừng nói mấy chuyện linh tinh nữa chứ...

Tùng...Tùng...Tùng...

Giờ ra chơi tiết hai cuối cùng cũng tới nó cũng tức điên lên với hắn và cô nàng Hà My cũng không khá khẩm hơn nó duy chỉ có Minh Anh và Minh Dương là yên ổn nhất, hai người họ nói chuyện rất hòa đồng. trống vừa dứt nó và Hà My đã lôi Minh Anh xuống căn tin của trường.....đánh chén‘. Ba đứa nó chọn bàn ở góc ngồi cho yên tĩnh rồi ra mua một tá đồ ăn nào bim bim (cả chục gói chứ ít), nước ngọt (hình như 6 chai hờhờ), kem (vô số ạ), bánh kem...dù là ngồi trong góc nhưng bàn nó vẫn rất chi là được chú ý vì cái đống thức ăn trên bàn (đối với ba nhỏ này ăn vậy chưa xi nhê gì đâu, ba đứa nó được cái ăn hoài không béo mà nên phải tận dụng chứ hehe). Cả ba vừa ăn vừa nói chuyện rôm rả mà không để ý ba hotboy nhà ta cũng ngồi ngay đấy và Hàn Phong đã biết được người con gái tên Trương Hà My đó là một người rất quan trọng với mình và cậu quyết định theo đuổi cô gái đó.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.