Lãnh Khốc Vương Phi

Chương 50: Biến mất




“Nếu không vậy thì các ngươi muốn ta thế nào a? Ta hơn hai mươi năm đều là cùng nữ nhân làm, tự dưng bây giờ lại nghiện bị nam nhân làm, việc này mà truyền ra ngoài ta đây liền không muốn làm người nữa. Tuy rằng các ngươi cùng ta không có huyết thống huynh đệ nhưng khi truyền ra cũng chẳng có dễ nghe gì đâu.” Hắn là tâm khổ lắm có biết không? Hắn vẫn cho rằng tam huynh đệ kia chỉ là nhất thời thấy lạ mà thích thôi, ai biết bọn họ ngoạn xong cũng liền nghiện, tới nỗi ngay cả giả nữ nhân dụ hắn cũng liền dùng luôn.

Ngay từ đầu hắn quả thật không biết Thực Lâm là do tam huynh đệ kia giả trang, nhưng là ở chung một thời gian rồi, tự dưng ba tính cách bất đồng lại xuất hiện thay phiên nhau càng làm cho hắn nghi hoặc. Huống chi mộng của hắn xuất hiện chân thật như vậy, hắn còn không nhìn ra sao chứ!

“Thái đệ, chúng ta không quan tâm đến ảnh hưởng thanh danh, ngươi phải nên rõ ràng với thân thế của chúng ta, trên đời này còn có cái gì làm cho chúng ta sợ hãi được. Chúng ta vốn tồn tại đã là sai lầm, thêm một lời phê bình nữa có thể ảnh hưởng đến chúng ta sao?” Biện Quang không bận tâm cười cười.

“Ngươi cần gì nói như vậy!” Biện Thái mềm lòng sờ mặt tam ca, “Tất thảy cũng không phải là lỗi của các ngươi.”   

Biện Kháng ánh mắt mang theo nhu tình cầm lấy tay Biện Thái, hôn lên trên môi hắn.

“Ngươi có thể nhận dòng máu loạn luân của chúng ta, ngươi không thấy ghê tởm sao?” Y vẫn nghĩ đến Biện Thái cùng người khác là giống nhau, nếu biết được thân thế bọn họ rồi thì hơn phân nửa đều khinh thường chán ghét, mặc cho bọn họ có nhiều thành tựu tài hoa xuất chúng như thế nào vẫn là không thể thừa nhận thứ dòng máu của bọn họ được.

Biện Hỏa nâng lên cằm Biện Thái, hai mắt chăm chú nhìn hắn.

“Nếu ngươi biết hết mọi chuyện rồi chỉ còn có hai lựa chọn mà thôi, một là biến mất, hai là vĩnh viễn không ly khai chúng ta.” Biện Hỏa ở trên môi hắn nhẹ nhàng hôn xuống, một tay luồn xuyên qua quần áo xoa nắn hai nụ hoa mẫn cảm của hắn, nhiệt khí phả lên trên mặt hắn.

Biện Thái hai mắt mông lung nhìn Biện Hỏa.

“Đại ca!” Hắn nhớ đến lần đầu tiên nhìn thấy Biện Hỏa chính là lần hắn say rượu đi nhâm phòng đó, khi hắn lần đầu tiên cảm nhận được khí toát ra trên người Biện Hỏa, hắn vốn đã nghĩ, ‘trong ánh mắt của ngươi ẩn chưa chính là tịch mịch, muốn dùng tình yêu của ta để xóa bỏ đi.’ có phải không?

“Ngươi nói! Ngươi có phải cũng thích chúng ta!” Biện Kháng áp chế hai chân của hắn, vươn tay xoa nắn chỗ đang rất nóng bỏng của hắn, “Có phải không! Bằng không ngươi sẽ không ôn nhu như vậy nhìn Thực Lâm! Nói đi! Chỉ cần ngươi nói thích chúng ta, ngươi muốn bao nhiêu chúng ta đều cho ngươi….” Biện Kháng cố ý gần như không đụng chạm vào hắn nữa.

Y rất hiểu thân thể này cần bọn họ. Chỉ cần động chạm đằng trước, phía sau của hắn sẽ tự động co rút lại, cứ giống như thân thể hắn trời sinh chính là dành cho bọn họ vậy.

“Ngươi…. nham hiểm…..” Hắn chịu không nổi xoay chuyển thân thể. Xuân dược phối cùng với thói quen của thân thể, hắn đã sớm khát vọng đụng chạm kịch liệt rồi.

“Bảo bối! Ngươi sao lại nói như vậy, ngươi không nghĩ huynh đệ ba người chúng ta đều rất yêu ngươi sao? Ngươi tuy rằng đã cùng với người em cùng mẹ khác cha của ta chân chính động phòng qua rồi, nhưng nàng cũng không thể nhúc nhích cho nên không thể thỏa mãn được tiểu huyệt *** đãng kia của ngươi đâu.” Biện Quang ngồi ở trên giường, ngay tại mông hắn dùng sức xoa bóp.

“Ca ca….” Hắn cầu xin.

“Ngoan! Nói a!”

“Ta… Thích….Thích các ngươi…. Ta không cần Thực Lâm…. Chỉ cần các ngươi….” Ô ô…. Tự hắn đào mồ chôn hắn rồi a! Cũng tại thật không chịu nổi loại *** dày vò này mà.

Mặc kệ! Đồng tính luyến ái liền sẽ cùng đồng tính luyến ái, biến thái liền biến thái đi!

Ai kêu chính mình lần đầu tiên nhìn thấy tam huynh đệ kia liền động tâm làm chi!

Cãi mệnh không bằng tuân mệnh, vậy thì liền như vậy làm đi!

…………………………………………………….

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.