Lãnh Địa Huyết Tộc

Chương 8: Mèo nhỏ tranh đoạt




Editor: Toujifuu

***

“Hệ thống thông cáo, người chơi đại lục phương đông Diệu Dương, thông qua không ngừng nỗ lực,vào ngày 16 tháng xuân năm 507 lịch《 Thế Giới 》xông phá quan ải, thành công tấn cấp, trở thành người chơi trăm cấp đứng đầu đại lục phương đông, nhân đây thông cáo. Lịch sử trò chơi sẽ bởi vậy mà mở ra một tờ hoàn toàn mới, thay đổi bất ngờ, quần anh hội tụ, thời đại quần hùng cùng khởi sắp tới (khởi của khởi dậy, lên…).”

Quần hùng cùng khởi, từ ngữ có lực hấp dẫn cỡ nào a, ta có thể dự kiến được ngày sau trong trò chơi, phân tranh giữa các thế lực sẽ càng thêm kịch liệt, cục diện cũng tất nhiên sẽ càng thêm phức tạp.

“Hiện ở bên ngoài sợ là đã loạn thành một đoàn rồi.”

Ta có chút lo lắng sau khi chúng ta đi ra ngoài phải đối mặt tình hình thế nào. Lăng Thiên không chút nào để ý mà phất phất tay:

“Loạn thì loạn đi, dù sao hiện tại cũng đủ loạn. Không phải nói nước đục mới dễ mò cá sao? Nói không chừng chúng ta có thể có được chỗ tốt gì đó từ trong đó đây.”

“Nga, nguyên lai Lăng Thiên cũng muốn đại triển thân thủ ở trong loạn thế? Vậy dứt khoát cùng Du Nhiên đến Đông Long Thành của tôi thế nào? Tôi để trống chỗ cho.”

“Vậy sao?”

Lăng Thiên ôn hoà mà ứng thanh một câu, bỗng nhiên âm âm cười, hỏi:

“Vậy anh chuẩn bị để cho chúng tôi đảm nhiệm chức vị gì đây?”

“Lấy bản lĩnh của hai vị, đương nhiên sẽ không phải là bang chúng bình thường. Anh muốn chức vị gì?”

“Phó thành chủ như thế nào? Đông Long không phải vừa vặn thiếu một cái phó thành chủ sao?”

Khẩu khí của Lăng Thiên như là đang nói giỡn, lại khiến trong lòng ta cả kinh nhảy dựng. Lăng Thiên, anh nói như vậy là có ý gì?

Ánh mắt của Diệu Dương chớp động một chút, sắc mặt không đổi, nhưng khí tức ôn hòa toả ra trên người lại lạnh đi. Hắn nhìn chăm chú Lăng Thiên, cười nói:

“Không phải tôi keo kiệt, chỉ là vị trí phó thành chủ trống kia của Đông Long. Chúng tôi sớm đã quyết định để trống ở đó, để thể hiện sự tôn trọng đối với Mạc Ly. Tôi nghĩ Lăng Thiên anh hẳn là có thể lý giải đúng không?”

Lăng Thiên cười lạnh, nói:

“Đương nhiên có thể lý giải. Mạc Ly là một người khiến người ta rất bội phục.”

Lăng Thiên mang theo tiếu ý liếc nhìn ta một cái, tiếp tục nói:

“Tôi ban nãy nói giỡn thôi. Tôi cùng Du Nhiên tự do đã quen. Không quen những đại môn đại phái kia của các anh. Hơn nữa chúng tôi từ trước đến nay đều là độc lai độc vãng, đối với các loại chuyện xây thành kinh doanh gì kia cũng không có kinh nghiệm, vì vậy sẽ không đi chiếm vị trí quý giá của Đông Long làm gì.”

“Ha ha, anh quá khiêm tốn. Là Đông Long chúng tôi không có bản lĩnh lưu lại hai vị cao thủ các anh. Thôi đi, như vậy tôi cũng không miễn cưỡng.”

Hai người không nói nữa. Ta đành phải mở miệng:

“Hiện tại không phải thời điểm nói những chuyện này. Hóa Yêu Trì này xem như là đã xây xong, bây giờ còn có hai nhiệm vụ, cũng không biết bọn họ lúc nào có thể làm xong.”

“Đinh —— Người chơi Vô Ảnh thông qua nỗ lực, thành lập truyền tống trận đầu tiên của yêu giới. Từ đây yêu giới có thể sử dụng công năng truyền tống...”

“Đinh —— Người chơi Kinh Cức Chi Hoa thông qua nỗ lực,...”

Không để cho chúng ta chờ quá lâu, từng cái tiếp từng cái gợi ý hệ thống. Rốt cục, độ hoàn thành nhiệm vụ đạt được 15/15, thắng lợi ngay trước mắt.

“Đinh —— Dưới nỗ lực của ngươi chơi Lăng Thiên, Du Nhiên, Diệu Dương..., thông đạo bị cắt đứt giữa yêu giới cùng nhân giới rốt cục được đả thông. Quan hệ đứt quãng ngàn năm của yêu giới, nhân giới từ ngày hôm nay khôi phục thông hành. Nhiệm vụ chủng tộc hoàn thành 100%.”

“Đinh —— Hệ thống thông cáo: Mười dũng sĩ đại lục phương đông hoàn thành nhiệm vụ khai mở chủng tộc. Hiện chủng tộc yêu tộc, ma tộc ẩn tàng của đại lục phương đông được mở ra toàn diện. Hệ thống sẽ tiến hành canh tân trong hai ngày thời gian hiện thực, mười lăm phút đồng hồ sau sẽ đóng sever của đại lục phương đông, xin các vị người chơi chuẩn bị sẵn sàng. Đúng lúc rời mạng. Nội dung tỉ mỉ của hệ thống canh tân xin kiểm tra thông cáo trên trang chủ nhà phát hành. Đếm ngược thời gian mười lăm phút đồng hồ hiện tại bắt đầu.”

Hoàn thành rồi? Ba người chúng ta hai mặt nhìn nhau, bật mạnh từ trên mặt đất lên. Nơi đây là bên cạnh Hóa Yêu Trì của rừng trúc Bích Hải. Lấy kinh nghiệm mà nói sau khi hoàn thành nhiệm vụ khẳng định sẽ đem mười người chúng ta gom lại cùng nhau làm cái nhiệm vụ tổng kết gì gì đó. Sau đó chúng ta có thể đi thu hoạch trái cây vất vả đã lâu, những phần thưởng kia để cho ta nhớ thương rất lâu a. Ai biết chuyện gì cũng không có. Yên bình đến mức căn bản không giống như là hoàn thành một nhiệm vụ khổng lồ lại tốn thời gian rất lâu như vậy.

“Phần thưởng đâu? Sẽ không như thế là xong đấy chứ?”

“Hẳn là sẽ không, có thể là phải đợi sau khi canh tân hoàn thành mới phát phần thưởng.”

Diệu Dương suy nghĩ một chút, mỉm cười:

“Tôi ngược lại không lo lắng, phần thưởng khẳng định sẽ có, hơn nữa nếu cần sau canh tân mới phát cho, hơn phân nửa là thứ sẽ có tác dụng sau canh tân, nói không chừng lần này chúng ta sẽ có thu hoạch lớn, đây là chuyện tốt a. Thời gian sắp đến, chúng ta hiện tại logout không?”

“Cũng chỉ đành như vậy.”

Ta nghĩ lời của hắn cũng có đạo lý, tuy rằng hiện tại nhìn không thấy phần thưởng để cho ta thèm nhỏ dãi kia, bất quá càng là khác thường như thế, lại càng có thể nói rõ phần thưởng lần này không thể coi thường.

“Được rồi, chúng ta liền chờ sau khi nó canh tân hoàn thành rồi lại xem có thể có được chỗ tốt gì.”

“Chúng ta ở chỗ này out đi. Chờ sau khi canh tân hoàn thành gặp lại.”

“Được, đến lúc đó gặp lại.”

————————-Đường ranh giới lên – xuống mạng——————————-

Duỗi thắt lưng, ta từ trong giường trò chơi bò ra. Ngoài cửa sổ ánh nắng tươi sáng, là khí trời tốt.

Dọn dẹp đồ đạc một chút, ta thừa dịp mặt trời đang tốt, ôm đống chăn bông để không hồi lâu đi ra ngoài phơi. Bận rộn nửa ngày, đem sân thượng trải thành một mảnh trắng lóa, nhìn rất có cảm giác thành tựu.

Ngẩng đầu nhìn quanh bốn phía, người dưới lầu không nhiều, hiện tại là thời gian đi làm. Di? Người kia đang làm gì?

Trong sân trước nho nhỏ dưới lầu nhà ta có một người nam nhân trung niên cao lớn đang đứng, vẫn luôn nhìn lên trên. Chỗ hắn nhìn, thế nào tựa như... tựa như là ở chỗ ta?

Ta ngẩn người sau một lúc lâu, nam nhân kia như là phát hiện ta đang nhìn hắn, cư nhiên còn mặt không đổi sắc mà gật đầu với ta, chậm rì rì mà lấy ra điện thoại bắt đầu gọi.

Trong lòng trầm xuống, người như thế ta ở trong sinh hoạt hiện thực chưa từng thấy qua, thế nhưng lại thấy nhiều trong trò chơi, ta bảo chứng khẳng định là hắn đang điều tra giám thị ta. Cảm tạ 《 Thế Giới 》, để cho ta tăng trưởng rất nhiều kiến thức, nhưng ta bất quá chỉ là một thị dân bình thường, có chỗ nào đáng giá khiến người ta sử dụng loại người như thế này đến điều tra ta?

Nghĩ nát đầu cũng nghĩ không ra được, ta cảm thấy trên người có chút phát lạnh.

Người dưới lầu kia hình như đã gọi xong điện thoại, ngẩng đầu nhìn ta một cái, lần nữa gật đầu tỏ ý, xoay người liền đi. Ta nghĩ sắc mặt hiện tại của ta khẳng định rất không dễ xem, hiện cũng không phải đóng phim, cũng không phải ở trong trò chơi, ta thế nào sẽ gặp phải loại chuyện này?

Ngồi ở trong phòng suy nghĩ nửa ngày, thiết tưởng rất nhiều khả năng, thế nhưng không có một cái có thể khẳng định, ta cũng không có biện pháp tốt nào để ứng đối, trong lòng hoảng đến lợi hại. Đáng tiếc, hiện nếu như là ở trong trò chơi ta mới không sợ, thế nhưng ở trong hiện thực năng lực của ta thực sự kém quá xa, căn bản không thể so sánh cùng cao thủ Du Nhiên kia trong trò chơi.

“Thôi đi, dù sao là họa tránh không khỏi, ta liền ở chỗ này chờ, xem đến tột cùng là chuyện gì.”

Làm xong quyết định, ta thở phào. Nhìn nhìn đồng hồ, vẫn là làm thứ gì đó ăn trước đi.

“Đinh đang~~”

Tiếng chuông cửa vang lên.

“Tới rồi, lần này thực muốn xem là ai buồn chán như thế, đến điều tra ta.”

Ta hung hăng trừng cửa phòng, hít sâu một hơi, một phen kéo ra. Ngoài cửa là một người hoàn toàn ngoài dự đoán của ta đang đứng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.