Làm Ta Yêu Ngươi

Quyển 1 - Chương 46: Hồ Điệp Phi Toả




Vì sao lần nào Long Nhược Sơ cũng chọn cách phóng hỏa.

Chuyện này Sở Ninh Dực không rõ lắm, nhưng anh cảm thấy có lẽ có liên quan đến người con trai đã mất năm đó của bà ta.

Thủy An Lạc nghĩ nghĩ một hồi rồi đưa tay xoa cằm: “Không đúng, anh đã lên kế hoạch trước rồi, còn nói cái gì mà để Anh Xinh Trai tìm thế thân của Viên Giai Di, làm như thể anh muốn để một kẻ giả mạo bên cạnh Long Nhược Sơ không bằng.”

Hiện tại rõ ràng là Long Nhược Sơ đã cài kẻ giả mạo bên cạnh anh thì có đó.

Sở Ninh Dực tựa lưng vào ghế ngồi nhìn cô gái vẫn đang xoay mắt vòng vòng: “Chẳng phải nghĩ rất rõ ràng đấy sao?”

“Cái này không giống như vậy, giả ngầu thì nghĩ rõ ràng là đủ rồi, thế nhưng anh bắt đầu chơi tương kế tự kế với Long Nhược Sơ từ lúc nào thế? “ Thủy An Lạc dựa vào lòng anh rồi nhỏ giọng nói.

Sở Ninh Dực đưa tay xoa đầu cô: “Sáng hôm nay~”

Thủy An Lạc: “...”

Đùa cô đấy à?

Mới được bao lâu đâu chứ hả?

“Sau đó Viên Giai Di thì sao?” Thủy An Lạc nheo mắt lại rồi ngồi dậy khỏi người anh: “Khoan đã, anh để em từ từ ngẫm lại đã.”

Sau đó bọn họ vẫn luôn ở cùng nhau, ngoài trừ lúc anh gọi mấy cuộc điện thoại cho An Phong Dương thì không hề làm gì khác mà?

Tại sao lại thành bắt đầu kế hoạch từ lúc đó.

“Ngay từ lúc đó anh đã biết Long Nhược Sơ nhất định cho anh một Viên Giai Di giả mạo? Không đúng, làm sao bà ta biết được anh sẽ ra tay với Viên Giai Di vào tối nay chứ?” Đầu của Thủy An Lạc ong ong lên, thế giới của đại thần cô không cách nào hiểu nổi.

Sở Ninh Dực nhìn vợ ngốc nhà mình. Sau khi anh nghĩ ngợi một chút thì nói với cô: “Viên Giai Di ra tay với đứa bé thì bản thân đã phạm phải điều tối kỵ của Long Nhược Sơ. Em còn nhớ rõ anh bảo An Tam đi tìm cô gái lao ra trước đầu xe không? Khó có được cơ hội đó, An Tam vừa nhìn đã biết đó là Viên Giai Di rồi.”

“Sau đó thì sao?” Thủy An Lạc chớp mắt.

Dường như Sở Ninh Dực hơi nghẹn một chút, nửa ngày sau mới nói: “Một người giống y hệt Viên Giai Di thì tại sao có thể đột nhiên xuất hiện bên cạnh cô ta chứ! Chỉ có hai khả năng, một là để giám sát, hoặc để học tập nhất cử nhất động của cô ta, chính là để dùng cho cục diện ngày hôm nay!”

“Trong lòng các anh có nhiều mấy cái thứ lòng vòng này thật đấy.” Thủy An Lạc bĩu môi, cô cảm thấy đầu óc của mình cần làm sạch một chút.

“Chuyện ngày hôm nay hiển nhiên là Viên Giai Di đã động phải điểm giới hạn của Long Nhược Sơ. Em lại gọi điện thoại khiến cô ta thoát khỏi thôi miên mà chạy tới công ty tìm anh. Tuy là Long Nhược Sơ đã gọi điện qua nhưng bà ta cũng đã để cho chúng ta biết việc Viên Giai Di bị thôi miên, chính vì thế bà ta không thể để lại một mối họa ngầm bên mình được.”

“Khoan đã, khoan đã.” Thủy An Lạc đột nhiên kêu lên: “Nhưng mà làm sao Long Nhược Sơ lại biết hôm nay anh sẽ ra tay?”

Sở Ninh Dực không bị nghẹn nữa nhưng lại nhìn vợ mình một cách thương hại.

Thủy An Lạc chớp chớp mắt, cô thật sự không hiểu mà.

“Chuyện Viên Giai Di bị thôi miên đã bị anh biết rồi thì em cảm thấy anh sẽ để cô ta tiếp tục ở bên cạnh Long Nhược Sơ sao? Anh sẽ không đi bắt người rồi nói cho cô ta chuyện thôi miên để rồi làm việc cho anh à?”

Thủy An Lạc: “...”

Thủy An Lạc chớp chớp mắt, mãi cho đến khi cơ mắt co giật rồi cũng chỉ có thể nói: “Có lẽ em mệt rồi, giả ngầu tiêu hao năng lượng nhiều lắm, ngủ ngon.”

Hiện tại Thủy An Lạc chỉ có cảm giác mình bị anh Sở làm cho thương tích đầy mình.

Đến bây giờ cô vẫn không hiểu đến tận cùng mọi chuyện là sao nữa.

Sở Ninh Dực xoa đầu cô một cái. Sao anh có thể không biết cô đang nghĩ gì được, chỉ là không muốn làm khó dễ cô thôi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.