Làm Ơn Tránh Xa Ta Ra Đi! Để Ta Yên

Chương 32: - Thương Thế




Sự việc chính là như thế, Triệu Vô Cực tương kế tựu kế, muốn xem ai mới là người thật sự chủ mưu trong sự việc lần này nên hắn mới giả bộ là trúng độc, thực chất đang yên tĩnh quan sát tất cả.

Hắn đối với Yến Đường cười lạnh:

“ ngươi vừa rồi muốn vỗ mặt ta đúng không? Mặt ta không phải ai muốn vỗ cũng được, nhất là dạng nữ nhân đê tiện như ngươi, càng không có tư cách!

Ai nha, cái này dài hẹp âm độc mắt na, cái này mịt ruồi bên khóe môi nha, đủ một cái tướng thủy tính dương hoa lại độc ác nữ nhân, không hiểu sao Vân Hải Tâm lại thích ngươi, ta không nhìn ra ngươi có chút nào xinh đẹp a. 

Hoặc là ta tiêu chuẩn quá cao, ngươi dạng này xấu xí nữ nhân, không lọt pháp nhãn chứ?

Quên mất, ngươi bị bóp cổ thế này không thể nói nha.

Không cần dãy dụa vô ích lực lượng của ta là ngươi không thể nào gỡ ra được đấy, ngoan ngoãn chịu chết đi, bởi vì ta không hề có ý định buông tha cho ngươi dạng này như là xà hạt lại thích trêu đùa tình cảm của người khác nữ nhân đâu!”

Từ Tiểu Bạch thấy Triệu Vô Cực vùng dậy, trong ánh mắt lóe lên hi vọng quang mang, đối với hắn gọi một tiếng:

“ Vô Cực, quá tốt rồi!”

Vân Hải Tâm nhìn về phía Triệu Vô Cực đang bóp lấy cổ Yến Đường, hắn có chút không nỡ, nhưng sau đó liền nhắm mắt lại, một bộ sinh không thể luyến, sống chết mặc bay dáng vẻ.

Yến Đường ánh mắt trợn tròn, trong mắt tràn đầy tia máu.

Nàng cố gắng hướng về của mình yêu thương nam nhân khàn cả giọng rên rỉ:

“ Hoàng.. sư.. huynh, cứu..ta!”

Hoàng Tam Lang tức giận rống lên:

“ Triệu Vô Cực, mau thả ra nàng!”

Triệu Vô Cực mỉm cười nói:

“ ta không thả thì sao? Ngươi làm gì được ta? chỉ cần ngươi dám bước ra một bước, ta đảm bảo với ngươi, nữ nhân này sẽ trực tiếp biến thành một cái xác chết! Đến lúc đó, ngươi có thể nếm thử tư vị cùng xác chết lên giường như thế nào!”

Hoàng Tam Lang ánh mắt đảo quanh mồ hôi trên trán rơi như mưa.

Đại sự không tốt, đại sự không tốt a!

Triệu Vô Cực không trúng độc, đối phương nếu trở lại tông môn tố cáo, hắn chắc chắn sẽ bị Thanh Vân Tông băm thây vạn đoạn, mang hồn tiến vào đọa hồn đăng đốt bảy bảy bốn chín ngày chịu hết dày vò thống khổ mới có thể chết đi a!

Đây chính là kết quả bết bát nhất của hắn, hắn không muốn nó xảy ra chút nào.

Bởi vậy hắn lựa chọn có hai đường, hoặc là giết chết Triệu Vô Cực, hoặc là bỏ trốn thiên nhai gia nhập ma tông, như vậy mới có thể có một con đường sống.

Nhưng mà nghĩ tới ma tông, nghĩ tới đám người ác động, so với ma quỷ còn đáng sợ hơn kia hắn không nhịn được mồ hôi lạnh sau lưng chảy ròng.

Đã như vậy, nhất định phải giết Triệu Vô Cực.

Nhưng mà, Triệu Vô Cực cũng không dễ như vậy giết a.

Hắn ánh mắt đảo quanh, nhìn thấy Từ Tiểu Bạch cùng Vân Hải Tâm trong lòng liền có chủ ý nói:

“ Triệu Vô Cực, thả ra nàng, nếu không ta nhất định sẽ giết chết Từ Tiểu Bạch, đến lúc đó chúng ta ai cũng đừng hòng có lợi!”

Triệu Vô Cực hí ngược nhìn hắn:

“ giết Từ Tiểu Bạch? ngươi định gia nhập Ma tông sao? Nếu không ở trên cái đại lục này chỉ sợ sẽ không còn chỗ cho ngươi dung thân a.

Thanh Vân Tông chỉ cần thả ra lệnh truy sát, không có một cái tông môn nào dám nhận ngươi, ngươi con đường chỉ có một là gia nhập ma tông mà thôi. 

Hoặc là, ngươi có tự tin giết chết ta?

Ha ha ha, vậy để ta nói cho ngươi biết, Triệu Vô Cực ta từ nhỏ tới lớn tự tin nhất chính là thân pháp, cùng cảnh giới, thậm chí so vượt ta mấy tiểu cảnh giới người cũng không thể chạy quá ta.

Ngươi có thể chắc chắn giết ta sao? Không giết ta được, vậy thì ngươi vận xui tới nơi rồi a, chỉ có thể gia nhập ma tông mà thôi.

Đến lúc đó, ở ma tông thiếu nữ nhân sao? Chỉ cần ngươi tu vi đầy đủ, vứt ra chút Linh thạch, bọn hắn đều sẽ tự nguyện bò lên giường của ngươi a

Ngươi cũng không cần nói, ngươi cùng Yến Đường có cái gì tình cảm sâu đậm.

Nếu ngươi yêu nàng, đã không để nàng phải cùng Vân Hải Tâm mày qua mắt lại lợi dụng hắn.

Ngươi dạng này, chỉ là đang lợi dụng nàng mà thôi, tình yêu chỉ là vỏ bọc cho ngươi thôi đúng không?”

Triệu Vô Cực nói xong, đang bị hắn bóp đến nghẹt thở Yến Đường cũng mở to mắt ra nhìn Hoàng Tam Lang như là đang chờ câu trả lời của hắn.

Hoàng Tam Lang rơi vào trầm tư.

Hắn chắc chắn giết được Triệu Vô Cực sao? Nói đùa, đối phương tự tin vào thân pháp như vậy, chắc chắn là có chân tài thật học.

Lấy thân phận của hắn, muốn học đến thân pháp gì mà không được? hơn nữa, một cái con trai của nội môn trưởng lão thiếu thủ đoạn bảo mệnh sao? Đương nhiên không thiếu.

Bởi vậy giết hắn, tỉ lệ thành công gần như đã tiếp cận về không.

Còn tình yêu, hắn yêu Yến Đường? nói đùa cái gì, hắn yêu là thể xác Yến Đường, để xả ra của hắn nam nhân dục vọng mà thôi, yêu đương gì với nàng, càng đừng nói chân tình.

Nghĩ tới đây, hắn ánh mắt lấp lóe nhìn vào Từ Tiểu Bạch cùng Vân Hải Tâm, có phải hay không nên trước tiên giết chết hai tên tiểu tử này để giảm bớt tai họa trong tương lai rồi sau đó bỏ chạy, gia nhập ma tông?

Triệu Vô Cực giống như bắt được hắn suy nghĩ, cười cười nhìn Yến Đường:

“ xem ra hắn không yêu ngươi lắm a. ngươi cái này một mảnh chân tình, quả thật là để cho chó xem rồi! Thế nào, cảm thấy thất lạc hay không? Cảm thấy thế giới này tràn đầy u ám hay không?”

vốn đang hơi giãy dụa chống đối Yến Đường lúc này thấy Hoàng Tam Lang thái độ chần chừ không quyết như vậy, nàng đâu còn không hiểu.

Hiển nhiên, Triệu Vô Cực nói là thật.

Nàng tình cảm, đúng là ném cho chó ăn rồi.

Đối phương nếu yêu nàng, đã sớm nghĩ cách cùng Triệu Vô Cực thương lượng thả người, đâu phải ở đó âm tình bất định ý chí lung lay như vậy.

Yến Đường hai tay dần buông thả ra, một bộ chấp nhận số phận, không thiết sống nữa dáng vẻ.

Triệu Vô Cực nhìn thấy cảnh này hài lòng nhìn về phía Hoàng Tam Lang cười lạnh:

“ ngươi có phải hay không muốn đối với Từ Tiểu Bạch cùng Vân Hải Tâm động chân tay? Ta khuyên ngươi một câu, đó là hạnh động cực kì ngu xuẩn.

Nếu bây giờ ngươi trực tiếp bỏ đi, ta sẽ không truy cứu.

Ngày sau ngươi gia nhập ma tông, chúng ta gặp lại, chỉ có thể dùng kiếm nói chuyện!

Nhưng nếu giờ ngươi dám động thủ, ta ném ra một tin vạn lí truyền tin phù báo cho phụ mẫu của ta, ta lại ở đây giây dưa ngươi không thả, ngươi nói xem ngươi thoát nổi sao?”

Hoàng Tam Lang khuôn mặt biến đổi, ánh mắt nhanh chóng suy tư, cuối cùng hắn bỏ đi cái ý định này.

Cùng Triệu Vô Cực dây dưa, quả thật quá nguy hiểm.

Cuối cùng hắn không nói một lời, trực tiếp quay đầu hướng phương xa phóng đi.

Thất sách, thất sách, thất sách.

Vốn tưởng câu được cá lớn, ai ngờ câu phải cá sấu,bị cắn ngược một ngụm a.

Lần này gia nhập ma tông, không biết có nguy hiểm gì hay không? 

Đám người kia cũng không phải là dễ nói chuyện như vậy a.

Không cẩn thận liền cửa cũng chưa đến được chứ đừng nói gia nhập.

Triệu Vô Cực, khốn kiếp, ta nhớ rõ ngươi.

Lần sau gặp lại, ta nhất định băm thây ngươi vạn đoạn!

...

Nhìn chạy dần xa Hoàng Tam Lang, Triệu Vô Cực đối với Yến Đường nói:

“ ngươi thấy rõ chưa? Đây chính là trong miệng hắn yêu ngươi, cùng ngươi thề non hẹn biển a.

Ngươi chọn sai, làm sai, vậy thì phải trả giá cho hành động của mình đi thôi!”

Răng rắc!

Triệu Vô Cực trên tay lực lượng tăng lên, hắn mạnh mẽ bóp một cái, Yến Đường cổ trực tiếp bị hắn cự lực bóp gãy, ngay tại chỗ mất mạng.

" đinh~ điểm tích lũy +11!”

Triệu Vô Cực nhìn Từ Tiểu Bạch nói:

“ Tiểu Bạch, ngươi nằm đây suy nghĩ một chút nhân sinh đi, ta đi giải quyết đối phương!”

Triệu Vô Cực dưới chân kim sắc hoa sen nở ra, hắn đạp nhẹ một cái, thân hình như mũi tên rời cung hướng phía trước lao đi.

Từ Tiểu Bạch sắc mặt ảm đạm, Triệu Vô Cực lời này chính là kín đáo phê bình hắn a.

Cái gì suy nghĩ nhân sinh, chính là nói hắn hảo hảo suy nghĩ lại xem hắn rốt cuộc làm sai chỗ nào a.

Từ Tiểu Bạch thở dài, xem ra bản thân kinh nghiệm vẫn còn quá non đây, không thể nào cùng Triệu Vô Cực so sánh được.

Lần nào cũng là Triệu Vô Cực cứu tràng hắn, quả thật để hắn quá xấu hổ.

Từ Tiểu Bạch lần này cũng chính thức nhận rõ, tu tiên giới cũng không phải như hắn nghĩ yên bình.

Cho dù đồng môn sư huynh đệ, người lừa ta gạt quả thật diễn ra liên tục, nhiều không kể xiết.

Đến nỗi Vân Hải Tâm cùng Yến Đường tưởng như yêu đương, bạn trai bạn gái quan hệ, cuối cùng cũng chỉ là một trận lừa dối.

Muốn sống được ở trong tu chân giới, không thể mang tâm thái như hắn trước đây ngây thơ như vậy a.

Đối với người khác, luôn phải mang phòng bị tâm lí, không thể dùng một ngụm nghĩa khí cùng giang hồ thiếu niên nhiệt huyết hào sảng đi đối đãi.

Nếu không, không chỉ hắn, mà có một ngày hắn cũng sẽ đem Triệu Vô Cực liên lụy vào cùng một chỗ, gặp nguy hiểm tính mạng.

Tu chân giới, rất nguy hiểm!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.