Làm Nhân Yêu Cao Lãnh Gì Đó Không Khó

Chương 8




Điểm đầu tiên mà hắn dừng lại đó chính là shop trang sức, bỏ nó ở ngoài xe hắn đi vào chọn một cặp dây chuyền đôi nghe nói đã đặt từ trước cũng thuận tay chọn một chiếc lắc chân bằng vàng. hắn đưa nó đến công viên, cạnh hồ nước không khí thật êm dịu, ngồi trên thảm cỏ xanh mướt hắn lúc này mới lấy nhưng món đồ minh mới mua ra.Đầu tiên, hắn lấy cặp dây chuyền ra, một cái có mặt là ổ khóa hắn đeo vào cổ nó, cái còn lại có mặt là chìa khóa đeo vào cổ hắn, điều này khiến nó ngạc nhiên hỏi.

- cái gì vậy? - cầm mặt dây chuyền lên ngắm nghía sau đó nhìn sợi dây hắn đang đeo nó cũng biết rõ được phần nào.

- tôi phải trói em lại! nếu như không ở cạnh tôi em chạy mất rồi sao! còn đây nữa! - hắn lấy cái lắc chân ra đeo vào chân phải của nó - từ nay về sau em sẽ không thoát khỏi bàn tay tôi, dù em ở xa tôi cũng chẳng sao!

- anh làm zị sao tôi có bạn trai trai được?

- bạn trai... không có càng tốt chứ sao... khi em trở về tôi sẽ lấy em, khỏi lo ế! - hắn nhéo má nó một cái trêu đùa.

- anh...anh...

- ối anh đẹp trai quá phải không?

- trời, có đập chai...- chưa kịp nói hết câu thì từ phía miệng nó đã bị môi hắn kìm lại nuốt hết lời nói của nó. hắn thật sự rất ương ngạnh và không biết xấu hổ như vậy, luôn làm theo ý của mình, không bao giờ nghĩ cho người bên cạnh. Nhưng hình như nó có chút quen với sự ngang ngược của hắn rồi cũng có phần thích cái bá đạo của hắn luôn rồi, hay đó chỉ là cảm xúc nhất thời mà thôi?

3 ngày trôi qua, không như mọi ngày hắn thường xuyên dắt nó đi chơi, có rất nhiều những kĩ niệm cũng như nhiều pic trong điện thoại đôi của nó và hắn. Hôm nay là ngày nó đi, nó thức dậy rất sớm, ngắm từng chi tiết trên nét mặt của hắn, đưa tay lên vuốt mái tóc của hắn, di chuyển đến má sau đó xuống bờ môi, nơi mà hắn thường xuyên hôn nó, thật mềm mại hơn bao giờ hết.

- anh thật kiêu ngạo, sao không lấy tên là ngạo mạng luôn đi cho xứng! - nó nói nhỏ, đưa ngón tay trỏ chấm vao chóp mũi hắn một cái hình ảnh này rất đáng yêu nhưng chỉ có nó thức, hắn thật sự đang ngủ say không thể nghe bất cứ điều gì nó nói hay những hành động nó làm với hắn.

Đưa môi lên hôn vào môi hắn một cái thật nhẹ, đây là lần đầu tiên nó có sự chủ động đến vậy, nếu như giờ này hắn thức là sẽ không thể nào bỏ qua cơ hội ngàn năm có một này rồi. Hắn vẫn nằm đó, nó đã xuống giường chuẩn bị cho chuyến đi, lâu lâu ghé mắt sang nhìn hắn, lúc ngủ hắn quả là bình yên và có nét dịu dàng trái ngược với khi thức.

Lúc này mới 3h30 sáng, nó đã thu dọn đồ xong, kéo vali ra khỏi phòng, nhẹ nhàng như muốn trốn đi đâu đó. Đúng! là nó đang trốn cả gia đình, nó đúng là đi du học nhưng nó đã đổi sang đi Nhật Bản nhưng không nói cho ai biết hết, giờ đi Mỹ của nó là 9h sáng và giờ nó sẽ đi Nhật.

Nó đã lên máy bay an toàn mà không có bất kì sự cản trở nào, nó muốn trốn hắn sao, nhưng sao nó vẫn còn đeo những thứ mà hắn cho nó, vẫn cái điện thoại có ốp lưng chữ VK đó, màng hình đang sáng là ảnh của nó và hắn. Không, nó đang tự nói với lòng "mình không thích anh ta, chỉ vì mình không muốn có bạn trai sớm để lo cho việc học thôi nên mới đem theo những thứ đó"



hố hố, cuộc đời nở hoa hay cuộc sống bế tắc đây? sau khi hắn thức dậy không thấy nó chuyện gì sẽ xảy ra? Nhiều tình tiết mình cảm thấy hay (k bt mý bạn có chê k thì k bt) sẽ xảy ra ở những chương tiếp nữa, cúi đầu cảm ơn mọi người - Sugar98

mi nói nhiều quá à - friend

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.