Làm Nhân Yêu Cao Lãnh Gì Đó Không Khó

Chương 11




Nó cố gằn giọng cho hắn buông ra vì đã hôn không lâu với lại còn có người ở đây thật sự không thể tùy tiện đến như vậy. Quyên từ xa đứng trố mắt nhìn đánh giá "người đàn ông này có hình dáng chuẩn của người đàn ông thời thượng, thật không thể bỏ qua cho dù anh ta có quan hệ gì với chị ta" thật là người phụ nữ luôn lấy tiền làm trọng.Quyên vì ở chung nhà trọ của nó sẽ được giảm một chút tiền trọ nên mới giả bộ ở cùng nó chứ không phải thân thiện chân thực gì, giờ đây đã sắp lộ ra gương mặt thật chỉ còn trông vào nhìn thấy gương mặt của hắn nữa thôi là đớp liền.Hồi lâu hắn đã không còn hơi thở mới buông môi hôn nhưng vòng tay ôm vẫn còn đó, di chuyển môi lên cổ nó ngửi đầy hương thơm cùng với lấy lại không khí, nó đã cố đẩy hắn ta ra nhưng vẫn vô hiệu lực. Trong đầu nó hiện tại đang nghĩ "anh ta vẫn không khác đi!", vùng vẩy mãi hắn cũng trở nên khó chịu nhăn đôi mày kiếm buông nó ra trong sự tức giận.

- sao thế! không nhớ à? - hắn giả bộ ngớ ngẩn hỏi.

Quyên lúc này đi đến chổ của nó thắc mắc hỏi:

- ai vậy chị? - ánh mắt nhìn vào như hắn phán xét từ trên xuống dưới

- anh hai chị! - không để cho hắn có thể mở lời, nhưng thực sự nó cũng không biết có thể nói hắn là gì của nó.

- nhưng sao hai người lại...? - cô thật sự không hiểu quan hệ này là như thế nào, quá phức tạp.

- thôi đừng quan tâm! hình như em đang nấu đồ ăn thì phải! có phần cho tôi ăn không? tôi đói rồi! - hắn thất vọng khi nghe lời giới thiệu của nó nhưng thôi cũng kệ dù sao thời gian cũng còn dài có thể khiến nó thay đổi quan hệ là chuyện sớm muộn thôi. Vẫn không ngó ngàng gì tới Quyên bởi hắn đã biết được con người thật sự của cô ta chỉ trong một cái liếc mắt và sự cảm nhận của hắn từ trước tới nay về những người phụ nữ xung quanh.

Hắn kéo tay nó vào bếp một cách tự nhiên như nhà mình, làm cho cô đứng một bên thật khó chịu nhưng cũng lót tót theo sau để cố quyến rủ hắn chứ không thôi mất cơ hộ sao.

- dọn cơm đi! - hắn ngồi xuống ghế bắt đầu sai nó.

- ai cho anh ăn cơm đâu mà ngồi ở đó!

- không cho ăn cơm thì thôi! tôi ăn thứ khác vậy! - đứng lên xà vào nó khiến nó giật mình lù về phí sau nhưng vẫn không kiệp sự nhanh nhạy của hắn, môt đã chạp môi, hắn đã tha hồ cắn mút, một tay ôm eo nó tay còn lại ở trên gáy nó để điều khiển đầu nó không được quyền chống cự hắn.

Cho dù Quyên cùng đứng kế bên nó nhưng hắn vẫn cứ bá đạo trên từng khoảnh khắc, không biết cái gì gọi là xấu hổ cả.

- hai người anh em ngộ nhỉ?- không thèm nhìn hắn và nó nữa, Quyên quay vào bếp nấu tiếp tục mút đồ ăn ra bàn để mặt cho nó và hắn hôn hít.

- không cho ăn cơm thì ăn đậu hủ của em vậy! anh rất sẵn lòng đó! còn tuyệt hơn nữa là! - hắn trêu

- ăn cơm! - nó khó chịu vì không thể chống cự được hắn mà.

Lúc này bàn ăn đã được don sẵn bởi hai người này lo chuyện riêng tư không có lo chuyện ăn uống đâu, toàn bộ do một mình Quyên bày dọn ra hết. Nó và hắn chi còn ngồi xuống nữa là ăn thôi, hắn cũng không bao giờ bỏ qua một phút hay một giây gì phải rời xa nó, kéo ghế của nó sát ghế nó, tay gần nó nhất ôm eo.



Đúng là ăn cơm cũng không thể bỏ qua cho nó mừ! - sugar98 - thanks mọi người!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.