Làm Công Công Gặp Công Chúa

Chương 3




Dương Tử Hiên nhếch miệng cười cười, một tay kéo quần lót bằng bông xuống, Trần Linh nhấc thân thể về phía sau, để Dương Tử Hiên thuận tiện kéo quần xuống, chậm rãi nhắm mắt lại, tựa ở bả vai Dương Tử Hiên, tùy ý để Dương Tử Hiên bắt lấy đôi bánh bao to tròn của nàng, từ nào đó, bàn tay của hắn đã vân vê, trêu chọc khắp cơ thể nàng.

Điểm mẫn cảm của nàng rất nhanh bị Dương Tử Hiên nắm giữ, một cảm giác như giật điện, giống như thủy triều bắt đầu bành trướng khắp cơ thể nàng.

Ngón tay trượt vào nơi ướt át nhất, Dương Tử Hiên có thể cảm giác thân thể trong ngực mình đột nhiên cứng ngắc.

Hắn cởi bỏ quần áo của Trần Linh rất nhanh, vùi đầu vào bộ ngực to tròn, bộ ngực mềm mại ép tới mức hắn suýt nữa hít thở không thông, cơ thể bên dưới thoáng run nhè nhẹ một tý, vật cứng rắn liền trượt vào một cái động vô cùng ẩm ướt, hai người không nhịn được, cùng kêu lên một tiếng.

Người phụ nữ động tình rất dễ dàng lên đỉnh, kiếp trước của Dương Tử Hiên, sau khi Viên Hạ biến mất, hắn bắt đầu sống phóng túng, lão luyện các chốn ăn chơi, khống chế người phụ nữ loại này, tự nhiên là có kỹ xảo phong phú, rất nhiều tư thế kỳ quái được tung ra.

Trần Linh là loại phụ nữ bảo thủ, đến nghe cũng chưa từng nghe thấy ai nói về các loại tư thế này, nhưng vẫn bị Dương Tử Hiên bức ép làm việc quần quật.

"Tôi chết rồi..."

Lại một lần lên đến đỉnh, Trần Linh vùi đầu vào bộ ngực rắn chắc của Dương Tử Hiên, nàng nhiều lần bị Dương Tử Hiên đưa đến mây, đã triệt để không còn sức lực, chỉ còn sức vùi đầu vào ngực Dương Tử Hiên, không dám ngẩng đầu lên.

Nghĩ đến những tư thế và động tác điên cuồng vừa rồi kia, giống như là một người phụ nữ rất khát khao tình dục, Trần Linh liền không còn dũng khí liếc nhìn Dương Tử Hiên.

Dương Tử Hiên cầm một điếu thuốc lên, đốt lửa hút, nói rõ chi tiết về việc phải làm sao để bày ra sự tình công nhân viên chức công ty Xuân Huy bạo động, tâm tình Trần Linh thư thái, đầu óc cũng tỉnh táo hơn nhiều, nhớ kỹ tất cả những lời Dương Tử Hiên nói.

Sáng sớm trước khi tách ra, hai nam nữ thân thể trần truồng lại dây dưa cùng nhau lần nữa, mây mưa mấy lần.

Nhìn vẻ mê say và mê luyến trong ánh mắt Trần Linh, Dương Tử Hiên biết rõ cô gái này đã lọt vào trong tay mình rồi, sẽ là người chấp hành trung thực trong kế hoạch mình đặt ra.

Dương Tử Hiên tắm rửa một cái, tẩy hương vị cô gái trên người mình đi, Trần Linh như là một người vợ ngoan hiền, mặc quần áo chỉnh tề cho hắn, mới một trước một sau đi ra khỏi khách sạn, Dương Tử Hiên đút cho nàng hai ngàn đồng, dùng để chuẩn bị một vài việc.

Muốn làm ra một cuộc bãi công lớn, chỉ cần băng rôn và biển kháng nghị, đã cần một ít tiền, Trần Linh cần dùng tiền, tự nhiên không thể mở miệng xin Tôn Xán, để ngừa để lộ tiếng gió.

Sắp xếp xong xuôi chuyện này, Dương Tử Hiên mới lái xe trở lại văn phòng, từ đằng sau thùng xe lấy ra một xấp tài liệu Lương Quân Mi giao cho hắn.

Đi vào trong cơ quan, Phạm Hoàng Sơn đã đứng trước cửa văn phòng, mặt mũi tràn đầy vẻ u sầu, nói: "Dương sở trưởng, cuối cùng tôi cũng tìm được ngài."

Dương Tử Hiên dừng bước lại, gọi Phạm Hoàng Sơn vào trong phòng, cười cười, hỏi: "Tình huống thế nào? Anh cứ ở trong bệnh viện chữa thương, tìm tôi làm gì?"

Phạm Hoàng Sơn vẻ mặt cầu xin, nói: "Nếu tôi ở bệnh viện thêm vài ngày, chỉ sợ lúc tôi đi ra, sẽ bị về nhà quét rác ôm cháu rồi."

Dương Tử Hiên đưa một điếu thuốc cho hắn, hỏi: "Sống ở bệnh viện không tốt sao?"

"Ai có thể ở được? Tổ điều tra tỉnh một lần nữa tiến vào chiếm giữ Đông Nhuộm, nhưng tại sao bọn hắn lại lật ngược phải trái đen trắng? Nghe tên phản đồ Tô Thành kia sai khiến? Vu hãm Đông Nhuộm chúng tôi thu tiền boa của công ty trị ô nhiễm, cố ý làm chậm trễ công trình trị ô nhiễm?" Tóc trắng của Phạm Hoàng Sơn vài ngày này đã nhiều hơn rất nhiều rồi.

Dương Tử Hiên phất phất tay áo, nói: "Không có chuyện gì hết, anh là bí thư đảng ủy nhà xưởng, Tô Thành là cán bộ Đông Nhuộm, anh lập tức lại để cho Ban Kỷ Luật Thanh tra đảng uỷ nhà máy triển khai điều tra Tô Thành."

Sắc mặt Phạm Hoàng Sơn biến đổi, giọng nói nóng nảy: "Tô Thành bây giờ đang là thượng khách của tổ điều tra tỉnh, Ban Kỷ Luật Thanh tra nhà máy điều tra hắn, chẳng phải là sẽ lưu lại ấn tượng trả đũa cho các lãnh đạo tỉnh?"

Dương Tử Hiên lắc đầu, nói: "Không có gì đáng ngại! Tổ điều tra tỉnh là đối thủ của tôi phái ra, anh cứ việc buông tay làm, chuyện đại sự lớn đến mấy, cũng có tôi đẩy lên trên."

Lúc này, Dương Tử Hiên cảm thấy huyên náo mọi chuyện càng lớn càng tốt, chỉ có làm cho cao tầng Tỉnh ủy cảm thấy chuyện này có thể làm văn lớn, chính mình mới có thể thay đổi hoàn cảnh xấu, càng được an toàn.

"Được! Tôi sẽ lập tức trở về bắt tên chó chết Tô Thành này!" Phạm Hoàng Sơn cũng ngửi ra một tia nguy hiểm, nếu không không náo loạn chuyện này, những tiểu nhân vật như mình chắc chắn sẽ bị mấy nhân vật lớn lặng lẽ bóp chết.

….

Trong nhà hàng Cửa Đông, hai người Thuộc Bình và Trình Tư Vũ cùng uống cạn một chén rượu, lúc đặt chén rượu xuống, liền cười cười, nói: "Tên chó chết kia đã luống cuống tay chân rồi, vài ngày lặng yên không một tiếng động, tại Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh bên kia, đều phải cúi đầu đi đường."

Thuộc Bình cười ha ha, nói: "Răng nanh ông chủ của hắn cũng bị rút, hắn còn kiêu ngạo cái gì, hiện tại ủy ban tỉnh bên kia cũng đang thần hồn nát thần tính phải không? Lần này điều chỉnh phân công phó chủ tịch tỉnh, Trần Chí Ôn chủ tịch tỉnh đã bị nhổ tận gốc phân công thẩm tra tài chính và thuế vụ, ha ha ha."

Trình Tư Vũ gật gật đầu, nói "Trần Chí Ôn bảo vệ Dương Tử Hiên, buông tha cho phân công công tác tài chính và thuế vụ, hi sinh rất lớn, nếu như không phải lần này Đông Nhuộm phát sinh tính chất bạo động nghiêm trọng, muốn vặn ngã Dương Tử Hiên, sẽ phải đi qua cửa ải Trần Chí Ôn, thật sự không dễ dàng."

Thuộc Bình nhấp một ngụm rượu, nói: "Còn có sự tình bực này à? Trần Chí Ôn chủ tịch tỉnh vậy mà lại vì bảo vệ Dương Tử Hiên, buông tha một phân công quan trọng như vậy? Xem ra Trần Chí Ôn cực kỳ coi trọng Dương Tử Hiên, bằng không thì cũng sẽ không tốn lực lớn như vậy bảo vệ hắn."

Giọng nói của Thuộc Bình rõ ràng mang theo một tia cực kỳ hâm mộ, hiện tại có ông chủ nào không vứt bỏ tốt bảo vệ tướng, tâm tư che chở cấp dưới mạnh như vậy, thật đúng là hiếm thấy.

"Coi trọng thì thế nào, đợi cho kết quả điều tra của các cậu đưa ra ngoài, Tỉnh ủy tổ chức hội nghị thường ủy, thảo luận việc Đông Nhuộm phát sinh sự kiện bạo động, chỉ sợ Dương Tử Hiên sẽ bị triệt hạ, chuyển đến chức quan nhàn tản!” Trừ đi Dương Tử Hiên, cái họa lớn trong lòng này, xả ra một cục tức, tâm tình Trình Tư Vũ rất tốt.

Trong lúc đàm tiếu, Thuộc Bình tự nhiên có điện thoại, nghe xong vài câu, sắc mặt liền đại biến, quát: "Hồ đồ! Vô liêm sỉ! Cậu lập tức đi Đông Nhuộm, mệnh lệnh Phạm Hoàng Sơn phóng thích Tô Thành, hắn đây là đang trả thù, là hành vi trái với kỷ luật tổ chức nghiêm trọng, nếu hắn không thả người, vậy cái chức bí thư đảng ủy Đông Nhuộm, hắn khỏi phải tiếp tục làm nữa, tôi nhất định sẽ hướng thị ủy Tử Kim, đưa ra yêu cầu cách chức hắn!".

"Bốp" một tiếng, Thuộc Bình cúp điện thoại.

Trình Tư Vũ rót một chén rượu cho Thuộc Bình, hỏi: "Chuyện gì mà bức xúc như vậy? Đêm nay nên vui mừng uống rượu mới đúng."

Thuộc Bình thở hổn hển, phất phất tay áo, nói: "Đừng nói nữa, cậu nói xem lá gan Phạm Hoàng Sơn Đông Nhuộm kia có mập mạp đến thế nào, thậm chí còn dám ban đêm ra lệnh ban đảng ủy kỷ luật nhà máy Đông Nhuộm bắt Tô Thành lại, Tô Thành đúng là nhân chứng mấu chốt trong sự kiện Đông Nhuộm bạo động lần này! Trước mắt chúng ta đã nắm giữ chứng cứ lãnh đạo Đông Nhuộm thu tiền boa của công ty trị ô nhiễm, kéo dài tiến độ công trình, chính là do Tô Thành cung cấp."

"Phạm Hoàng Sơn khẳng định không có lá gan lớn như vậy, sau lưng khẳng định có người sai khiến hắn!"

Trình Tư Vũ uống một chén rượu rồi nói: "Người này nhất định là Dương Tử Hiên, từ lúc Ủy ban hoạch định chính sách liệt Đông Nhuộm vào nơi làm thí điểm cải cách xí nghiệp nhà nước, Phạm Hoàng Sơn chính là người chấp hành phương hướng cải cách xí nghiệp của Dương Tử Hiên, có thể nói là một trong những thân tín tâm phúc của Dương Tử Hiên, không có Dương Tử Hiên sai khiến ở sau lưng, một cán bộ cấp ban như Phạm Hoàng Sơn làm sao dám đối nghịch với Tỉnh ủy?"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.