Làm Càn Sủng Nịnh

Chương 30: Bắt lương nhân




- Đao này có thể sản xuất số lượng lớn không?

Lý Vân Tiêu hỏi:

Gia tăng bao nhiêu thương tổn không phải trọng điểm, mấu chốt ở chỗ có thể sản xuất số lượng lớn hay không, nếu như nó chỉ sản xuất ra được vài ba thanh, như vậy ý nghĩa rất có hạn.

Ngả khẽ lắc đầu nói:

- Tuy thành phẩm chế tạo thấp hơn ma nguyên tỏa, nhưng không cần nói tới sản xuát số lượng lớn. Dùng lực lượng thuật đạo và tài nguyên của Thiên Võ Minh hiện tại, hàng năm chế tạo ra ba bốn mươi thanh vẫn có thể.

- Ba bốn mươi thanh như vậy là quá ít.

Lý Vân Tiêu nhìn thẳng hai mắt Ngả, trịnh trọng hỏi:

- Trình độ lớn nhất có thể chế tạo là bao nhiêu?

Ngả thở dài, nói:

- Theo ta tính ra, nếu thuật luyện sư ở nơi này toàn lực đầu nhập vào luyện chế thanh đao như vậy, một năm có lẽ có thể chế tạo trên trăm thanh, nhưng một trăm thanh là cực hạn, rất khó cao hơn. Lại cao hơn sẽ tổn thương chất lượng.

- Ha ha, một trăm thanh như vậy! Rất tốt!

Lý Vân Tiêu cười lớn, lại nhìn qua Thiên Chiếu Tử, nói:

- Thiên Chiếu Tử đại nhân, có thể triệu tập lực lượng chế tạo hay không?

- Vân thiếu quá lý tưởng hóa, Ngả đại nhân nói là một trăm thanh, đó là kéo các trận pháp sư đang xây dựng phòng ngự của Mục gia cùng Đằng Quang đại nhân vào làm đấy.

Thiên Chiếu Tử cười khổ lắc đầu, lại nói:

- Thuật luyện bộ có nhiệm vụ rất nặng nề. Trừ phi tất cả mọi người buông tha tất cả mọi việc mới làm được.

- Còn nữa, loại tài liệu Phá Ma Nhận này không trân quý bằng ma nguyên tỏa, nhưng cũng là vật hiếm có, Linh Nhi cô nương có làm tốt hơn nữa cũng không thể tìm ra tài liệu chế tạo một trăm thanh như thế. Ta nói Vân thiếu không thích nghe, đừng nói một trăm thanh, cho dù Ngả tiên sinh nói ba bốn mươi thanh ta cũng cảm thấy không có khả năng. Một năm có thể chế tạo ra ba mươi thanh như vậy là cực hạn.

Lời này không thể nghi ngờ đã dội nước lạnh vào đầu Lý Vân Tiêu và người trong đại điện.

Nhưng Lý Vân Tiêu biết Thiên Chiếu Tử nói là sự thật, lúc này thở dài chán nản.

Bởi vì sau mấy lần ma chiến bi tráng, đặc biệt là trận chiến trên thành Hồng Nguyệt, bao nhiêu chiến hữu chết thảm. Nếu lúc ấy mỗi người được phân phối một thanh Phá Ma Nhận, thương vong ít nhất sẽ giảm một nửa.

Nghĩ tới chuyện này hắn vô cùng buồn rầu.

Mục Tinh đứng ra, thở dài nói:

- Bố trí Đại Vãng Sinh Cực Nhạc Trận đã được Đằng Quang đại nhân tiếp nhận, nhiệm vụ chính của Mục gia hiện tại chính là luyện chế phù không thành. Nếu Vân thiếu cần nhân thủ, tùy thơi sẽ phải dừng lại, gia nhập vào trong đội ngũ chế tạo Phá Ma Nhận.

Lý Vân Tiêu bất đắc dĩ khoát tay nói:

- Nhiệm vụ luyện chế phù không thành rất trọng yếu, không thể dừng lại.

Hắn lại nghĩ tới Lỗ Thông Tử, trong lòng đầy lửa giận và hận ý, nhớ tới rất nhiều thuật luyện sư của Hóa Thần Hải, nếu có được bọn họ thì lực lượng thuật luyện của Thiên Võ Minh đã tăng lên gấp đôi.

Thiên Chiếu Tử trầm ngâm nói:

- Trên thực tế, ta dự đoán số lượng luyện chế Phá Ma Nhận sẽ giảm nhiều.

Lý Vân Tiêu nhíu mày, không vui nói:

- Lại thế nào?

Thiên Chiếu Tử chỉ vào chiến giáp, nói:

- Bởi vì luyện chế Ngự Ma Khải còn tiêu hao nguyên liệu hơn Phá Ma Nhận nhiều.

- Ngự Ma Khải?

Ánh mắt Lý Vân Tiêu nhìn vào áo giáp kia, không đợi Thiên Chiếu Tử lên tiếng, trực tiếp bắn ra một đạo ma quang vào đó.

Phanh!

Ma quang đánh lên áo giáp, lúc này sinh ra ánh sáng nhộn nhạo.

Chiến giáp không ngừng lắc lư, nhưng vị trí ma quang đánh trúng chỉ lõm xuống mà không bị xuyên qua.

Lý Vân Tiêu lại khiếp sợ, ánh mắt nhìn chằm chằm vào áo giáp không ngừng, thần thức của hắn đảo qua không ngừng phân tích cấu tạo.

Trên đại điện an tĩnh lại, tất cả mọi người nín thở.

Bởi vì trong trận thuật luyện lúc trước, Lý Vân Tiêu luyện chế thánh kiếm chém vỡ pháp tắc chi liên, ai cũng tán thành thân phận thuật luyện sư mạnh nhất đương đại của Lý Vân Tiêu.

Lúc này một ít người đang thỏa luận các vấn đề nhỏ, nhưng đều không ảnh hưởng toàn cục.

Một lát sau Lý Vân Tiêu thu hồi thần thức, thở dài:

- Ngả tiên sinh và Thiên Chiếu Tử đại nhân mang cho ta thật nhiều vui mừng. Không ngại nói thẳng, toàn lực chế tạo Ngự Ma Khải, một năm sản xuất ra bao nhiêu món?

Lời này đã chứng minh tính phòng ngự của Ngự Ma Khải.

Thiên Chiếu Tử nói:

- Ngự Ma Khải có năng lực chống ma công công kích mạnh gấp mấy lần các công kích bình thường. Nếu là một cường giả Quy Chân Cảnh phối hợp Phá Ma Nhận cùng Ngự Ma Khải, đối chiến Ma tộc, chẳng khác nào công thủ tăng gấp ba lần.

Bởi vì lúc trước có số liệu của Phá Ma Nhận cho nên tiếng xôn xao giảm nhiều nhưng vẫn bạo động không nhỏ.

Lý Vân Tiêu xoa xoa huyệt Thái Dương, hắn cảm thấy đau đầu, thứ tốt trước mắt nhưng không thể sản xuất nhiều, làm cho thực lực cả Thiên Võ Minh bạo tăng, nội tâm hắn nóng như lửa đốt.

Thiên Chiếu Tử nói:

- Dùng lực lượng ta khống chế trong, toàn lực lượng chế tạo Ngự Ma Khải, một năm chỉ làm ra mười lăm kiện, còn ít hơn Phá Ma Nhận một nửa. Nhưng bởi vì một năm này sẽ không ở trạng thái ổn định, còn các loại nhiệm vụ khác, như vậy một năm chri có thể làm ra mười kiện.

- Mười kiện...

Lý Vân Tiêu cười khổ nói:

- Nó quá ít rồi! Đừng nói mở rộng nữa, cho dù cho mỗi người ở đây một món cũng không đủ.

Thiên Chiếu Tử nói:

- Đúng vậy, đúng là không đủ. Nhưng tác dụng của Ngự Ma Khải còn lớn hơn Phá Ma Nhận, bởi vì Ngự Ma Khải không có đẳng cấp hạn chế, cho dù là mấy vị đại nhân Tạo Hóa Cảnh cũng có thể mặc vào, tuy các vị đại nhân chướng mắt chút phòng ngự như vậy.

Lý Vân Tiêu phiền muộn không thôi, nói:

- Nếu như Phá Ma Nhận và Ngự Ma Khải đồng thời luyện chế, một năm có thể làm ra mấy cái?

Thiên Chiếu Tử gật gật đầu, nhìn thấy thần sắc thất vọng của người nơi đây, nói:

- Không dễ nói!

Lý Vân Tiêu nói:

- Nói cũng phải, luyện chế mỗi kiện huyền khí cũng có thể giảm bớt một chiến hữu thương vong. Lần này làm phiền Thiên Chiếu Tử đại nhân cố sức.

Thiên Chiếu Tử hành lễ nói:

- Tận tâm tận lực, không dám lãnh đạm!

Lý Vân Tiêu nhìn qua Linh Mục Địch nói:

- Mục Địch đại nhân, các ngươi quyết định mạo hiểm tiến vào Ma giới đệ tam nguyên là do có Phá Ma Nhận cùng Ngự Ma Khải sao?

Linh Mục Địch gật đầu nói:

- Đúng thế, có hai món này, gặp Ma tộc bình thường sẽ dễ dàng hơn không ít, cũng giữ lại một ít chân nguyên.

Tuy Phá Ma Nhận uy lực có hạn, nhưng đối phó Ma tộc bình thường rất thuận tiện, nếu như vô tình gặp Ma Quân cấp hai, có thể tránh chiến đấu.

Gặp Ma Tôn cứ tốn đi, cả Ma giới to lớn như thế, biểu ra cũng chỉ có bảy tên Ma Tôn, không có lý do gì sẽ gặp được.

Lý Mang Sơn nói:

- Mục đích chúng ta tiến vào Ma giới không phải chuyển thủ thành công, chỉ là tìm hiểu tình báo sơ bộ. Cho tới nay đều là Ma giới xâm lấn chúng ta, hơn nữa chúng nắm giữ tin tức của Thiên Võ Giới phi thường đầy đủ, mà chúng ta không hiểu gì về Ma giới, tin tức không đối xứng dễ dàng tạo thành bị động. Cho nên chúng ta có suy nghĩ đi Ma giới tìm hiểu tin tức, mặc dù lần này không dùng được, cũng làm tài liệu trân quý lưu cho người sau này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.