Lạc Cư

Chương 6: Tàn kiếm Giang Bắc




Kiều Luyến muốn cúp điện thoại, nhưng vẫn nghe được tiếng của đối phương: " Thầy Thẩm, tôi là Dương Linh Tư."

Kiều Luyến dừng lai động tác, nhíu mày.

Ngày hôm qua nhận tội không đủ, hôm nay còn định tiếp tục

Cô nhìn phòng nghỉ ngơi, quyết định trả điện thoại lại cho Thẩm Lương Xuyên.

Nhưng trong điện thoại lại tiếp tục truyền đến tiếng yêu kiều của Dương Linh Tư: " Thầy Thẩm, nay thật xin lỗi, để cho anh chê cười, tôi thật sự là bị dọa sợ, mới có thể ra lỗi này, anh đừng giận tôi được không"

Kiều Luyến:

Cổ họng chợt có chút ngứa, cô không nhịn được ho khan một tiếng.

Tiếng ở bên kia, bỗng nhiên biến mất.

Một lúc sau, Dương Linh tư mới cẩn thận hỏi thăm: "Cô, cô là Thẩm phu nhân sao "

Kiều Luyến:

Dương Linh Tư vội vàng mở miệng: "Thẩm phu nhân, nếu đúng thì cô đừng hiểu lầm, giữa tôi và thầy Thẩm không có gì cả, hai chúng tôi rất thuần khiết "

Kiều Luyến hết ý kiến.

Mẹ nó, quan hệ thuần khiết thì cô không có đầu óc à

Không thể nhịn được nữa, cô cười một chút vào mic nói: " Dương tiểu thư, tôi không có hiểu lầm, ngày hôm qua thầy Thẩm đã nói về cô"

Dương Linh Tư có chút hưng phấn  : "Thầy Thẩm nói tôi cái gì "

"Nói khóe mắt cô chỉnh hình quá mức, đưa mắt cô lớn dọa người."

Dương Linh Tư:

Kiều Luyến làm giọng kinh ngạc nói: "A, có phải tôi nói sai khiến cô hiểu nhầm, tôi không có ý gì khác."

Kiều Luyến gần như có thể nghĩ ra được Dương Linh Tư đang cắn răng nghiến lợi, trong lòng thoải mái.

Vốn tưởng rằng Dương Linh Tư sẽ cúp điện thoại, thật không nghĩ đến cô ta lại mở miệng nói: "Thẩm phu nhân, thật ra thì có chút chuyện, tôi muốn nói cho cô biết, ngày hôm qua Thẩm tiên sinh đã ở chung phòng rất lâu với một ký giả nhỏ của 8 quái."

Ồ, đây là khích bác ly gián sao

Kiều Luyến suy nghĩ một chút, sau đó cầm điện thoại di động, mở miệng nói: "Cái này tôi biết, anh ấy nói cho tôi biết, cô ký giả đó là vì phỏng vấn anh ấy."

"Thẩm phu nhân, cô cứ tín nhiệm Thẩm tiên sinh vậy sao "

Kiều Luyến: "Đúng vậy, cô không biết, Thẩm Lương Xuyên rất yêu tôi."

" "

"Anh ấy thích tôi rất nhiều năm, thầm mếnnên bày tỏ, nếu không phải anh ấy dây dưa quá, tôi sẽ không gả cho anh ấy đâu ~ cho nên, nếu như bị tôi phát hiện anh ấy có lỗi với tôi, tôi sẽ lập tức bỏ, ly hôn với anh ấy"

Kiều Luyến khoác lác vui vẻ, yên lặng giải quyết tức giận trong lòng vừa rồi, đang định tiếp tục YY, thân thể lại chợt cứng đờ

Bởi vì cô vừa nghiêng đầu, thấy Thẩm Lương Xuyên đang đứng ở cửa, một đôi bình tĩnh, đang ngó chừng cô

Kiều Luyến bị dọa cho sợ đến hít một hơi, ngón tay run lên, điện thoại di động thiếu chút rơi trên mặt đất, mà bối rối như vậy, không cẩn thận lại đụng phải trên loa trên điện thoại.

Vì vậy, tiếng Dương Linh Tư truyền tới: "À, thì ra thầy Thẩm yêu cô như vậy, vậy anh ấy vafcoo ký giả đó, thật sự không có gì, Thẩm phu nhân thật sự hạnh phúc "

"Hạnh phúc", giờ phút này Kiều Luyến chỉ thấy muốn chết.

Người này, saoddi lại im hơi lặng tiếng như vậy, bỗng nhiên xuất hiện ở sau lưng, có thể hù chết người đó

Cô nuốt ngụm nước miếng, lúng túng cười hai tiếng: "Bình thường thôi. Cái đó, tôi có chút chuyện, cúp đây"

Cúp điện thoại, lúc này cô mới nhìn về phía Thẩm Lương Xuyên.

Xong đời

Ai tới nói cho cô biết, lời mới vừa rồi, rốt cuộc anh nghe được bao nhiêu

Bây giờ Kiều Luyến thật hận không không tìm được một cái cống, để cho mình chui vào.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.