Lạc Cư

Chương 3: Thế thân táng




Tiếng Thẩm Lương Xuyên rất dễ nhận ra, vô cùng đặc biệt.

Cho nên anh chỉ nói một chữ, toàn bộ văn phòng bỗng yên tĩnh lại.

Kiều Luyến bối rối.

Chủ biên tập cũng trợn tròn mắt, không thể tin nhìn chằm chằm điện thoại di động của mình: "Gọi nhâm"

Sau một phút, Kiều Luyến bỗng nhiên bổ nhào qua, trực tiếp giật điện thoại của chủ biên tập, mở miệng nói: "Anh yêu chúng ta cầm nhầm điện thoại rồi"

Dứt lời, cô khẽ cười với người xuung quanh, nhanh chóng mở miệng: "Em đang bận, cúp trước, chút nữa gọi lại"

Cũng không đợi Ảnh đế Thẩm nói thêm câu nào, trực tiếp cúp điện thoại

Cả phòng, vẫn còn yên tĩnh.

Nửa ngày, có người mở miệng: "Kiều Luyến, cô nói chuyện yêu đương rồi."

Kiều Luyến gật đầu.

"Tiếng bạn trai cô, sao giống tiếng Thẩm ảnh đế vậy"

Kiều Luyến ngẩng đầu lên, nghiêm túc mở miệng: "Nói cho mọi người biết nhé, Ảnh đế Thẩm chính là chồng của tôi"

"Cắt ~ biết cô là fan của ảnh đế Thẩm, có thể cô cũng có bạn trai, nhưng đừng có đoạt chồng của chúng tôi."

Cô nói như vậy, mọi người lại không có tin, từng người quay đầu đi, tiếp tục làm việc.

Kiều Luyến nghe nói như thế, chợt trở nên hoảng hốt.

Trước khi chưa gả cho Thẩm Lương Xuyên, cô thực sự là Fan hâm mộ của anh, nhưng bây giờ cô muốn cân nhắc lại vấn đề này

Sau đó thì nghe được tiếng chủ biên tập: "Cho nên, rốt cuộc cô có tra ra Thẩm phu nhân là ai không"

Kiều Luyến nhất thời căng thẳng thần kinh: "Không, nhưng tin tức lớn như vậy chỉ cho một ngày, không phải ông làm khó tôi sao, nếu chúng chúngta tìm tổng biên tập nói lý một chút"

Chủ biên tập nhìn cô không vừa mắt, bởi vì cô đào mấy tin tức lớn, được tổng biên tập chỉ danh khích lệ.

Gần đây tòa soạn báo có một bình xét nhân viên ưu tú, ý tổng biến tập rất muốn cho cô, thế nhưng chủ biên lại muốn cho cháu gái mình là Tô Mỹ Mỹ, lúc này mới nghĩ hết tất cả biện pháp chèn ép cô.

Quả nhiên chủ biên tập có điều cố kỵ: "Hừ, vậy thì cho cô thêm thời gian ba ngày"

Kiều Luyến cười đến mức vô cùng xán lạn: "Không có vấn đề cám ơn chủ biên tập."

Chủ biên tập hừ lạnh một tiếng, trước khi đi câu nói vừa dứt: "Kiều Luyến, đến lúc đó nếu như cô còn không xong  nhiệm vụ, cũng đừng trách tôi không nể tình "

Kiều Luyến thè lưỡi với bóng lưng bà, lúc này mới ngồi xuống.

Có đồng nghiệp lại gần: " Kiều Luyến, tiếngbạn trai cô thật dễ nghe, cô lại gọi điện thoại, để anh ấy nói mấy câu đi "

Kiều Luyến: Cô cho rằng Thẩm Lương Xuyên là con chó à, để anh ấy gọi hai tiếng anh ấy sẽ nghe

Mượn cớ chối từ, cô vừa định đem thu âm và bản thảo vừa mới viết in ra ngoài, thế nhưng, bỗng nhiên cô ý thức được có thu âm trong điện thoại còn ở trong tay Thẩm Lương Xuyên

Kiều Luyến tìm chỗ không có ai, gọi điện cho điện thoại của mình.

Điện thoại vang lên mấy tiếng mới nghe, Thẩm Lương Xuyên mở miệng: "Alo."

"Là tôi" Kiều Luyến nhìn quanh bốn phía một chút, cảm giác theo làm trộm: " Hình như là tôi cầm nhầm điện thoại di động."

"Không phải hình như, mà chính là hoàn toàn chính xác." Cách điện thoại di động, đều có thể cảm nhận được ngữ khí lạnh lùng.

Kiều Luyến nhất thời mở miệng: "Không phải tôi cố ý, như vậy hiện tại tôi qua đoàn phim để đổi lại."

Nói một tiếng với chủ bút, Kiều Luyến rời khỏi tòa soạn.

Nửa giờ sau, cô ở ngoài đoàn làm phim, liền thấy cô gái lần trước mang cô tiến vào thay thuốc: "Kiều tiểu thư, thầy Thẩm đang quay phim, để cô lấy thân phận ký giả tham quan tiến vào."

Kiều Luyến nhận thẻ chứng minh, đi vào hiện trường đóng phim.

Cách đó không xa, Thẩm Lương Xuyên đang quay phim, ngẩng đầu một cái liền thấy thân hình quen thuộc kia.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.