Lạc Bước Giữa Đồng Hoa

Chương 52




CHƯƠNG 23: TUYỆT QUÁ, DÙNG SỨC GIẾT CHẾT TA ĐI!

Editor: Javiko

“Ca ca! Ta thao ngươi thích không?! Ta đâm đến tận cùng bên trong ngươi! Ca ca! Thân thể của ngươi mẫn cảm *** đãng như thế, trời sinh chính là bị nam nhân sáp! Bất quá ngươi chỉ có thể ăn nhục bổng của tiểu Tư!” Tần Tư thể lực phi thường tốt, một bên mãnh thao một bên suyễn khí hỏi.

“A ── thật thích ── cho ta! Nhanh chút cho ta! Ta chịu không nổi! Lại sáp tiếp ta sẽ điên mất! Bụng như muốn nổ mạnh!” Bạch Niệm Phàm bị Tần Tư làm không ngừng khóc kêu, *** mãnh liệt từ trong cơ thể lao đến làm cho y vừa kích thích vừa thống khổ, cảm giác điện lưu vô cùng mãnh liệt tại trong thân thể y nơi nơi truyền loạn, cơ bắp nơi đùi trong nhảy lên liên tục, đầu ngón tay cùng ngón chân đầu đều co rút lại.

“Ca ca sẽ chịu được! Bây giờ còn chưa đến lúc đâu!” Tần Tư cúi người dán tại trên lưng Bạch Niệm Phàm, vươn ra một bàn tay tách ra khuôn miệng nửa mở của Bạch Niệm Phàm, mấy ngón tay vói vào trong, khi sâu khi cạn rút ra chọc vào miệng y, đem tiếng rên rỉ của y đều đổ trở lại.

Đầu lưỡi Bạch Niệm Phàm bị động thuận theo ngón tay Tần Tư quấy, nước miếng chậm rãi theo cằm chảy xuống cổ, nhiễm lên trước ngực, miệng cùng *** huyệt phía sau đồng thời bị xâm phạm, nhục hành đã sớm khẩn cấp muốn phun ra.

“Ô ── ô ──” y chỉ có thể chống đỡ chính mình, trên mặt tẩm đầy nước mắt, sóng tình sắp khiến y chết đuối, ngay cả hô hấp đều trở nên khó khăn, chỉ có thể dựa vào bản thân liều mạng hấp thu không khí, phát ra tiếng rên rỉ nức nở kéo dài.

Tần Tư suyễn khí, liều mạng sáp động khẩu đã trở nên mềm nhũn không ngừng chảy ra *** thủy, khi nhục bổng rút ra chọc vào tiếng nước giống như tiếng cá nhảy vào trong nước, phốc xuy phốc xuy ở trong không khí nhộn nhạo, dịch ruột non phân bố rất lợi hại, đem gốc đùi hai người đều làm ướt.

Theo vài lần hung mãnh động thân đánh sâu vào của Tần Tư, Bạch Niệm Phàm cuối cùng chống cự không được, đầu nhục hành một trận lắc lư, trọc dịch trắng đục liền phun tới, yết hầu bị ngón tay Tần Tư lấp kín cô lỗ cô lỗ vài tiếng, cả người run rẩy lui thành một đoàn. Nhục hành đứt quãng văng lên rất nhiều, trên sô pha, trên mặt Bạch Niệm Phàm đều lây dính, thân thể bị nam nhân làm đến cao trao trào không ngừng còn đang bị Tần Tư không ngừng nghỉ xâm phạm, cúc động sau cao trào co rút lại làm cho Tần Tư thích đến tận trời, buông ra Bạch Niệm Phàm, càng thêm ra sức sáp.

“A ── muốn chết ── sẽ chết mất!” Bạch Niệm Phàm kêu to mang rõ ràng khóc nức nở, bộ phận phóng thích cao trào kia là nhục bổng của mình, động khẩu phía sau tích góp từng tí một một cao trào lại còn chưa bùng nổ, khoái cảm sẽ dìm y chết đuối, y chỉ còn lại ý niệm này trong đầu.

“Làm đến ngươi không thể khống chế! Ca ca! Ta cũng nhanh đến rồi! Thật là thích đến khó chịu!” Lực thắt lưng của Tần Tư không giảm, tiếp tục cày cấy, lực kéo dài của hắn so với lần đầu quan hệ với Bạch Niệm Phàm tăng trưởng rất nhiều, điều này làm cho hắn thập phần kiêu ngạo.

“Không cần! Không cần! Mặt sau giống như muốn thoát ra ── thật khó coi!” Bạch Niệm Phàm quay đầu cầu xin tha thứ, chỉ cảm thấy một cỗ cảm giác hít thở không thông từ động khẩu đến vách tràng tràn ngập đến trong bụng, ở bụng đánh vài vòng sau, y liền rõ ràng cảm giác được một cỗ chất lỏng nóng bỏng ẩm ướt thuận theo tràng vách lan tràn.

Nhục bổng của Tần Tư hung hăng ở trên điểm mẫn cảm của Bạch Niệm Phàm va chạm, thịt túi phía dưới của hắn đã trướng đến chịu không nổi.

“A ──” Bạch Niệm Phàm bị Tần Tư ngoan làm như thế, một trận khoái cảm vặn vẹo co rút trong nhục bích, cỗ chất lỏng trong động kia nháy mắt liền phun ra cửa huyệt, bọt nước bắn lên bốn phương tám hướng, đầu đỉnh chôn trong *** huyệt kia của Tần Tư bị bọt nước nhanh chóng phun ra đánh cho kích thích, sau vài cái rút ra chọc vào thật sâu, dịch thể cực nóng liền thật dài phun đến chỗ sâu trong bụng Bạch Niệm Phàm. (J: Cái màn phun dịch ở phía sau này là ví dụ cho câu nói *Làm cho phía sau cũng bắn ra* của các bạn công đó)

Dịch ruột non theo cúc huyệt Bạch Niệm Phàm phun ra cùng dịch thể Tần Tư vừa bắn trước sau đánh sâu vào lẫn nhau, nháy mắt châm khoái cảm đến điểm cao nhất, hai người đồng thời kêu lên, Bạch Niệm Phàm kếu đến cổ họng đều khàn khàn ── nhục hành đã bắn tinh qua của y lại bắn tinh thêm lần nữa, cho đến khi không thể phun ra một chút gì nữa, dây thần kinh bên trong tựa hồ đều đang co rút run rẩy, thân thể chỉ còn lại có khoái cảm, không có một cảm giác nào khác...

Tần Tư ngã vào trên người Bạch Niệm Phàm, thời gian dài hoạt động thể lực như thế làm cho hắn cũng mệt mỏi nằm úp xuống, rút ra nhục bổng của mình, hắn lật lại cơ thể còn đang thất thần của Bạch Niệm Phàm, thở dốc hôn lên. Nụ hôn ôn nhu ngọt ngào, mãi đến vài phút sau Bạch Niệm Phàm mới hơi chút hồi thần, vẻ mặt y ửng hồng nhìn Tần Tư gần trong gang tấc, trước kia y thẹn thùng, cũng không có cơ hội xem biểu tình chân chính của Tần Tư, hiện tại y thanh thanh sở sở thấy được, đệ đệ của y, học sinh của y, cũng vẻ mặt đỏ bừng, trên mặt đều là sáng khoải sau khi phóng thích dục vọng, trong mắt là ảnh ngược bóng dáng của mình, thỏa mãn cười.

“Tiểu.. Tư... Thoải mái sao?” Bạch Niệm Phàm thở dốc hỏi, bàn tay vuốt ve khuôn mặt Tần Tư.

“Thoải mái cực kỳ! Ca ca, ta chưa lần nào được thoải mái như thế! Hôm nay so với vài lần trước, đều phải thích hơn rất nhiều!” Tần Tư hôn mu bàn tay Bạch Niệm Phàm, không chút nào che giấu cảm thụ chân thật nhất của thân thể mình, bỗng nhiên như nghĩ đến cái gì, hắn một phen kéo Bạch Niệm Phàm, làm cho y ngồi ngay ngắn, “Ca ca, chính ngươi nhìn xem, sô pha đều làm ẩm ướt!”

Bạch Niệm Phàm cúi đầu nhìn, giữa hai chân hỗn độn dịch thể trắng đục cùng chất lỏng trong suốt in nhuộm ở trên sô pha màu đen một mảng lớn. Nghĩ đến vừa rồi bị Tần Tư sáp trước sau đều cao trào phun ra, y liền nhịn không được che kín mặt.

“Mắc cỡ chết người! Làm sao sẽ như vậy!” Bạch Niệm Phàm thì thào tự nói, bỗng nhiên cảm giác thân thể bay lên không, cả người đều bị Tần Tư ôm ở trong lòng, y vội vàng ôm lấy cổ Tần Tư, phòng ngừa chính mình ngã xuống, “A! Tiểu Tư! Ngươi, ngươi muốn làm gì thế!”

“Mặc kệ cái gì... Nếu sô pha đều ô uế, chúng ta đây đổi phương thức không gây bẩn đến làm... Ca ca, cực hạn khoái cảm như vậy, chúng ta hẳn là thưởng thức nhiều một chút!” Hai tay Tần Tư nắm chặt mông Bạch Niệm Phàm, khiến đùi y gắt gao quấn quanh lưng hắn, cả người đứng lên, nhục bổng còn đang căng cứng lập tức liền nhảy vào động khẩu chưa kịp khép lại của Bạch Niệm Phàm, rất nhanh bắt đầu đâm chọc co rút.

“Ân! A ── lại tới nữa!” Hai chân Bạch Niệm Phàm gắt gao vòng lên thắt lưng Tần Tư, trọng lực khiến cho động khẩu của y cùng thiết bổng kết hợp càng thêm chặt chẽ, khoái cảm quen thuộc lại đánh úp lại.

“Tuyệt quá ──” Bạch Niệm Phàm chủ động hôn môi Tần Tư, vòng eo vặn vẹo, làm gì thì làm nhưng bây giờ y còn muốn nhấm nháp khoái cảm gần như tử vong kia, “Dùng sức giết chết ta!”

Trả lời y, là Tần Tư kéo dài không ngừng “Làm việc”.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.