Là Thiên Sư Không Phải Đạo Sĩ

Chương 115: Ngoại truyện: Lăng Cách cố mộng (20)




Sự an nguy của Băng nữ, Lý Dật thật sự không cần lo lắng. Thấy mọi người tỏ rõ thái độ xong, Lý Dật mới nói: “Vậy chuẩn bị một chút, chúng ta lập tức xuất phát, rời khỏi sơn động đáng chết này.”

Sơn động đáng chết này mọi người ở đến phát chán cả rồi, vì thế mọi ngừi đều cùng di chuyển, thực ra cũng không cần chuẩn bị gì, nhấc chân là có thể đi được.

Đị đến lúc bầu trời bên ngoài đã trở nên đen tối, Lý Dật mới dẫn đầu đi ra khỏi động. Một đoàn bảy người mượn rừng rậm cùng màn đêm, hết sức thu liễm khí tức cường giả, tránh né Long tộc thỉnh thoảng bay qua trên bầu trời, đi về phía bờ biển giằng co của con người cùng Long tộc.

Bờ biển rất tĩnh mịch, Long tộc cao ngạo thậm chí không thèm cảnh giới, toàn bộ nằm trên bờ biển nghỉ ngơi. Còn con người thì tỏ ra rất cẩn thận, có thể nhìn thấy mấy cái thân hình đang di chuyển, chăm chú nhìn vào nhất cử nhất động của Long tộc. Cường giả loài người dựa sát mười chiếc thuyền song song vào nhau boong tàu liên thông, có thể đi qua đi lại, hình thành một mảng lục địa lớn trên biển.

“Chúng ta nên làm gì bây giờ?” Tác Mã Lý hơi giễu giễu nói: “Chẳng lẽ chúng ta cứ vậy chạy lên thuyền, chấp nhận sự chất vấn của mọi người?”

Đang nhìn lên mấy cái thuyền, Lý Dật mỉm cười nói: “Đừng nóng vội, Tác Mã Lý, không lâu nữa sẽ có một con rồng tấn công chiếc thuyền ngoài cùng bên trái, rồi sẽ phá hủy nó, những kẻ trên thuyền đều sẽ rơi xuống nước, nếu ta đoán không nhầm, những cường giả đó đều là kẻ mạo hiểm đi vòa thế giới đóng băng. Ý của ta là, bọn họ không quen mặt nhau lắm, với đầu óc của các ngươi, nên biết làm như thế nào!”

“Ý của ngươi là để chúng ta trà trộn vào đám đó? Vấn đề là, làm sao ngươi có thể xác định Long tộc sẽ tấn công một chiếc thuyền?”

“Đúng vậy Lý Dật, Long tộc và con người giằng co lâu như vậy, căn bản là không có ý định tấn công.” Ánh Vũ Tình cũng nói phụ họa.

Lý Dật vẻ mặt thần bí khó lường: “Ta nói có tự nhiên sẽ có mà, lẽ nào các ngươi không tin ta?” Chủ đề đột nhiên thay đổi, Lý Dật nói với Tác Mã Lý: “Ta thấy ngươi không nên làm hải tặc nữa. Chi bằng như vậy, ngươi đem ngọc trụy của ta đến Thiên Phong đế quốc, tìm Lý minh minh chủ ở Thiên Phong đế quốc, ông ấy sẽ giữ ngươi lại đó.”

“Lý minh gì, chưa hề nghe qua, làm môn hạ của Lý minh có lợi gì cho ta?”

Là như vậy, Lý minh minh chủ Lý Hàn, là thân phụ của ta!”

Ở Thiên Phong đế quốc chật hẹp, thêm một cường giả như Tác Mã Lý, Lý Minh sẽ như hổ thêm cánh, mặt khác, Lý Dật cũng muốn thông qua Tác Mã Lý, chuyển đến Thiên Phong Hoàng thất một tin tức: Lý Dật ta vẫn còn sống, hơn nữa sống rất thoải mái, đừng có làm chuyện gì bất lợi cho Lý minh.

Nghe được nguồn gốc giữa Lý minh và Lý Dật, Tác Mã Lý cười: “Đội trưởng này là muốn ta làm tay chân cho Lý minh!”

“Ngươi có thể nghĩ như vậy, ta cũng không miễn cưỡng ngươi, chẳng qua là ta cho ngươi một lời đề nghị nho nhỏ mà thôi. Nhưng có có thể nói với ngươi, với tính cách của Lý Dật ta, Lý minh tuyệt đối sẽ không chỉ xưng hùng ở Thiên Phong đế quốc, tương lai mỗi người ở Đấu Thần Đại lục, đều sẽ biết đến sự tồn tại của Lý minh!”

“Hắc hắc, Tác Mã Lý ta đây đánh cuộc một lần, cược rằng ngươi vẫn còn có thể sống sót ra khỏi Long đảo, hơn nữa giấc mộng sẽ thành sự thật!” Tác Mã Lý tiếp nhận ngọc trụy, thứ có thể chứng minh thân phậnc ủa Lý Dật, cất kĩ vào bên trong.

“Ta đây cũng đánh cuộc một lần!” Ánh Vũ Tình cười nói: “Cứ ở Học viện La Lan thì chẳng có ý nghĩa gì, nghe nói Thiên Phong đế quốc có vài chỗ phong cảnh không tệ. Lý Dật, nếu Lý minh gì đó thật sự có ngày trở thành thế lực lớn, ngươi có thể hứa với ta sẽ đi tìm Tứ đại Ma tông xúi quẩy kia chứ!”

“Đương nhiên, cho dù không phải vì ngươi, Tứ đại Ma tông cũng sẽ không phải là bằng hữu của ta!” Lý Dật nói xong, nhắm mắt lại, dường như đang nghỉ ngơi.

Long sủng Chi Chi bị trông coi cũng không nghiêm mật lắm, dưới ý niệm khống chế của Lý Dật, nó rất nhanh sau đã thoát khỏi đám ấu long đang ngáy ngủ, chuồn ra khỏi Long động tiến thẳng tới bờ biển.

Ấu long cao hơn người này nhẹ nhàng như bay ra phía bờ biển, lặng yên không một tiếng động ra phía sau thuyền của con người, sau đó chọn chiếc thuyền ngoài cùng bên trái, lao xuống với một góc khoảng bốn mươi lăm độ. Mặc dù chỉ là một ấu long, nhưng mức độ cường hãn của cơ thể nó đủ để làm cho boong thuyền của chiếc thuyền gỗ bị đâm thủng một lỗ rất lớn.

Những tiếng ầm ầm lớn vang lên, thuyền lớn chấn động, sau đó là những tiếng ồn ào. Những cường giả bị tấn công cũng không biết chuyện gì xảy ra, thuyền gỗ đã bị nước chảy vào. Hoàng kim ấu long lao xuống dưới nước, rất nhanh sau lại bay lên, rồi lại lao xuống lần nữa, hai lần trùng kích là đủ rồi, chiếc thuyền gỗ chìm xuống biển rất nhanh.

“Long tộc đáng chết! Chúng ta đã bị tấn công!” cường giả trên boong thuyền chạy, nhanh chóng kinh động đến người trên thuyền khác và Long tộc đang trên bờ biển. Hiện trường lập tức hỗn loạn, tình thế trở nên khẩn trương. Còn Hoàng kim ấu long gây chuyện kia, thì sớm đã tranh thủ sự hỗn loạn này bay đến bên cạnh Lý Dật.

“Long sủng Chi Chi của ta!” Lý Dật vui sướng giới thiệu với Xà Tôn giả, Băng nữ và An Đức Lược. Còn về Tác Mã Lý, Ánh Vũ Tình và Tạp Lý Lộ Tư, ngay lúc Chi Chi tấn công thuyền của con người, đã triển khai Đấu dực phi bỏ đi, nhảy xuống nước để thực hiện kế hoạch đục nước béo cò.”

“Vạn Thần ơi, ngươi làm sao mà đoạt được nó vậy! Ta có thể sờ nó một chút không?” Băng nữ nhìn thấy Hoàng kim ấu long dễ thương, liền bộc lộ tình cảm hâm mộ trong lời nói. Trên thế giới này, cường giả có sủng vật là ma thú thì không ít, nhưng có thể có một con rồng làm sủng vật, Lý Dật e rằng trước giờ hắn là người đầu tiên.

Không chỉ có Băng nữ, đến cả Thượng cổ cường giả như Xà Tôn giả, và viện trưởng An Đức Lược nổi danh khắp Đầu Thần Đại lục, đối với việc Lý Dật có một sủng vật là một con rồng cũng có thái độ vừa hâm mộ vừa ghen ghét.

Biến động trên bờ biển dường như chẫm rãi bình tĩnh trở lại, Long tộc tộc trưởng xuất hiện cùng với Đấu Thần điện điện sĩ áo tím, Ác Ma tông tông chủ đang nói chuyện gì đó. Hiển nhiên, chuyện nhỏ ngoài ý muốn này, sẽ không dẫn tới xung đột quy mô lớn giữa cường giả con người và Long tộc. Như vậy lại khiến Lý Dật có chút thất vọng, nếu cường giả con người và Long tộc vì vậy mà gây chiến, triệu tập tù thiên chi động thị vệ của Long tộc tới thì thật hoàn mỹ.

Xem ra vẫn phải đợi Đấu Thần điện điện chủ đến thì mới có thể đục nước béo cò được.

Mọi thứ lại bình thường trở lại, bờ biển lại trở nên yên lặng. Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, đám Ánh Vũ Tình đã có thể trà trộn vào trong đám cường giả con người, dựa vào sự thông minh xảo trá của bọn họ, Lý Dật không lo lắng là sẽ có gì bất trắc xảy ra.

“Lý Dật, giờ làm gì đây?” Xà Tôn giả nóng lòng hỏi.

Lý Dật suy nghĩ, quay sang nói với viện trưởng An Đức Lược: “Viện trưởng các hạ, ta muốn biết, ngươi không phải là cùng hội với điện sĩ áo tím và Ác tông chủ sao? Sao lại tách ra?”

“Hừ, ngươi quản được sao?” An Đức Lược dù sao cũng không muốn trả lời vấn đề này.

“Đương nhiên, chúng ta là quan hệ hợp tác mà. Được, ta nói thẳng, ngươi có thể quay lại đám cường giả con người, giật giây để đám cường giả đó và Long tộc gây ra xung đột, chỉ có như vậy, chúng ta mới có thể tiến vào Long động cứu mẫu thân của ta, ngươi cũng thực sự có thể có được Thiên ma cửu biến công pháp!”

An Đức Lược dường như suy nghĩ một lát, rồi mới trả lời: “Giật giây để con người và Long tộc xung đột thì không có vấn đề gì, nhưng vấn đề là ta làm sao có thể tin ngươi đây? Tiểu tử ngươi quỷ kế đa đoan, không ở bên cạnh ngươi ta không an tâm được!”

“Ngu ngốc!” Lý Dật thầm mắng trong lòng, cho dù ở bên cạnh hắn thì thế nào, so sánh thực lực hiện nay, bản thân có Xà Tôn giả và Long sủng hai vật đáng tin, còn có Băng nữ có thâm thù với An Đức Lược, bốn chọi một không nhẽ không thắng được An Đức Lược, đánh thắng một cách nhẹ nhàng cũng không phải là vấn đề gì. Sở dĩ giữ lại viện trưởng các hạ, chẳng qua là còn có giá trị lợi dụng mà thôi.

“Viện trưởng các hạ yên tâm, sau khi giật giây xung đột xong, chúng ta lại tụ hợp bên ngoài Long động. Không có sự hiệp trợ của viện trưởng các hạ, chúng ta muốn cứu mẫu thân Thiên Ma Thánh nữ của ta, e rằng không phải dễ dàng như vậy, ngài nói đúng không nào?”

Viện trửng An Đức Lược ngẫm lại cũng thấy hợp lý, bèn gật đầu: “Vậy thì được, đã nói như vậy, ngươi sẽ nhanh chóng nhìn thấy xung đột giữa con người và Long tộc!”

“Không cần gấp gáp như vậy!” Lý Dật vội vàng ngăn lại: “Đợi sau khi Đấu Thần điện điện chủ đến rồi hãy nói!”

"Đấu Thần điện điện chủ? Hắn sẽ đến?" nghe được tin này, An Đức Lược lắp bắp kinh hãi, vì sự kiện Long sủng, đối với thiếu niên Lý Dật có vô số quân bài này, viện trưởng các hạ ngày càng cảm thấy thâm bất khả trắc.

“Đấu Thần điện điện chủ không những muốn tới, mà nếu không có gì bất ngờ thì sẽ có một cuộc đại chiến với Long tộc tộc trưởng. Đây là cơ hội tốt nhất của chúng ta, ngươi chắc là hiểu ý của ta chứ!”

“Ta hiểu rồi, ngươi muốn nhân lúc Đấu Thần điện điện chủ và Long tộc tộc trưởng đánh nhau khơi ra xung đột giữa hai bên, sau đó nhân lúc hỗn loạn tiến vào Long động cưu Thiên Ma Thánh nữ!”

“Cùng người thông minh hợp tác thật là tốt, nói một chút là hiểu liền. Đúng, đây là kế hoạch của ta, đương nhiên, ngươi có thể đi hội họp với bọn điện sĩ áo tím cũng được, ta nghĩ bọn chúng sẽ vui vì có thêm một cường thủ đó.”

Nhận được lời khen ngợi, An Đức Lược không có chút gì là vui mừng, bởi vì nếu Đấu Thần điện điện chủ đến thì thế cục trên Long đảo sẽ càng trở nên phức tạp. Rốt cuộc ai có thể thu lợi trong xung đột chiến trận chưa từng có này, giờ không ai có thể nói chính xác được.

Mang một tâm trạng bất định bất an, An Đức Lược hung hăng liếc nhìn Lý Dật, trong ánh mắt tràn đầy sự uy hiếp, sau đó thân hình khẽ động, lướt ra khỏi khu rừng.

Thấy An Đức Lược đi hơi xa, Lý Dật rốt cuộc cũng cảm thấy nhẹ nhõm trong lòng. Bây giờ giữ lại hai người bên mình, tính ra cũng tương đối là vô hại rồi.

“Lão xà, một mình ngươi có thể đối phó với một con rồng phải không?” Lý Dật không đếm xỉa gì tới mà hỏi thăm.

“Nếu là trạng thái đỉnh phong trước đây thì có thể tự bảo vệ mình, bây giờ thì…Đừng đùa giỡn đó!” cơ thể của tửu quỷ thiên phú rất tốt, nhưng lão tửu chỉ biết bài bạc uống rượu, lười biếng tu luyện, lại bị vây trong thế giới đóng băng đến mấy chục năm, nên càng không có chút tiến bộ. Xà Tôn giả muốn khôi phục lại trạng thái đỉnh phong, cũng không phải chuyện một sớm một chiều.

Bàn qua về thực lực, Lý Dật không khỏi cười đau khổ, thực lực ba người cộng lại, e rằng muốn đối phó với một Cự Long bình thường cũng là vấn đề, nếu muốn cứu người từ Tù Long chi động, xem ra vẫn cần có thêm một chút may mắn nữa!

“Băng nữ, còn nàng, nàng có quân bài gì không?” Lý Dật không cam tâm quay sang hỏi Băng nữ.

Băng nữ đang đùa giỡn với Long sủng Chi Chi, dù sao vấn là một Băng nữ không biết thế sự, tính cách Băng nữ có chút cổ quái, mặc dù còn canh cánh trong lòng chuyệnc ủa La Tuyết Phong, nhưng thoạt nhìn đã không còn bộ dạng thương cảm nữa rồi.

“Quân bài gì? Ta là đi để chơi!” Chi Chi có chút lãnh đạm với Băng nữ, vì trong thế giới linh hồn có sức mạnh linh hồn của Lý Dật, bởi vậy không cần Lý Dật dùng ý niệm điều khiển, đối với Lý Dật cũng có một cảm giác thân cận trời sinh, người khác tốt với nó thế nào, nó cũng không có cảm giác gì.

“Đừng đùa nữa Chi Chi, tranh thủ nghỉ ngơi đi, tiếp sau còn tất nhiều chuyện cần làm nữa đó!” Nói rồi vẫy tay, kéo Long sủng đến bên cạnh mình.

Ba người Lý Dật đang muốn nghỉ ngơi, đột nhiên một luồng khí tức cường gỉa không hề che dấu đánh về phía ba người. Quay đầu nhìn lại, hai bóng người lướt sát mặt đất đang đến, Lý Dật giật mình, ngược lại là may mắn, may mà không phải Long tộc, chỉ cần là con người thì có thể…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.