Là Em, Vẫn Luôn Là Em

Chương 1-1: Giới thiệu





Kỵ binh Tạp Đặc giữa chiến trường ước chừng có ba đến năm vạn, sau khi gặp phải hai lão gia hỏa uy mãnh đa số đều trong lòng đang run sợ, nhưng mà vào lúc này Khắc Lý lại cường thế xuất hiện, một lần xử lý hơn năm mươi người. Ở trên chiến trường chết năm mươi người thật sự không coi vào đâu, nhưng nếu như bị một người chỉ nhấc tay liền tiêu diệt thì rung động cỡ nào, hiệu quả thu được hoàn toàn không giống với lúc trước. Ở phía sau, Phùng Tu Tư không ngừng dụng cờ lệnh ra tín hiệu cho bọn họ, bất kể đại giới, không tiếc thương vong, nhất định phải đem Khắc Lý cùng ta ngăn cản.

Dưới sự đốc thúc của các trưởng quan của từng đội kỵ binh, bắt đầu ở hai bên sườn đánh về phía chúng ta. Ha ha! Muốn so tốc độ? Nếu Cái Thứ mà chậm hơn chiến mã ta còn cần nó làm gì chứ? Trực tiếp đem nấu canh uống rồi. Những kỵ binh này mặc dù là nửa đường chặn giết chúng ta, nhưng mà vừa mới tiếp cận đã bị quần thể phụ diện pháp thuật của Khắc Lý làm cho đầu óc choáng váng. Bất quá, người ta dù sao nhiều người a! Một đám trúng chiêu thì tại chỗ nghĩ ngơi đổi lên một đám tiếp tục truy đuổi, nhìn điệu bộ là muốn cùng chúng ta không chết không ngừng. Khắc Lý theo ý của ta, mỗi lần sau khi thi triển xong pháp thuật, đều phải giả vờ thở dốc một ngụm, hơn nữa phạm vi bao phủ pháp thuật giảm bớt, thời gian duy trì liên tục ngắn lại, điều này khiến cho truy binh càng thêm hưng phấn.

Chờ chúng ta thật vất vả bằng vào tốc độ của Cái Thứ chạy thoát khỏi truy đuổi của bọn hắn, Khắc Lý rõ ràng cũng không tự mình bay nữa mà là theo ta cùng nhau ngồi trên lưng Cái Thứ. Ta đột nhiên phát hiện tên ngu ngốc Tháp Tháp Á Khắc kia không biết khi nào đã chạy đến bên cạnh Phùng Tu Tư, xem bọn hắn tranh luận đến đỏ mặt tía tai, làm cho bần đạo buồn cười một hồi, tất cả mọi người là cùng một chiến tuyến, không phải là không phân được thiệt giả sao? Đáng phân tranh như vậy sao? Tổn thương hòa khí không tốt. Rõ ràng, bần đạo là người tốt, đem sự thật chân tướng công bố ra, miễn cho vì thế mà phá hủy đoàn kết đang yên ổn trong đội quân người ta. Ha ha! Bần đạo cảm giác được mình thật sự là vĩ đại.

Vì thế, ta đem cái quyển trục kia lấy ra, trước hướng về Tháp Tháp Á Khắc quơ quơ, phát hiện hắn và Phùng Tu Tư đột nhiên không tranh luận nữa, mà là cùng nhau nhìn về chỗ ta. Bần đạo cười híp mắt đem nó giao cho Khắc Lý nói :"Ta đáp ứng Tháp Tháp Á Khắc sư đoàn trưởng của Tạp Đặc không dùng quyển trục này, cho nên ngươi lấy đi! Ha ha, kỳ thật ta muốn dùng cũng không đủ linh lực khởi động.

Khắc Lý tuy rằng không rõ lý di, nhưng mà hắn cùng là hành gia, quyển trục vừa vào tay là hắn biết pháp thuật gì, nói :"Có chút đáng tiếc!"

"Ha ha!" Bần đạo nhịn không được ha ha cười nói :"Dù sao cũng mất góc, cho dù hiện tại không dùng, vẫn là dần dần mất đi công dụng, vẫn là ném đi. Hơn nữa, ta đảm bảo ngươi sau khi ném đi, sẽ nhìn thấy biến hóa không tưởng."

"Thật sao?" Vậy ta chờ nhìn xem!" Khắc Lý khó hiểu thuận miệng nói. Sau đó, khi đám truy binh cho rằng ma lực Khắc Lý đã hao hết liền không hề cố kỵ tập trung cùng nhau đuổi theo. Ma pháp quyển trục mà Khắc Lý khởi động chính là "vẫn thạch thuật' chính là quyển trục bảo bối ta từng dùng để đập phá Giáo Hoàng cung a. Mấy trăm khối cự thạch hình vuông mang theo hừng hực hỏa diễm từ trên cao hạ xuống, vừa rơi xuống chính là bao phủ phạm vi lên đến vài trăm thước. Ngoại trừ mấy hoàng kim chiến sĩ có thể bằng vào một thân đấu khí hùng hậu miễn cưỡng chống đỡ được thì những người khác trong phạm vi này đều bị đập thành thịt vụn sau đó bị thiêu thành tro tàn.

" Ngươi gạt ta!" Tháp Tháp Á Khắc sư đoàn trưởng bi phẫn rống lên giận dữ, không ngờ truyền khắp cả chiến trường. Bi thương, biểu tình phẫn hận, phối hợp thêm nhiệt lệ đầy mặt, rất giống như một tiểu cô nương bị một đại hán hiếp dâm làm cho bần đạo nhìn thấy mà đau đớn lòng. Sau đó, hắn cơ hồ dùng toàn bộ năng lượng của mình nộ hống :"Toàn quân phóng ra, ta muốn giết hắn!"

Khắc Lý dụng ánh mắt cực kỳ thâm ý nhìn ta.

"Ha ha!" Bần đạo vui vẻ nói với hắn :"Ta chỉ là nói cho hắn biết đó là một ma pháp ma pháp quyển trục liệt hỏa phần thành thôi."

"Như vậy cũng được!" Khắc Lý kinh ngạc cười nói :"Hắn ngu ngốc sao? Cái này mà cũng có thể tin?"

"Ha ha!" Bần đạo cười ha ha nói :"Khắc Lý a, nếu mà ta cùng ngươi nghiêm túc nói chuyện, vậy ngươi có tin không?"

" Khắc Lý cúi đầu suy nghĩ một chút, cười khổ nói: "Ta tin! Ngay cả quyển trục cấm chú cấp mười bốn còn có, nhiều ra mấy cái quyển trục cấp mười hai cũng không gì khó hiểu. Thật sự là ngươi rất có thể sáng tạo kỳ tích."

Ha ha! Chúng ta vừa cười nói, vừa thừa dịp truy binh phía sau nằm trong phạm vi ảnh hưởng của "vẫn thạch thuật" mà trốn chạy. Bất quá, bần đạo tin chắc, Phùng Tu Tư tuyệt đối sẽ đuổi theo, mà Tháp Tháp Á Khắc sư đoàn trưởng các hạ, hắc hắc, e là dù hắn chỉ có một mình, hắn cũng sẽ đuổi theo. Bằng không, hắn thật sự là không còn mặt mũi đối diện với các thuộc hạ và trưởng quan của mình.

"Phùng Tu Tư!" Dưới khuếch âm thuật của Khắc Lý, bần đạo cuối cùng tặng cho hắn một câu trước khi sắp chạy thoát mà mọi người đều biết, "Nếu cha ta có mệnh hệ nào, ta sẽ khiến cho Tạp Đặc các ngươi máu chảy thành sông."

Sau khi chúng ta chạy đi, Phùng Tu Tư cũng không có nhàn rỗi, hắn một bên liều mạng giải cứu binh lính trúng nguyền rủa của mình, một bên đốc thúc các binh linh tập kích đợi lệnh, chuẩn bị truy kích.

" Nguyên soái, chúng ta thật sự phải đuổi theo sao?" Phó quan của hắn, cũng là đệ tử mà hắn thưởng thức nhất nói :"Nhân số bọn họ tuy ít, nhưng mà thực lực lại rất mạnh, vô luận là cuồng long thiết kỵ hay Thanh Long thiết kỵ, đặc biệt là hai lão gia hỏa lợi hại kia cùng Long Thanh Thiên, không phải là dễ chọc a!"

"Ngu ngốc, nơi này chân chính khiến ta kiêng kị chỉ có một mình tên Khắc Lý, trừ hắn ra ai ta cũng không để trong mắt, mà Khắc Lý hiển nhiên là sử dụng một loại phương pháp tạm thời tăng thực lực lên, bằng không ma lực của hắn không có khả năng so với ta mạnh hơn nhiều như vậy. Vừa rồi ngươi cũng thấy được, hắn đến cả năng lực phi hành cũng không còn, chạy trốn còn phải dựa vào quyển trục, quyển trục cấp chín a! Bao nhiêu trân quý, không phải vạn bất đắc dĩ, ai sẽ sử dụng?" Phùng Tu Tư tiếp theo hung hăng nói :" Đều là Tháp Tháp Á Khắc tên ngu ngốc này làm hỏng việc, nếu hắn sớm một chút phóng ra thì việc này cũng không xảy ra. Lại bị một tên tiểu hài tử tùy tiện dùng một cái quyển trục cấp chín lừa cho, thật đúng là đần độn. Lần này, nếu như hắn không bắt trở về Long Thanh Thiên, ta nhất định phải xử tử hắn!"

" Nhưng mà bổn sự của Long Thanh Thiên cũng không nhỏ a!" Sĩ quan phụ tá mang theo khẩu khí hâm mộ nhắc nhở nói :"Ít nhất ma pháp quyển trục của hắn là nhiều nhất trên đại lục."

"Ngươi đúng là thằng ngu!" Phùng Tu Tư hận không thể luyện sắt thành gan mắng :"Ngươi có biết con chim lửa kia làm sao tới không? Học thức của ngươi chạy tới nơi nào rồi?"

"Không phải là được gọi về sao?" Sĩ quan phụ tá thật cẩn thận hỏi.

"Không sai!" Phùng Tu Tư cả giận nói :"Nhưng mà nó đối với người sử dụng yêu cầu cực cao, thậm chí phải rút ra sinh mệnh lực, tình huống bình thường, sau khi sử dụng pháp bài kia sẽ rất nhanh hôn mê đi, tiểu tử đó mặc dù không có hôn mê, nhưng mà ngươi cũng thấy đó, hắn ngay cả ma pháp quyển trục cũng phải dựa vào người khác mới có thể thi triển, có thể thấy được hắn hiện tại suy yếu tới trình độ nào. Ngươi có phải hay không bị danh tiếng của hắn dọa ngốc rồi?"

" Nhưng mà còn có một kiếm thần ở đây." Sĩ quan phụ tá lại hỏi.

" Kiếm thần tính cái éo, lúc nãy khi hắn phóng xuất đại chiêu sẽ có một đoạn thời gian cần hồi khí, khi đó, chỉ cần kỵ sĩ chúng ta đồng loạt xông lên là có thể chém hắn thành mảnh nhỏ, thế nhưng đám ngu ngốc lại bị người ta hù dọa. Bất quá, ta lại biết, đại chiêu sau khi phát ra trong mấy ngày đấu khí của hắn vẫn không thể hoàn toàn khôi phục, phải qua một đoạn thời gian mới có thể khôi phục bình thường. Hắn sẽ giao cho ta tự mình xử lý, không thừa cơ hội này giết bọn chúng, chẳng lẽ muốn chờ bọn hắn khôi phục sao?" Phùng Tu Tư cả giận nói :" Lần này chúng ta tổn thất cả ma đạo đoàn, nếu không thể chiếm lĩnh được Thanh Long thành, tiêu diệt Thanh Long quân đoàn, thì chúng ta cứ chờ bị quốc vương chém đầu đi. Hiện tại, lập tức mệnh lệnh quân đội phia sau lấy tốc độ cao nhất xuất phát, dựa theo kế hoạch đã định chấp hành."

Kỳ thật ngoại trừ những nguyên nhân này ra, hắn còn một vài nỗi khổ riêng, không thể không liều mạng một phen. Bởi vì hắn đã hoàn toàn đắc tội bà nội ta, nếu hắn còn ở Tạp Đặc, vậy không sao cả, quốc vương Tạp Đặc sẽ bảo hộ hắn. Nhưng mà với sai lầm lần này sẽ bị Tạp Đặc truy cứu thậm chí chém đầu, vậy khi hắn trốn chạy khắp đại lục sẽ phải đề phòng bà nội trả thù. Tuy rằng lấy trình độ của hắn không đến mức phải sợ bà nội, nhưng mà vật cưỡi bạch long của bà nội cùng với hắn là hắc ám pháp sư trời sinh khắc tinh, hai người mà liên thủ thì hắn ngay cả cơ hội chạy cũng không có, hắn cũng không có tự tin có thể chạy lại rồng bay.

Cuối cùng còn có một nguyên nhân, cũng là nguyên nhân chính hắn phải truy đuổi tới cùng, chính là tổn thương của cha ta không thể để lộ ra ngoài. Một khi bị người ta nhận ra tổn thương của phụ thân, như vậy hắn liền lập tức trở thành đối tượng truy nã toàn đại lục, ngay cả quốc vương Tạp Đặc cũng không thể che chở cho hắn. Lúc trước hắn chế định kế hoạch đã tính toán đem thi thể phụ thân thu lấy, sau đó hủy thi diệt tích, cho nên, vì để an toàn, hắn không tiếc điều động ma đạo đoàn của vương quốc Tạp Đặc. Đáng tiếc, bị ta chặn ngang, làm kế hoạch của hắn hoàn toàn phá hỏng, hắn xem như bị ta bức đến tuyệt lộ.

Cho nên khi hắn nghĩ đến, cùng lắm kế hoạch thất bại, hắn không mặt mũi trở về, bản thân chạy trốn khắp đại lục thôi. Dù sao nếu có truy đuổi, kết cục nhất định sẽ thê thảm giống nhau, chẳng thà đánh cược một lần quyết đánh đến cùng. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Khi ta và Khắc Lý đuổi kịp đội quân, phát hiện bọn hắn còn đang chờ ta, nhìn thấy chúng ta khỏe mạnh trở về, một đám từ nội tâm phát ra tiếng hô :" Công tử vô địch! Công tử vạn tuế!"

Bần đạo nhìn thấy trong con mắt của bọn họ phát ra sự sùng kính từ nội tâm, cũng rất là cảm động, cuối cùng không uổng công ta liều chết cản phía sau một hồi. Nói vậy lúc này ta tại trong lòng chiến sĩ Thanh Long quân đoàn nhiều ít có một chút địa vị rồi sao? Tuy rằng chúng ta đây là bị người ta đánh bại mà trốn chạy, nhưng mà do có chúng ta cùng với mấy người lãnh đạo gia nhập làm cho sĩ khí quân sĩ ngược lại không có giảm xuống mà lại tăng lên, thậm chí còn khuyên ta hăng hái lên quay ngược lại để báo thù cho cha ta.

Thật sự điên cuồng đến phát ngất a! Trong tay Phùng Tu Tư có đến hai mươi vạn quân lính, tuy răng dưới sự phản kháng của Thanh Long quân đoàn cùng với vài lần tập kích của chúng ta làm cho tổn thất không ít, nhưng mà số lượng vẫn duy trì giữa khoảng mười ba mười bốn vạn, hơn nữa hắc ám ma đạo đoàn vẫn còn, sức chiến đầu mạnh mẽ như cũ. Mà chúng ta hiện tại, ngoại trừ 2000 người ta mang theo không có tổn thất, còn Thanh Long thiết kỵ trải qua liên tiếp chém giết, vẻn vẹn còn có hơn một vạn người, hơn nữa cũng là quân lính bị thương kiệt sức, như thế nào cùng hơn mười vạn đại quân người ta đối kháng a? Chỉ cần năm vạn người Tạp Đặc bị ta lừa lúc nãy, tuyệt đối cũng đủ để làm thịt chúng ta.

" Mọi người đi nhanh lên, phía sau chúng ta đang có truy binh đuổi theo. Trước cứu phụ thân quan trọng hơn!" Ta cũng không nhiều lời, chỉ là hướng về bọn họ phất phất tay nói :" Mọi người yên tâm, chờ Phùng Tu Tư đuổi tới, ta sẽ khiến cho hắn vì cuộc truy đuổi này mà hối hận cả đời."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.