Lá Cờ Ma

Chương 34: Một mình nhớ thanh phong




Khuyển Thâm Vô gần đây có chút buồn bực, mẫu thân nhân dịp kỷ niệm ngày cưới trăm năm tròn gì đó nên đã đi ra ngoài du lịch . Em gái Thâm Nguyệt qua thế giới kia đi học , nàng rất thích cuộc sống vườn trường, nghe nói gần đây còn mê tennis.

Hắn vốn thói quen một mình , nghĩ rằng cuối cùng tự do . Nhưng là Inuyasha lại đột nhiên đưa nữ nhi hắn tới, nguyên nhân là hắn đã tìm được kiếp sau của Kagome, hơn nữa đang tân hôn, phải đi hưởng thụ thế giới hai người!

Hiện tại hắn bên này cũng là thế giới hai người, là hắn và Higurashi Snow – con của Inuyasha và Kagome

Snow vốn đã có thể chiếu cố bản thân , nhưng cố tình nha đầu kia rất hay kích động, phi thường kích động.

Cho nên Inuyasha sợ nàng không gây chuyện, vì thế liền đưa đến trước mặt anh trai là hắn.

Khuyển thâm không nhìn hai lỗ tai trên đầu Snow luôn luôn lay động, biết nàng nhất định đang nghĩ chủ ý kinh khủng nào đó. Một đôi mắt to luôn nhìn dưới chân núi, thì ra nàng còn muốn đào tẩu khỏi hắn. Hắn đi đến trước cửa, ngồi xuống nhắm mắt dưỡng thần. Muốn chạy, còn phải xem bản lĩnh của ngươi!

"Vô ca~" thanh âm của Snow có hàm đường lượng là 200%, Khuyển Thâm Vô không nghĩ tới là bị điện một chút, kém chút là răng toàn bộ hy sinh xuống.

"Làm cái gì?" Hoàn hảo không phải Vô ca ca, bằng không hắn nhất định phát điên đi nhảy vực.

"Ta vừa ở bên kia học xong đại học trở về, vốn rất muốn chung quanh đi một chút, nhưng ba ba không cho ta đi, phải có ngươi theo mới được, cho nên..." Snow biết trốn không thoát, chỉ đứng ở trước mặt thâm vô đã cảm thấy yêu khí của hắn đã vượt qua nàng không biết mấy lần.

Đại học? Nhìn thân thể nàng còn chưa hoàn toàn nẩy nở, cũng chỉ là cái bộ dáng của học sinh trung học. Ước chừng nguyên nhân là do yêu khí bị phong quá lâu, bản thân có chút khống chế không được yêu lực. Bất quá, nàng cũng không hay kích động giống Inuyasha, thế nhưng còn biết cầu hắn.

Thâm vô hoàn toàn biết hai chữ ‘em gái’ này có bao nhiêu trói người, cho dù hiện tại không đồng ý, nàng cũng sớm muộn gì cũng sẽ quấn quít lấy hắn. Vì thế, hắn nói: "Ta mang ngươi thì cũng có thể, chỉ là đừng chọc phiền toái cho ta."

"Hừ, ta chính là cho ngươi chọc phiền toái, ngươi được tôn là thiếu chủ yêu quái mạnh nhất tứ quốc chẳng lẽ còn sợ bọn họ." Snow luôn đề cao nịnh nọt thâm vô, sau đó sử dụng chiêu số mẹ giáo nàng, nam nhân là phải dỗ .

Thâm vô cảm thấy đứa em gái này thật manh, trước kia lão mẹ cũng nói như vậy quá, chỉ là hắn bởi vì không thích cuộc sống bên kia cho nên rất ít đi, cho nên cũng không quá để ý, hôm nay nhìn thấy, quả nhiên là so với em gái ruột của chính mình còn có thể làm nũng hơn.

Hai người cưỡi A-un ra khỏi thành bảo, chỗ này đã được Sesshoumaru dùng sức mạnh tăng thành đại kết giới, hình thành một không gian khác hoàn toàn độc lập với thế giới bên ngoài. Vì hiện tại, đúng là lúc chiến loạn

Thâm vô để A-un chờ ở trong thâm sơn, sau đó mang theo Snow đi vào thành thị.

Snow lại đem phong ấn yêu lực lên, hoàn toàn là bộ dáng nhân loại. Mặc kimônô tinh thuần xanh da trời, cũng phá lệ là nàng thanh xuân sức sống. Nàng thoạt nhìn rất cao hứng, đôi mắt bay tới thổi đi một nam nhân mặc trang phục võ sĩ

Thâm vô run rẩy khoé miệng hỏi: "Ngươi là đến tìm nam nhân sao?"

"Đúng vậy!" Snow thế nhưng bộc trực thừa nhận, hơn nữa nháy một đôi mắt đầy sao nói: "Ngươi biết không, lúc này đúng là những năm cuối của Takeda, cũng chính là lúc thế lực mới xuất hiện. Ta ở bên kia chơi rất nhiều loại trò chơi này, siêu mê nhân vật bên trong, lúc này ta nhất định phải nhìn thấy bọn họ." Nắm tay, ánh mắt tràn ngập khẳng định.

Thâm vô cắt một tiếng: "Thì ra là trạch nữ a, tựa hồ còn đang phát triển hướng hủ nữ. Bất quá ngươi cũng không nên YY ta, cẩn thận..." Nói xong nâng nâng tay, hắn tuy rằng không thích sang bên kia đi, nhưng vẫn là đối với cuộc sống đó có hiểu biết nhất định, hơn nữa lão mẹ cũng là cái lại trạch lại hủ nữ, đi theo nàng toàn học hư.

"Nơi này chính là kinh đô đi, tuy rằng khác hiện đại, nhưng tựa hồ giữ lại không ít di tích." Mỗ Snow đã cực tiến điên cuồng, căn bản không có nghe thâm vô nói, một lòng một dạ bôn chạy chung quanh, tìm kiếm mấy người kia. Trong trò chơi bọn họ không phải là mỗi ngày đều đi săn thú sao?

Thâm vô buồn bực, thân thủ dắt sau cổ nhấc người trở về nói: "Xe" Nhưng vừa mới buông tay, chớp mắt lại kém chút bị người đánh ngã, lại nhấc lên gần như quát: "Ngươi là bọ chó sao? Chung quanh chạy loạn!"

"A, tân tuyển tổ màu lam vũ dệt, để sau để sau!" Nàng muốn thấy rõ, sau đó liều mạng giãy giụa thoát đi, kết quả nhĩ lực võ sĩ đối diện cực linh mẫn nghe được nên cũng đi tới hướng các nàng.

"Chuyện gì?" võ sĩ đi đầu có một đầu tóc dài phiêu dật, một đôi mắt sắc bén dường như có thể nhìn thấu người khác.

Thâm vô ném nha đầu trong tay đi ra ngoài, sau đó hừ một tiếng ánh mắt nhìn về phía khác. Snow lại mượn cơ hội phác đi qua, mắt đầy sao hỏi: "Ngài là vị ấy?" Thật suất , tuy rằng không xinh đẹp bằng Vô ca ca, nhưng cũng đã là cực phẩm trong cực phẩm . Về phần, vị kia đằng sau căn bản là không phải người, không thể dùng quan điểm thẩm mỹ của nhân loại đến hình dung.

"Tân tuyển tổ, tề đằng nhất..." Đối phương còn không chưa nói xong lại phát giác tay đã bị nữ hài kia bắt được, hắn lắp bắp kinh hãi, lấy tốc độ phản ứng của hắn thế nhưng không thể tránh. Mà nữ hài kia nước mắt lại xuống dưới , nhìn trời nhỏ giọng nói: "Cảm tạ CCTV cảm tạ MTV cảm tạ... Rốt cục để ta thấy được bản mạng..." Đây là đang nói cái gì hoàn toàn không biết.

Thâm vô cảm thấy nàng như vậy thật sự rất mất mặt, vì thế thân thủ lôi kéo tóc của nàng nhấc lại đây, nói: "Thập phần cáo lỗi, buổi sáng hôm nay nàng chưa uống thuốc."

"Ngươi mới chưa uống thuốc!" Snow vươn hai tay muốn thoát khỏi thâm vô, nhưng thế nào cũng tránh không thoát.

"Dọa người."

"Ai cần ngươi lo, không được kéo ta đi, thật vất vả mới nhìn thấy ..." Snow dùng sức tránh, kết quả chỉ nghe xoẹt một tiếng, kiện kimônô xinh đẹp kia trực tiếp bị xé thành nửa.

"A!" Snow vội vàng kéo lên trang phục trước ngực, nhưng là một tảng lưng lớn lại lộ ra trước mắt thâm vô. Hắn bị lung lay hạ mắt, trong lòng nghĩ, nha đầu kia tuy rằng sinh một trương mặt LOLI, nhưng là dáng người này thật đúng là không sai. Nghĩ thì nghĩ, hắn vẫn cởi quần áo ném lên đầu nàng, trực tiếp cắp lấy người chạy vội .

"Buông ra tên hỗn đản này, ta muốn đi gặp tề đằng nhất... Ai nha, đau đau đau..." Snow bị người ném xuống đất, xoa, nói: "Sao ngươi lại ném ta?"

"Muốn trở về cũng được, bất quá phải trả quần áo lại cho ta."

Snow rối rắm , quần áo này sao có thể cho hắn, vì thế nắm chặt run rẩy khoé miệng nói: "Hừ, không đi thì không đi."

Thâm vô ngầm nhẹ nhàng thở ra, quả nhiên là cái người hay đùa nghịch, trách không được Inuyasha một mặt trịnh trọng giao người cho hắn.

Vừa qua vài ngày bình tĩnh, vị Snow này lại cao hứng nói Phi Thôn kiếm tâm, cũng muốn xác định một chút lịch sử có cái nhân vật này hay không.

Vì thế, bọn họ lại bắt đầu bôn tẩu tìm.

Thâm vô càng ngày càng cảm thấy bản thân rất không có chủ kiến, luôn bị nữ nhân nắm đi, đầu tiên là lão mẹ, sau lại là em gái, lại sau lại có cái em gái Snow.

Lần này không dễ dàng gặp giống lần trước như vậy, sau khi thâm vô đả bại N cao thủ kiếm đạo, rút đao trai tên này thật ra nổi danh . Nguyên nhân, là thâm vô một cao thủ như vậy chung quanh tìm tìm, mọi người nghĩ đến nhất định là nhân vật lợi hại, cho nên tên này liền trở thành một truyền thuyết.

Snow mấy ngày nay lại rất uể oải, người muốn gặp lại không thấy đâu, nhưng thâm vô ca càng ngày càng nổi danh , đi đến nơi nào cũng đều bị một đám võ sĩ vây quanh cầu ngược đãi. Bị ngược rồi, lại ầm ĩ muốn báo thù, cho là bọn hắn đi một đường đánh một đường, đánh một đường đi một đường. Thời gian lâu, Snow cảm thấy phiền , nói: "Quên đi, không tìm , tìm hắn còn không bằng tự thân chế tạo một cái."

Thâm vô rốt cục thu đao, nói: "Vậy thì trở về đi!"

"Thâm vô ca ngươi lại đây, ta làm cái sẹo chữ thập cho ngươi." Sau đó ấn ngã thâm vô vào trên cây, cưỡi thắt lưng hắn vẽ lên trên mặt hắn chữ XX. Nhưng mà, o(╯□╰)o

Snow đột nhiên cảm giác mông bị chọc chọc, vì thế liền di chuyển ra sau, nhưng là lại cảm thấy hoảng lại di chuyển ra sau. Nhưng, nàng vẫn là nghĩ thông suốt vì sao, cúi đầu nhìn thâm vô, thấy sắc mặt hắn có chút phiếm hồng, cắn môi dưới tựa hồ đang nhẫn nại cái gì!

Không thể nào, Snow bị dọa nhảy dựng nhanh chóng tránh ra, chỉ vào hắn lắp bắp: "Ngươi... Ngươi… ngươi... Ta là em gái ngươi !." Còn có quan hệ huyết thống.

Thâm vô nhịn nàng thật lâu , lạnh lùng nói: "Là ngươi đẩy ngã ta." Theo lão mẹ nói, hiện tại nữ nhân rất bưu hãn, hôm nay hắn mới chân chân chính chính đụng phải. Vạn không nghĩ tới mình lại có một ngày bị đẩy ngã, hơn nữa đối phương lại là em gái mà hắn luôn cảm thấy phi thường phi thường đáng ghét, chỉ có một chút đáng yêu như vậy.

Em gái... Hắn lập tức ngẩn ra, sau đó cúi đầu nghĩ nghĩ, này tựa hồ nếu phát triển thì là loạn luân . Không phát triển, lại có điểm ngứa .

Snow cũng sợ run, là nàng đẩy ngã hắn ? Quả thật như thế, nàng là đứa trẻ tốt có sai nhận lỗi, vì thế cúi đầu nói: "Cái kia, ngoài ý muốn..." Ai biết ngươi sẽ có phản ứng.

Ngoài ý muốn sao?

Thâm vô nghĩ nghĩ, hẳn là hắn có phản ứng cũng là ngoài ý muốn, trong sách chẳng phải có viết buổi sáng dễ dàng kích động sao. Vì thế hắn ho nhẹ một tiếng, nói: "Nếu... như vậy lại thử một lần sẽ biết." Nói xong khẽ nhấc khóe miệng, phác đi lên, dù sao người chịu thiệt cũng không phải hắn.

Bất quá, đến lúc tiếp xúc đến Snow trên mặt đất, đột nhiên hắn cảm thấy hắn mới là người chịu thiệt. Hỏi vì sao, đáp, bởi vì sát không được súng .

Hương vị trên người nha đầu kia rất thơm, trước ngực vừa mềm, nhu nhược vừa ấm áp, thân thể hắn vừa tiếp xúc, toàn thân cao thấp đều là hỏa, muốn trấn định tắt đi điệu cũng không có khả năng.

Dục vọng của yêu quái cũng không mãnh liệt như nhân loại, nhưn chỉ cần một khi bị khơi lên liền giống thâm vô hiện tại, bởi vì rất hưng phấn, tẫn nhiên kìm lòng không đậu muốn làm xong nguyên bộ.

Snow vừa mới bắt đầu bị mạnh mẽ xé quần áo làm cho hoảng sợ, nhưng khi làn da lộ ra ngoài, nàng liền thanh tỉnh . Lập tức nắm chặt tay muốn đánh thâm vô, nhưng khi quyền đến gần mặt hắn lại chần chờ. Khuôn mặt này rất hoàn mĩ, nàng nên đánh chỗ nào? Tại vì do dự cho nên bị thâm vô chui chỗ trống, thân thủ bắt lấy tay của nàng.

Sau đó nàng liền cảm giác được yêu lực đối phương đánh vào đất, trong nháy mắt hai tay nàng đã bị dây leo yêu hóa cuốn lấy, không thể động đậy. Nàng kinh hãi, kêu: "Dừng tay, ta là em gái ruột của ngươi a!"

Thâm vô còn có một tia lý trí, không nại phiền nói: "Khuyển tộc không để ý chuyện này." Hắn cấp tốc cởi lớp quần áo cuối cùng trên người Snow, càng mê muội đối mặt với thân thể trắng trẻo nõn nà, còn bởi vì giãy giụa mà chảy ra một tia mồ hôi .

Nuốt nuốt nước miếng, nói: "Thực xin lỗi!" Liền cúi người xuống tận tình hưởng thụ thân thể của nàng.

Snow bị hắn làm cho ngứa, liền cười nói: "Nơi này... Là bên ngoài..." Nàng cũng không chán ghét hắn, mặc dù có quan điểm thế tục ở bên trong, nhưng hai người đều không thuộc nhân loại cũng chẳng phải yêu quái, nếu không được song phương nhận, vậy thì chi bằng nhận đối phương.

Chẳng qua, nàng vốn nghĩ đến một hồi tình yêu oanh oanh liệt liệt rồi mới đem thân thể hiến cho người yêu, hiện tại...

Ném đi thân phận anh em, không chừng thâm vô có thể nói là nhân tuyển tốt nhất.

Trong lòng nàng đang rối rắm chiến đấu, mà bên kia thâm vô cũng đang chiến đấu, thậm chí cả thân thể đều là mồ hôi. Thật vất vả chờ Snow đón nhận, hắn mới nhẹ nhàng thở ra dùng ‘vũ khí công kích’.

Snow có xem qua AV, chán ghét nhất chuyện nữ nhân vừa hưởng thụ vừa kêu ~!

Vốn nàng tính toán thế nào cũng sẽ không kêu lên, ai ngờ lúc đầu đau trôi qua, sau lại có khoái cảm không rõ lại làm nàng nhanh chóng nắm lấy hai tay thâm vô, ngay cả yêu lực đều khống chế không được, hai lỗ tai cẩu cạch cạch nhảy xuất ra. Nhưng nàng vẫn cố không hô, thế nhưng sau đó vẫn kêu ra tiếng

Thật thẹn thùng, nàng ủy khuất ôm thân thể buộc chặt của thâm vô, há mồm hung hăng cắn hắn một ngụm.

Thâm vô căn bản không cảm thấy một chút đau đớn nào, chỉ để ý cảm giác thoải mái tiến lên, vẻ mặt của nàng thật đẹp mắt. Hắn thế nhưng càng nhìn càng mê muội, càng hìn càng thích.

Bởi vì nhìn mặt nàng mà phân tâm, thế nhưng nhất thời không nhịn xuống được cái kia! (Tác giả: khụ, không thể hình dung, mọi người tự thân đoán đi! )

Trải qua một hồi thế chiến, hai người ôm nhau. Snow nhẹ nhàng nói: " Về sau làm sao bây giờ?"

"Đi thánh địa bạch khuyển tộc!"

"Phụ thân bọn họ..."

"Không nhìn."

"Họ hàng gần kết hôn, về sau đứa nhỏ sẽ có vấn đề ."

"Sẽ không, trong bạch khuyển tộc có rất nhiều anh em thông hôn , đứa nhỏ đều rất khỏe mạnh."

Snow vốn đang ảo não mấy vấn đề này, nghe hắn chỉ nói mấy câu liền giải quyết , một cảm giác buồn ngủ mãnh liệt đánh úp lại, ngã vào trong lòng hắn ngủ.

Lại nói sau khi Dịch Tiểu Đồng cùng Sesshoumaru được đến tin tức, đã là một ngày nào đó N lâu sau. Sau khi trở về, bọn họ phát hiện bụng Snow đang phình ra, mà đứa bé ngồi bên cạnh kia chính là con bọn họ. Hiện tại bán yêu cường đại này đang ngồi trên mặt đất, rửa chân cho Snow vì nàng vì hoài đứa nhỏ mà chân rút gân, vừa rửa vừa nói: "Đây là nước mắt của phác tiên ông, thấy thoải mái không?" (Toji: Khổ thân! Bị hết đời cha đến đời con nhà người ta bóc lột nước mắt~)

"Tốt hơn nhiều rồi, không còn sưng nữa ..."

Sesshoumaru nhìn thoáng qua, cái gì cũng chưa nói liền lấy minh đạo thạch trên cổ Tiểu Đồng xuống, rồi ném cho Snow, sau đó xoay người bước đi.

Dịch Tiểu Đồng nhìn con, lắp bắp: "Này... Có chút... Đả kích đến ta ."

"Hiện tại không phải đều chậm sao, dù sao cầu này cũng đã bắc, người cũng cưới..."

Thâm vô buông tay, hắn vốn đang muốn tiêu dao vài năm rồi quyết định sinh con, nhưng là không nghĩ tới chính là lần đầu tiên Hỏa Tinh va chạm trái đất liền sinh ra cháy nổ ngoài ý muốn, vì thế lúc hắn đi thánh địa bạch khuyển tộc là cưới một cái còn dẫn theo một cái, được cái tiện nghi rất lớn

Đầu Dịch Tiểu Đồng rất đau, chẳng lẽ nàng là vì tuổi lớn cho nên chịu không nổi đả kích. Xem ra, nên thư hoãn cảm xúc mới tốt. Nàng lại tìm lão công nhà mình, quyết định vẫn là đi du lịch đi! Nàng sắp làm bà nội, đối với nàng mà nói thì thật đúng là cái tin dữ thiên đại!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.