Kỳ Thiên Lộ

Chương 15: Tam kiếm




Huyết Vân Thánh Hoàng chung quy vẫn là kiêu hùng, thấy Xích Dương Kim Thân Tháp đè xuống liền biết Huyết Hải này không thể nào ngăn chặn được kim quang cường hãn kia. Trong lòng nhớ tới một vật:
- Xích Dương Kim Thân Tháp!
Xích Dương Kim Thân Tháp, đó là bảo vật giữ nhà của Xích Dương Thánh Hoàng, trong cả Vũ trụ Đại La đều có thể xếp trong mười Thần khí đứng đầu.
Huyết Vân Thánh Hoàng hắn có tự tin hơn nữa cũng biết với thủ đoạn của hắn, không thể nào ngăn cản được Xích Dương Kim Thân Tháp. Huyết Hải cuộn lên, nhưng một tấm thảm lớn đang bị kéo đi vậy, nhanh chóng cuốn đi mất.
Hồng quang ẩn hiện, Huyết Vân Thánh Hoàng không ngờ trực tiếp bỏ chạy.
Ba mươi sáu kế kế chuồn là thượng sách. Nếu để Xích Dương Kim Thân Tháp hoàn toàn phá vỡ Huyết Hải, Huyết Vân Thánh Hoàng biết cơ hội chạy trốn của mình không còn được ba phần.
Khi Huyết Hải vẫn chưa hoàn toàn tan hết, nhân cơ hội mà trốn chạy, đối phương muốn trốn chạy cũng không dễ như vậy.
Biển máu vừa thu lại, trời quang mây tạnh.
Cả hư không lại trở nên sáng tỏ.
Bao Bao cũng lập tức lái Thánh Hoàng Thiên Thuyền quay về, dừng lại bên cạnh Tần Vô Song.
Tần Vô Song thi triển thần thông truy tìm, khẳng định Huyết Vân Thánh Hoàng đã tháo chạy mới yên tâm gọi bọn Bao Bao ra.
Bao Bao vừa ra liền vui mừng nói:
- Đại ca, thật lợi hại, đánh cho Thánh Hoàng cường giả bỏ chạy, thủ đoạn này thật bá đạo. Ha ha, ai mà nghĩ được rằng đây là trận chiến đầu tiên của ngươi sau khi tiến lên Thánh Hoàng?
Tần Vô Song mỉm cười, nói với bọn người Thần Chiếu:
- Huyết Vân Thánh Hoàng bỏ chạy, hậu họa vô cùng. Cơ nghiệp của Xích Dương Thánh Hoàng để lại còn phải chỉnh đốn một phen, nhưng việc này ngươi phụ trách xử lý. Với danh nghĩa của sư phụ hiệu triệu bộ hạ cũ, ai không nghe theo nghiêm khắc xử lý. Nếu quy hàng nhận tội có thể tha cho.
Thần Chiếu thực tâm bội phục, bọn họ đã được chứng kiến thủ đoạn của Tần Vô Song, Huyết Vân Thánh Hoàng cường hãn như vậy chỉ vài cái đã bị đánh cho chạy trối chết.
Thủ đoạn này cho dù chưa bằng sư phụ năm xưa, nhưng cũng không kém nhiều lắm.
Tiểu Vũ trụ Xích Dương lãnh địa vô cùng rộng lớn. Muốn chỉnh đốn lại cũng cần có thời gian. Có Tần Vô Song ở một bên trấn thủ nên cũng vô cùng trật tự.
Những bộ hạ cũ tình cảm với Huyết Vân Thánh Hoàng cũng không mạnh lắm, nếu không phải dó Huyết Vân Thánh Hoàng thủ đoạn cường hãn, e rằng những Chủ nhân Tinh vực trong Tiểu Vũ trụ Xích Dương kia không mấy người phục hắn.
Dù sao, uy danh và đức vọng của Xích Dương Thánh Hoàng năm xưa ai ai cũng kính nể. Do vậy, Thần Chiếu thay mặt Tần Vô Song thuyết phục, không ngờ không gặp phải cản trở nào. Ngược lại còn rất được hoan nghênh, có cảm giác như vén mây thấy mặt trời vậy.
Cảm giác thấy lại mặt trời này khiến Tiểu Vũ trụ Xích Dương chỉ trong mấy tháng ngắn ngủi liền khôi phục lại rất nhiều sinh khí. Tuy nhiên Tần Vô Song vẫn không dám lơi lỏng, mỗi ngày bế quan tu luyện, tham ngộ Thánh Hoàng Thiên đạo.
Hắn tuy là Thánh Hoàng, nhưng phương diện cảnh giới vẫn cần không ngừng được củng cố. Ví dụ như trong cuộc chiến với Huyết Vân Thánh Hoàng, nếu hắn kinh nghiệm lão luyện hơn thì sẽ không cho Huyết Vân Thánh Hoàng cơ hội trốn thoát. Kinh nghiệm vẫn còn khiếm khuyết.
Tần Vô Song biết, đối đầu giữa Thánh Hoàng cường giả, giết chết đối phương rất không dễ dàng. Tuy nhiên, để hắn chạy thoát chung quy là một hậu họa.
Kẻ liều mạng như Huyết Vân Thánh Hoàng nhất định sẽ không dễ dàng từ bỏ, chỉ e có được cơ hội sẽ còn quay lại, cho dù không chiếm được tiện nghi gì, nhưng phá hoại giết người thì vẫn luôn có thể.
Khó mà đề phòng được.
Cũng may, Tần Vô Song còn có một kiện bảo vật khác: Quan Thức Chỉ Linh Ngọc Bàn.
Vật này năm xưa chỉ là bảo vật bình thường, ở cấp bậc Thiên Thần Đạo thì không còn tác dụng gì nữa. Nhưng Tần Vô Song sau này tiến hành sửa chữa cải tạo, dùng thần thức của bản thân tế luyện, tới này đã cải tiến rất nhiều, trở thành một kiện bảo vật xứng đôi với hắn.
Tần Vô Song luôn rất coi trọng vật này, cho nên mới chịu bỏ công sức cải tạo.
Tuy rằng vật ấy không thể khóa chặt được thần thức của Thánh Hoàng cường giả, nhưng nếu Thánh Hoàng cường giả tiếp cận thì vẫn có thể phát hiện ra chút manh mối.
Đương nhiên, khuyết điểm cũng rất dễ nhận ra. Khoảng cách hơi xa một chút vật này căn bản không phát huy được tác dụng, phạm vi cũng chỉ trong một hai Tinh vực mà thôi.
Xa hơn thì đành lực bất tòng tâm.

Lại nói về Huyết Vân Thánh Hoàng kia, chạy trốn một mạch, cho rằng đối phương sẽ đuổi ngay theo sau, trốn mấy ngày phát hiện ra đối thủ căn bản không đuổi theo mới thở phào một cái.
Nghĩ lại trận chiến này, hắn ngoài uất nghẹn thì vẫn là uất nghẹn.
Đối thủ rõ ràng thủ đoạn không cao minh lắm, nhưng lại có rất nhiều bảo vật, đặc biệt là bộ cung tiễn kia, tới hiện tại Huyết Vân Thánh Hoàng vẫn không biết rõ rốt cuộc có một Thánh Hoàng cường giả khác ở phía sau điều khiển, hay tiểu tử đó đang giở trò.
Mang theo hận ý mãnh liệt, Huyết Vân Thánh Hoàng lửng lờ trong không trung. Trăm vạn năm rồi, hắn có lúc nằm mơ cũng bừng tỉnh, lo sợ Xích Dương Thánh Hoàng có ngày sẽ quay trở lại. Nhưng hắn nằm mơ cũng không ngờ được, quay về không phải Xích Dương Thánh Hoàng mà là một tên thanh niên không rõ cả lai lịch.
Xem ra tên thanh niên kia đã có được chân truyền của Xích Dương Thánh Hoàng, Xích Dương Kim Thân Tháp kia uy lực không phải tầm thường.
Ngẫm lại Huyết Vân Thánh Hoàng lại thấy có chút may mắn, nếu mình hơi do dự một chút, có lẽ đã không trốn thoát được rồi.
Xích Dương Kim Thân Tháp kia đã đè bao nhiêu Thánh Hoàng cường giả. Quả thực không đếm hết được.
- Nếu có thể chiếm được Xích Dương Kim Thân Tháp, thêm ma cung kia nữa, Huyết Vân Thánh Hoàng ta có thể xưng bá trong Vũ trụ Đại La này.
Huyết Vân Thánh Hoàng căm giận nghĩ, nhưng mình ta e rằng vẫn đánh không lại tiểu tử đó, phải tìm trợ thủ mới được.
Huyết Vân Thánh Hoàng xuất thân tà đạo, nói trắng ra là tiểu nhân đắc chí, không kết giao được với Thánh Hoàng cường giả nào cả. Nói tới tri âm tri kỷ nghĩ đi nghĩ lại cũng chẳng có ai. Làm không khéo lại còn kéo tới một kẻ bán đứng hắn cũng nên.
Dù sao luận về tiếng tăm, hắn và Xích Dương Thánh Hoàng quả thực là một trời một vực.
- Thánh Hoàng cường giả ai ai cũng là ngụy quân tử, chỉ cần là lợi ích sai khiến chưa chắc đã không tìm được trợ thủ. Nếu có hai Thánh Hoàng cường giả giáp công tiểu tử kia có ba đầu sáu tay cũng không chống nổi.
Đang nghĩ tới vậy, ánh mắt Huyết Vân Thánh Hoàng đột nhiên sáng lên nhìn về phía xa. Trăm vạn dặm bên ngoài, một chiếc Thánh Hoàng Thiên Thuyền màu xanh không ngờ đang bay nhanh tới.
Xem hướng đi của nó, dĩ nhiên là hướng về phía Tiểu Vũ trụ Xích Dương này bay tới.
- Lẽ nào tiểu tử này còn có tiếp viện?
Thông thường, trong Vũ trụ Đại La, Thánh Hoàng cường giả sẽ không thăm hỏi gì nhau cả, càng không tự tiện tiến vào lãnh địa của đối phương. Cho dù có đi qua, cũng sẽ nói trước một câu.
Cho nên nhìn thấy Thánh Hoàng Thiên Thuyền này, ý niệm đầu tiên của Huyết Vân Thánh Hoàng chính là tiếp viện của tiểu tử kia. Nghĩ tới đây, trong lòng Huyết Vân Thánh Hoàng liền trở nên cảnh giác, nhưng lại chợt nghĩ:
- Nếu là trợ thủ của tiểu tử kia, sao ta không biến hóa một chút lừa gạt bọn chúng. Chỉ cần ta thi triển thần thông phong tỏa thần thức thông đạo này, bọn chúng muốn dùng thần thức liên lạc với nhau cũng không được nữa. Cho dù không thể phong tỏa quá lâu, nhưng năm ba ngày nhất định không vấn đề gì.
Huyết Vân Thánh Hoàng nói là làm, thi triển ra chiến thuật Huyết Hải, thiết lập một hàng rào phong tỏa không có sơ hở nào.
Hàng rào này trước tiên có thể ngăn cản Tiểu Vũ trụ Xích Dương và thế giới bên ngoài liên hệ với nhau.
Huyết Vân Thánh Hoàng biến một cái không ngờ đã biến ra bộ dạng của Tần Vô Song.
Khó trách Thần Chiếu nói Huyết Vân Thánh Hoàng giỏi biến hóa, quả nhiên là như vậy. Huyết Vân Thánh Hoàng này sau khi biến hóa, liền đừng im tại chỗ chờ Thiên Thuyền tiến lại gần.
Bên trong Thiên Thuyền màu xanh kia, Bách Chiến Thiên Tôn vươn vai một cái:
- Đại ca, nhiều nhất năm ngày nữa chúng ta liền tới Tiểu Vũ trụ Xích Dương rồi. Nếu nhìn thấy Cửu Lang Sơn thì có nghĩa là đã tiến vào lãnh địa của bọn họ. Đại ca, chúng ta trực tiếp xông vào, hay là…
Thanh Khung Thánh Hoàng cười lạnh:
- Trực tiếp xông vào? Ngươi cảm thấy với thực lực của chúng ta, có thể muốn làm gì thì làm trong lãnh địa của Xích Dương Thánh Hoàng sao?
- Hì hì, Xích Dương Thánh Hoàng không phải đã chết rồi sao?
Bách Chiến Thiên Tôn cười nói.
- Xích Dương Thánh Hoàng đã chết, nhưng người quản lý cả địa phương lớn như vậy cũng tuyệt đối không yếu. Chúng là tới cướp đồ chứ không phải đi gây chiến. Mục tiêu của chúng ta là Tần Vô Song chứ không phải lãnh địa của Xích Dương Thánh Hoàng.
- Đúng vậy, đại ca anh minh. Xin đại ca chỉ thị, chúng ta phải làm thế nào?
- Tìm hiểu rõ tình hình rồi nói. Nếu Tiểu Vũ trụ Xích Dương này vẫn do đệ tử của Xích Dương Thánh Hoàng quản lý, chúng ta liền vu oan cho Tần Vô Song, nói hắn soán nghịch đạo thống của Xích Dương Thánh Hoàng. Nếu đã đổi chủ, chúng ta không nói gì cả, mời bọn họ trợ giúp bắt Tần Vô Song. Ta nghĩ bọn chúng sẽ không vì một Thiên Tôn mà đối địch lại với một Thánh Hoàng như ta.
Thanh Khung Thánh Hoàng suy nghĩ rất thấu đáo.
Đột nhiên, Thanh Khung Thánh Hoàng trong lòng rung động:
- Phía trước có bất thường, có khí tức của Thánh Hoàng cường giả. Lẽ nào có người biết chúng ta tới đây, đứng đây đợi sẵn.
- Thật sao?
Bách Chiến Thiên Tôn sửng sốt.
- Thôi động Thiên Thuyền, nhanh chóng tiến lên nhìn rõ ngọn ngành. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Thanh Khung Thánh Hoàng tài cao gan lớn.
Bên trong tinh vân phía trước, một đạo thân ảnh bay lượn trong không trung.
Bách Chiến Thiên Tôn thông qua quan sát hít vào một ngụm lãnh khí:
- Đại ca, là hắn, là Tần Vô Song!
- Cái gì?
Thanh Khung Thánh Hoàng cũng cả kinh:
- Lão đệ, ngươi không lầm chứ?
- Đại ca, sao có thể lầm được. Huynh đệ ta chưa kém cỏi tới mức đó. Chính là tiểu tử đó, bộ dạng này không thể sai được.
- Tiểu tử này giở trò gì đây?
Thanh Khung có chút không hiểu, xem bộ dạng này hình như cố ý chắn ở đó, là nghênh địch hay là đợi người?
Bách Chiến Thiên Tôn nhìn thấy Tần Vô Song liền trở nên hưng phấn:
- Đại ca, đây chẳng phải là tự đến cửa sao? Đỡ cho chúng ta vất vả đi tìm!
Thanh Khung không phải người không có đầu óc, rất bình tĩnh:
- Không đúng, tiểu tử đó đứng ở đấy có chút quỷ dị. Thánh Hoàng Thiên Thuyền của hắn đâu? Đồng đảng của hắn đâu?
- Hừ, đại ca, đồng đảng của hắn không có gì ghê gớm, cho dù mai phục thì đã sao, lẽ nào còn làm được gì ngươi sao?
Bách Chiến Thiên Tôn chiến ý mãnh liệt, hận không thể ăn tươi nuốt sống Tần Vô Song

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.