Kỳ Thật, Cây Lim Có Thể Dựa

Chương 35: Có hi vọng




“Ngươi là Tiếu Ân ?”

Giọng nói của ma pháp sư Mạc Luân không nghiêm khắc nhưng Tiếu Ân nghe ra trong đó ẩn chứa một loại tâm tình thất vọng

Đúng vậy , Mạc Luân các hạ , ta chính là Tiếu Ân “

“Ai , ngươi xác thực có ma pháp thiên phú “Mạc Luân thở dài một hơi nói :”Nhưng đáng tiếc , thiên phú của ngươi thuộc loại thấp nhất , cho dù có cố gắng luyện tập tuyệt đối khó có khả năng trở thành ma pháp sư chính thức “

Sắc mặt Tiếu Ân nhất thời trở nên khó coi , hắn không thể ngờ được , ma pháp sư Mạc Luân chỉ mới thấy mặt đã biết được thiên phú ma pháp của mình

Ma pháp sư Mạc Luân trầm ngâm một lát nói :”Mặc dù thiên phú của ngươi không được nhưng cũng là một trong số ít người có thiên phú ma pháp .Nếu ngươi nguyện ý , có thể ở tại ngoại vi ma pháp tháp làm một ít việc vặt , học tập một ít phương pháp rèn luyện lực lượng tinh thần , sau đó chậm rãi tu luyện .Chờ sau này ngươi trưởng thành nếu có thể nắm giữ được một số nhất cấp ma pháp là có thể mưu sinh được rồi

Tiếu Ân cúi đầu , che dấu vẻ thất vọng trên mặt , thấp giọng chấp nhận

Mạc Luân tiện tay lấy tư liệu trên bàn lẩm nhẩm đọc một chút , đột nhiên hắn ngẩn ra , hắn cầm tư liệu kinh ngạc nói :”Tư liệu của ngươi do ai viết vậy ?”

Tiếu Ân ngẩn ra , nhưng lập tức phản ứng nói :”Do Tư Khảo Đặc kỵ sỹ đại nhân viết “

“Kỵ sỹ ?”Mạc Luân nhướng mày nói :”Kỵ sỹ luôn luôn phải trung thực sao hắn lại có thể nói dối như thế này ?”

Tiếu Ân nhỏ giọng hỏi “Mạc Luân các hạ tôn kính , Tư Khảo Đặc kỵ sỹ viết gì trong đó vậy ?”

Mạc Luân tựa hồ có chút khó chịu nói :”Hắn nói ngươi nắm giữ một nhất cấp ma pháp , căn bản là nói hươu nói vượn mà “

Tiếu Ân ngại ngùng gãi đầu nói :”Mạc Luân các hạ , kỵ sỹ đại nhân không có nói dối “

“Không nói dối ?”Mạc Luân sửng sốt sau đó lập tức hiểu ra , đôi mắt sáng ngời lộ ra một đạo tinh quang sắc bén

Tiếu Ân bị Mạc Luân nhìn chăm chú cả người không được tự nhiên , miễn cưỡng lộ ra vẻ tươi cười

Một lát sau ,Mạc Luân chậm rãi hỏi :”Ngươi nói , ngươi nắm giữ được một nhất cấp ma pháp ?”

“Đúng vậy , nhưng mà ….”Tiếu Ân xấu hổ cúi đầu nói

“Nhưng mà gì ?”

Tiếu Ân nhỏ giọng nói :”Chỉ nắm giữ được thuần thục một nhất cấp ma pháp thôi “

Chân mày Mạc Luân hơi hơi dựng lên , hắn khó tin hỏi :”Ngươi nói cái gì ?Chẳng lẽ ngươi có thể thi triển được một ma pháp nhất cấp nữa sao ?”

Tiếu Ân do dự một chút rồi nói :”Xin lỗi , ma pháp thứ hai ta còn chưa nắm giữ được hoàn toàn “

Trong đoạn thời gian này , dưới dự trợ giúp của Nhất Hào , Tiếu Ân đã bắt đầu luyện tập ma pháp “Toan dịch thuật “, bất quá ma pháp này so với tật phong thuật còn phức tạp hơn nhiều , hơn nữa hắn mới chỉ luyện tập trong Nhất Hào không gian , chưa thực hiện qua tại thế giới hiện thực , cho nên hắn cũng không nắm chắc có thể thi triển thành công

Mạc Luân cẩn thận đánh giá lại Tiếu Ân , mặc dù không biết tại sao nhưng Tiếu Ân có thể cảm giác rõ ràng , thái độ của vị ma pháp sư này đối với mình có sự thay đổi lớn

“Tiếu Ân , ngươi nắm giữ được nhất cấp ma pháp gì ?”

Hiện tại giọng nói của Mạc Luân mặc dù không có ôn hòa nhưng không còn lạnh nhạt như trước nữa , khiến cho trong lòng Tiếu Ân nổi lên một tia hy vọng

“Mạc Luân tiên sinh , ta biết ma pháp “Tật phong thuật “

“Tốt , ngươi thi triển ma pháp đó ra cho ta xem “

Tiếu Ân ngẩn ra , hỏi :”Ở chỗ này ?”

“Đúng vậy , ngươi nhắm vào ta mà thi triển “

Tiếu Ân nhất thời do dự , hắn biết rõ uy lực của ma pháp “Tật phong thuật “, ngay cả cao cấp kỵ sỹ Tư Khảo Đặc trước uy lực của ma pháp này cũng phải lánh xa vài phần , hơn nữa tên sát thủ lợi hại lần trước cũng không thể tránh được ma pháp “Tật phong thuật “ , cho nên hắn không dám thi triển “Tật phong thuật “ để đánh người

Tựa hồ nhìn ra vẻ kiêng kỵ của Tiếu Ân , Mạc Luân khẽ lắc đầu , hắn thuận tay nói :”Ngươi phát ma pháp vào cái bàn kia đi “

Lúc này Tiếu Ân mới thở phào nhẹ nhõm , hướng Mạc Luân khom lưng , sau đó quay đầu , trong nháy mắt điều động lực lượng tinh thần , đồ án quen thuộc thần bí nhanh chóng hình thành trong một phần mười giây ,lực lượng tinh thần ngưng tụ lại thành năng lượng tại mi tâm của Tiếu Ân , hơn nữa còn kích phát ra ngoài

“Ba”

Một tiếng nổ nhỏ vang lên , cái bàn bên người Mạc Luân đã thủng một lỗ lớn

Uy lực của tật phong thuật cực lớn , ngay cả chiếc bàn được tạo bằng gỗ lim rắn chắc cũng bị tật phong thuật xuyên qua tạo thành một lỗ thủng lớn

Nhìn lỗ thủng đó , nếu như đánh trúng cơ thể người , tuyệt đối có thể dễ dàng lấy đi tính mạng

Mạc Luân kinh ngạc há to miệng , hắn kinh ngạc ngẩng đầu nhìn Tiếu Ân với ánh mắt tràn ngập vẻ không tin , hai mắt hắn trở nên nóng rực , tựa hồ như nhìn thất một món đồ trân bảo quý hiếm

Tiếu Ân không tự chủ được bước lui ra phía sau , vẻ mặt như cười mà không phải cười nói :”Mạc Luân tiên sinh ta đã thi triển xong “

“A …”Mạc Luân giống như từ trong giấc mộng tỉnh dậy , ánh mắt hắn kinh ngạc nhìn lỗ thủng trên chiếc bàn đột nhiên hỏi :”Đây là ma pháp tật phong thuật sao ?”

“Đúng vậy “

“Nhưng…”Mạc Luân nhíu mày nói :”Uy lực của tật phong thuật tựa hồ không có lớn như thế “

“Ta không biết “Tiếu Ân gãi đầu , làm như vô tội hỏi :”Mạc Luân tiên sinh chẳng lẽ ta thực hiện sai ?”

Hắn không thể nói cho đối phương biết , ma pháp này có uy lực lớn như vậy là do đã được Nhất Hào cải tiến

Mạc Luân khẽ lắc đầu nói :”Không có gì , ma pháp tật phong thuật này mặc dù có chút khác biệt , nhưng uy lực lớn hơn , tốt lắm .Ngươi học được từ đâu vậy “

Sớm có chuẩn bị từ trước Tiếu Ân lập tức kể mình lấy được năm tấm thiết phiến từ cửa hàng thợ rèn , trừ bỏ một tấm ghi chép phương pháp rèn luyện lực lượng tinh thần , bốn tấm còn lại ghi chép bốn loại ma pháp khác nhau .Bất quá Tiếu Ân chỉ lấy ra bốn tấm thiết phiến mà thôi bởi vì một tấm hắn đã dùng làm nguyên liệu để sửa lại thanh ma pháp kiếm lần trước

Vẻ mặt Mạc Luân hơi động hỏi :”Ngươi căn cứ vào những ghi chép trên đó mà tự học ?”

“Đúng vậy “

Gật đầu nhẹ nhàng một cái , có thể tự học mà nắm giữ được ma pháp , mặc dù thiên phú có kém một chút nhưng bù lại hắn có thể tự học cũng coi như là giỏi rồi

Tinh thần lực của Mạc Luân quét qua bốn tấm thiết phiến một chút , sau đó sắc mặt của hắn chợt biến đối nói :”Ngươi nói dối “

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.