Ký Sự Truy Đuổi Tình Yêu Ba Mươi Nghìn Feet

Chương 33: Cưỡng Hôn




“Chào các bạn, thần tượng ngoan hiền dễ thương Emilia chan của các bạn đã trở lại đây. À không, không thể nói như vậy được nhỉ, tuy không thể biết được lý do tại sao nhưng cho đến giờ đã 5 ngày từ khi mình sử dụng cái vòng biến hình sau khi sự việc mua nô lệ ở tiệm Carden kết thúc mình vẫn chưa biến lại Satou Sumeragi.Điều đó có nghĩa là sao ấy nhỉ, các bạn hiểu được không, mình đã trải qua mấy ngày sống trong cơ thể này như một cô gái chân chính. Úi chà chà, đây quả là một trải nghiệm mới mẻ mà. Không thể từ chối một điều là mình rất có cảm giác lưu luyến cơ thể này không muốn biến lại. Làn da mềm mại này, mài tóc ánh bạc đẹp đẽ, làn môi nhỏ nhắn dễ thương, những chỗ cong cong lồi lõn đúng chuẩn này, một cơ thể có thể khiến bất cứ ai có nó đều bị chứng yêu bản thân hết đó.

À mà đừng có hiểu lầm nha, tuy mình có chiêm ngưỡng cơ thể này khi tắm là thật nhưng mình tuyệt đối không làm những thứ như trong mấy hentai gender bender đâu nha.

Và hôm nay cũng vậy, sau khi tắm vào lúc sáng sớm thì mình cũng thay đồ đàng hoàng, mặc vào bộ váy xám đậm ren trắng với tất chân cùng màu dài qua gối. Bên ngoài trang bị Set Item bằng bạc sáng lóng lánh với một bộ giáp nhẹ.

Và tay chân mình cũng được trang bị kỹ càng, nhưng lần này có chút khác biệt so với mấy ngày trước đó chính là giáp tay của mình bây giờ là một chiếc găng tay dài qua cùi chỏ vẫn với màu bạc sáng đắt tiền.

Thật ra mình chỉ phát hiện ra điều này gần đây thôi, chứ nếu là một bộ giáp tay kim loại thì vấn có chút khó cử động nên mình thử tưởng tượng chuyển đổi hình thái nó một chút, không ngờ lại thành công ngoài sức mong đợi.

Với thánh kiếm Better Half được đeo trên hông thì mọi việc chuẩn bị đã hoàn tất, Emilia đã sẵn sàng lên đường làm nhiệm vụ

“Yosh! Lên đường nào”

….

Tuy mình cũng có chuẩn bị tâm lý nhưng thấy cảnh trước mắt cũng không vui chút nào. Mấy chục cỗ xe ngựa chỉ có hai cỗ xe dành cho những mạo hiểm giả và một cỗ xe cho những người thuộc giai cấp quý tộc đi theo và cụ thể là người đàn ông tên Ravis kẻ đáng ghét đã sỉ nhục toàn bộ công hội với cái thái độ của hắn. Đi bên cạnh Ravis còn có mấy cô hầu gái nữa.

Vậy những cỗ xe còn lại là gì? Vâng nó chính là xe để chở những nô lệ nữ, trong một chiếc xe 2m X 1m2 mà phải nhồi tới hơn 10 người thì độ chật chội quả là khó tưởng tượng. Các cô gái trẻ bên trong đủ chủng loại, nào là loài người, mấy cô gái tai mèo cũng có, những cô có cánh trên lưng cũng có mặt. Tất cả họ đều có chung một biểu hiện trống rỗng trên khuôn mặt.Mà cũng phải thôi, nô lệ mà, cuộc sống của họ hoàn toàn do người khác định đoạt. Tuy nhìn thấy mấy cô gái đó mình cũng hơi khó chịu nhưng nó lại không thể bằng người con gái mình thấy được nhốt riêng trong một chiếc xe cũi.

Nếu nói về người người nhốt riêng thì mình cũng thấy được vài cái xe cũi nhưng cô gái thì khác, cô ấy bị mù, tóc vàng nghệ ngang vai mặc bộ áo bình thường màu xanh đậm đại dương cùng chiếc đầm trắng qua đầu gối. Khuôn mặt cô hiền lành thanh tú như một thôn nữ bình thường chỉ có một vết sẹo ngang đã tước đoạt mất đôi mắt của cô là nổi bật không biết ai đã tàn nhẫn làm điều này với một cô gái chứ nhỉ.

“Đó là nô lệ chính trị hoặc nô lệ vì làm những việc phạm pháp đó.”

“Boss này, liệu tôi có tàn nhẫn khi nói cái chết là tốt nhất cho cô ấy không, sống trong bóng tối và hoàn toàn phải phục tùng người khác không thể chống cự như vậy, nếu là tôi thì tôi đã tìm cách chết rồi.”

Đứng đằng sau mình, giọng củaMilla vang lên, nhóm Trio Wild đã xuất hiện, bây giờ trông họ trang bị đến tậng răng tỏa ra uy áp của những lính đánh thuê đầy kinh nghiệm. Mình cũng hơi chột dạ vì những chuyện lần trước nên tia mắt qua Milla một chút

“Đừng lo, tuy tôi không ưa cô nhưng chúng ta cũng sắp khởi hành rồi, chấp nhất với đồng đội trong một nhiệm vụ không phải là thứ một đoàn đội chuyên nghiệp sẽ làm.”

Dừng một chút cô ta quay mặt nói tiếp

“Và ta nghe nói cho dù cô bị Balance Lost nhưng vẫn đánh bay được boss một quãng thế nên cho dù muốn hay không ta sẽ công nhận thực lực của cô. Đúng là rất mạnh mẽ.”

Mình có lầm khi cảm thấy chút deredere phát ra từ cô ta không nhỉ

Và như khỏa lấp lại điều đó Milla quay qua cô gái trong cũi lên tiếng nói

“Tuy thì nói cái chết sẽ tốt hơn với cô ta. Nhưng nếu cô ta bị đeo vòng cổ nô lệ thì muốn chết cũng không được đâu, trong trường hợp này thì tốt nhất phải chết bằng một lý do gì đó tự nhiên hoặc bị ai giết.”

“Nhưng một cô gái mù thì có thể làm gì phạm pháp được chứ.”.

Quả thật cô gái trong cũi sắt không cho mình cái cảm giác đó a

“Cô ta bị bắt vì bao che cho cướp biển khu cảng Romune.”

Baren lên tiếng nói “Ravis có nói cho tôi về cô ta và mắt cô ấy bị quân lính chém mù khi cố gắng giúp một tên hải tặc khét tiếng chạy trốn.”

“Vậy sao! Tôi hi vọng hắn sẽ cứu cô ấy nhưng sự việc đã xảy ra mấy năm trước nên xem ra cái tên được cô ấy cũng không phải là loại biết ơn gì cho lắm, hoặc hắn đã chết rồi.”

“Lạnh nhạt quá đấy Milla chan, cậu không biết trên đời này có câu lực bất tòng tâm hay sao. Có thể người đó rất muốn cứu cô ấy nhưng không đủ sức hoặc thật sự đã…” Jane lên tiếng cảm thông với cô gái đang ngồi trong cũi kia và trong thoáng chốc có lẽ chỉ có mình nhận ra là cơ thể cô ấy như run lên khi nghe những lời đó.

“Ông ấy xuất hiện rồi! Chắc cũng sắp xuất phát rồi. Chúng ta mau chóng vào hàng ngũ thôi.”

Baren hất mặt về phía trước, Ravis đã xuất hiện, đi bên cạnh ông ấy là một người ăn mặc như quý tộc khác.

‘Đó là thành chủ của thành phố này đấy, tên gì thì tôi không rõ nữa.”

“Chúng ta đâu cần quan tâm đến cái đó đâu boss.”

Milla lên tiếng sau đó bước về phía các mạo hiểm giả khác đang tập trung.

“À mà này.” Đột nhiêu cô ấy dừng lại mắt hướng về thanh kiếm trên hông của mình

“Tôi nhớ là cô không dùng vũ khí mà nhỉ.”

Mình chỉ mỉm cười mà không đưa ra câu trả lời

“Thanh kiếm có vẻ đắt tiền đấy, cẩn thận những kẻ có ý đồ.”

“Hể! Cô tốt hơn tôi tưởng đó.”

“Im đi.”

Nói rồi Milla bước vào chỗ tập trung và chuẩn bị lên đường.

….

“Rất cám ơn mọi người đã tham gia vào nhiệm vụ lần này, tôi là Ravis sẽ trình bày về nhiệm vụ của chúng ta.”

Ở phía trên Ravis đang giải thích cho mọi người về nhiệm vụ lần này, cũng không có gì khác biệt so với thông tin của mình nhận được. và xem xét những người đi cùng thì có vẻ như không phải Mạo hiểm giả ở khu vực này, và họ cũng tương đối khá, đa số là cấp D, có một vài D+ nhưng xem ra nổi trội nhất vẫn là đoàn độ Trio Wild của Baren là thu hút ánh nhìn nhất.

Thế còn mình, các bạn nói là một cô bé dễ thương như mình có thu hút ánh nhìn không đấy à.! Chắc chắn rồi a, Emilia chan rất dễ thương mà nhưng hình như khi là con gái mình có khả năng phát hiện những ánh mắt dâm đãng hay sao ý, nãy giờ có khá nhiều kẻ tăm tia mình rồi kìa, những ánh mắt đó như muốn xuyên qua áo giáp lẫn áo váy bên trong để ngắm kia làn da quyến rũ này đó, mình sợ quá các bạn ơi. Và không chỉ thế đâu á, mình còn có phát hiện mấy tên chỉ chỉ trỏ trỏ và thanh kiếm cùng trang bị của mình nữa kìa, có vẻ đúng như Milla nói một bộ giáp bạc của mình thu hút nhiều ý định tăm tối thật đó.

Thiệt tình! Thôi đành vậy! Nếu muốn tới thì tới, mình ngại rắc rối nhưng nếu gặp cũng sẽ ra tay mạnh mẽ giải quyết rắc rối thôi. Nếu mình hiền quá để người ta bắt nạt không phải làm mất mặt cô gái mà mình đang mượn cơ thể này sao.

Mình nắm chặt thầm nhủ như vậy và khi mình quay lên thì Ravis có vẻ đã giải thích xong nhiệm vụ hộ tống.

"Đó là nhiệm vụ chính lần này, thế nhưng có một nhiệm vụ tự nguyện ta muốn tham khảo ý kiến mọi người."

Gì nữa đây, một nhiệm vụ tự nguyện à, nội nhiệm vụ hộ tống cũng đã đủ rắc rối rồi.

"Như các vị biết con đường chúng ta đi là đại lộ Horiondo một bên giáp với biển một bên giáp với núi, và gần ở trạm kiểm soát con một Hầm Ngục tên Ghost Sea Cave, và theo lời thành chủ đây nó xuất hiện quái cấp D và D+ và boss cũng sắp đạt cấp B."

Nghe tới đây các mạo hiểm xôn xao, Hầm Ngục, nếu là mạo hiểm giả hay lính đánh thuê không thể nào không biết về nó. Đó là một nơi mà quái vật mạnh mẽ thiết lập core của nó xuống và chiếm làm địa bàn sau thu hút các quái vật yếu hơn vào để thủ thành cho nó.

Một quái vật đã set Core nó vào một Hầm Ngục thì càng nhiều kẻ thám hiểm chết ở đó thì sức mạnh của nó cùng quái vật bên trong nó ngày càng mạnh, chưa kể linh trí của những quái vật bên trong Hầm Ngục mạnh hơn nhiều so với quái bên ngoài chúng thậm chí cướp vũ khí mạo hiểm giả để lại nhằm tăng thực lực.

Ví dụ diểm hình là Goblin. Nếu bên ngoài bạn ít thấy một con Goblin nào sử dụng được phép thì bên trong Hầm Ngục sẽ được chiêm ngưỡng cảnh gần chục con cầm pháp trượng của con người spam đủ thứ skill chào đón bạn.

Nhưng trong cái khó cũng có cái tuyệt vời, lượng Exp nhận được khi hạ quái ở hầm ngục gấp đôi so với bên ngoài và những con cấp Boss sẽ gấp 3 và Boss cuối sẽ rớt ra Core của Hầm Ngục. Thứ này chứa một lượng Exp cực lớn và một mớ điểm Stat cũng béo bở không kém.

Thế nên, túm váy lại là Hầm Ngục có thể nói thiên đường của mạo hiểm giả nhưng cũng là địa ngục. Nếu thắng được thì sẽ có thu thập cực lớn, còn nếu thua thì về với đất thôi.

"Có vẻ không bình thường chút nào, mấy người thành chủ đó đâu có hứng thú với việc chinh phục Hầm Ngục đâu. Sao bây giờ lại ra nhiệm vụ vậy."

Jane của Trio Wild suy nghĩ trong khi đưa tay lên cằm tỏ vẻ trầm tư

"Và ở trên đài cao, người thành chủ đứng bên cạnh như hiểu thắc mắc của Jane và lên tiếng nói tiếp.

"Sở dĩ có nhiệm vụ này là cách đây không lâu, một đoàn cướp mang theo một số lượng lớn Emelas xông vào đó định chiếm cái hang làm căn cứ nhưng theo báo cáo là bị đoàn diệt nên số lượng hàng hóa bọn chúng vẫn còn ở trong đó cùng với lượng Emelas có thể lên đến gần 200 viên. Nhiệm vụ của mọi người là thu thập chúng về đây cho tôi."

"Tên thành chủ này bị ngốc á. Một viên Emelas có trị giá cũng phải hơn 10.000 Eris đó. Nếu mạo hiểm giả tìm được họ không cất làm của riêng chứ nộp lại làm gì."

"Cô không biết rồi Emilia! Lát nữa bất cứ ai trong đoàn phải ký một giao ước tuân thủ mọi điều khoản thế nên cô muốn gian lận cũng không thể đâu a." Baren giải đáp thắc mắc của mình.

Ồ thì ra là thế sao, thảo nào a. Nhưng nếu vậy thì mình không muốn tham nhũng cũng không được rồi a. Ai bảo mình là người duy nhất có Skill Contract Manipulate vậy ta. Và nghe được tin này mình cũng vui lắm, vì mình có thể thực hiện được một số ý định ban đầu của mình.

"Tất cả những điều tôi muốn nói đã nói xong, cuối cùng tôi xin chúc mọi người bình an và trở về."

Người thành chủ lớn tiếng chúc phúc cho mọi người và trong tay ông ta xuất hiện một thanh pháp trượng.

"Ougi Blessing Star." Một vòng sáng như tạo bởi hàng triệu ngôi sao lan tỏa và mình cảm thấy cơ thể đang phát sáng.

"Đây là...." Jane và Milla lên tiếng kinh ngạc

"Xem ra thành chủ ở đây cũng là ma pháp sư cấp bậc không kém đâu. Skill này có thể chúc phúc khiến cho các chỉ số đều được tăng lên cỡ 5-10% đó. Một rare skill."

Có chút ghen tị đó các bạn ơi, bộ skill của mình tuy mạnh nhưng không có buff a, chắc sau này phải kiếm thêm vũ khi có skill buff mới được.

Nghĩ vậy và mình cùng đoàn người bắt đầu lên đường

....

"Mát ghê! Tôi chưa bao giờ ra biển lần nào cả, đúng là một trải nghiệm tuyệt vời mà."

Hiện tại mình đang tận hưởng cái cảm giác mát lạnh của gió biển lùa, cho dù khi còn ở trái đất thì ngoại trừ lúc nhỏ thì mình cũng không có cơ hội đi ra biển đâu a, công việc làm thêm để phục vụ sở thích này, viết tiểu thuyết để bán trong các lễ hội Doujinshi này, nói chung là chưa bao giờ rời khỏi thành phố cả.

"Cô chưa bao giờ thấy biển sao." Jane của Trio Wild đang ngồi chung với mình hỏi.

"Đúng a, đây là lần đầu tôi thấy biển đó, chắc chuyến về tôi phải xuống đó tắm cho đã quá."

"Tắm biển sao????" Mình thấy mấy dấu chấm hỏi to đùng trên đầu của những người còn lại.

"Ệc! Mấy người sao vậy."

"Quả là cấp B có khác, tuy bị Balance Lost nhưng dũng khí không phải là kẻ thường có thể so sánh được a." Baren lên tiếng ánh mắt đầy ánh sao. Nè nè bộ có cái gì đó mà mình không biết hay sao ta, nhưng mình chắc chắn là có sự hiểu lầm không nhẹ rồi đây.

"Tuy tôi không ưa cô lắm nhưng cái dũng khí dám ra biển tắm của cô khiến tôi khâm phục đó."

"Ể!!!!!! Mấy người nói gì vậy. Bộ tắm biển là chuyện liều lĩnh lắm hay sao."

Lại,một mớ dấu chấm hỏi xuất hiện. "Cô không biết sao, vậy cô trông bãi biển phía bên trái chúng ta đi."

Để coi nào biển ở thế giới này có gì khác biệt nào, và khi mình nhìn tới thì...

"Ệc! Tôi rút lại câu nói của mình hồi nãy, tắm biển không phải là ý hay mà."

Lý do là gì ư, nếu các bạn thấy thứ tôi vừa thấy thì chắc chắn sẽ không bao giờ muốn tắm biển nữa đâu cho dù ở trái đất. Đầu tiên mình thấy được là ba dải màu, xanh nhạt gần bờ, xanh đậm cách bờ khoảng gần 100m, và khoảng 100m nữa đơn thuần toàn là màu đen nó còn sủi bọt tùm lum không biết vì lý do gì.

Về phần màu đen mình tạm thời cho qua vì không hiểu rõ nhưng hai phần màu xanh gần nhau vậy chứng tỏ độ dốc của biển rất lớn và có những khúc dốc xuống đột ngột rất dễ hụt chân chết đuối. À mồ xem ra biển ở thế giới này không thích hợp cho trẻ con chơi đùa rồi.

Ể!!!! Mình nhận ra một vấn đề vô cùng nghiêm trọng, Không lẽ qua thế giới này mình không được ngắm các cô gái nô đùa với nhau trong bộ áo tắm hay sao, sao thế được, là con gái mình rất muốn có được cái cảnh "Để tớ thoa kem chống nắng cho cậu nha." hay là những màn thân mật ở bãi biển giữa các cô gái, vậy là không được chứng kiến những điều đó ở đây rồi sao.

"Cô đang khóc sao Emilia, bộ bãi biển khác xa với tưởng tượng của cô à." Jane lên tiếng.

"Đây là biểu hiện của cô nên có khi biết được một trong những giấc mơ của mình bị tan thành bọt nước."

"Boss này! Emilia mất hết màu sắc rồi kìa, liệu có ổn không."

"Giấc mơ đúng là liều thuốc bổ cũng là liều thuốc độc mà."

"Mặt anh bây giờ khiến tôi muốn đấm anh một cái lắm đó Boss."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.