Ký Sự Hậu Cung

Chương 1: Ngày trở lại




Mảnh ghép 29 : Vui chơi

Ăn xong , Ken cho ý kiến là vào nhà Băng chơi

Mới đầu Băng từ chối hết mình nhưng bị cả 5 người ép buộc thế là cũng đành chấp nhận

Phía xa xa nhìn zô nhà Băng đã thấy giàn hoa thiên lý rất đẹp

- Đột nhập thui, nhà không có chủ - H.Vĩ là lớn rùi cả lũ nhào zô

( Mẹ Băng chưa về )

Vào đến nhà, một không gian kì lạ mà 4 hoàng tử chưa bao giờ cảm nhận được,đó là cảm giác ấm cúng

Tất cả đều chú ý 4 bức tường xung quanh, Băng cứ thẫn thờ không hiểu j chột dạ nhìn lên tường và hét lên

- AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA

Giờ mới để ý xung quanh tường đều treo ảnh Băng từ bé đến giờ, tất cả cứ tiến lại sát những tấm hình ấy hơn làm Băng đỏ hết cả mặt

Bức hình to nhất được đóng trong khung ảnh cỡ bự ,Băng chụp cùng 5s đó là hồi lớp 9 , 5s biểu diễn hiphop ở trường xong thì nhờ người chụp hình kỉ niệm, bức hình này trông ai cũng rất cá tính đặc biệt là 2 cô gái là Băng và Hân, Băng đứng ở giữa 5 người đội một mũ phớt kẻ trắng, 1 tay làm điệu " Im lặng " đó là suỵt môi và nháy 1 bên mắt và người gập xuống hai chân rang ra, Diệp Hân thì đội cái mũ chẳng ra mũ ( nhìu thứ gắn zô nữa mà ) hai tay rang rộng ngang bụng Hùng và Quân.......

- Bà xã mình kìa, xinh quá , thế mà không quen Băng và bà xã sớm hơn,thú vị thật đấy - Khánh

- Băng nhảy hiphop á? - Ken nhìn Băng

- Ờ - Băng cười

- Băng thú vị thế - H.Vĩ thốt lên làm Băng đỏ hết cả mặt

- Băng không thích mặc váy sao? - Ken

- Sao Ken biết - Băng

- Thì có thấy ảnh nào Băng mặc váy đâu, cả ảnh cùng tập thể nữa, ai cũng mặc váy có mỗi Băng không mặc - Ken

Chỉ số IQ của Ken cao lắm nha!!

( Ken : t/giả khâm phục tài đoán mò của ta chưa.?Haha * cười điên dại * // t/g : oẹ.. )

Có rất nhìu ảnh Băng chụp chung với Kiệt, có nhìu ảnh còn chụm tay thành hình trái tim, điều đó khiến Lam cảm thấy nghi ngờ, Lam lại nhớ đến chuyện lúc ở quán ăn Băng toàn để ý đến Kiệt

Ken gỡ nhẹ tấm ảnh của Băng xuống, tấm ảnh Băng bị phạt đứng góc lớp, trông cái mặt rất khó coi, lúc ấy Hùng chụp trộm, thấy hay quá nên Băng đã đi rửa lại và giữ làm kỉ niệm. Khánh phát cười khi nhìn tấm hình ấy vì thái độ hất mặt lên của Băng trông rất iu, khổ thân pé Băng đỏ mặt suốt từ nãy

- Ơ Ken gỡ nó xuống làm gì? - Băng

- Lấy về làm kỉ niệm ý mà - ken cười, Băng đồng ý

( Nãy giờ chắc mọi người thắc mắc nhân vật nam chính không nói gì nhỉ )

Quay lại bàn uống nước, Phong đã thả mình ra ghế sofa ngủ rùi

Ken đá chân Phong đánh thức cậu dậy rùi cả lũ ra vườn sau nhà Băng phá.

Vườn nhà Băng toàn cây ăn quẩ thui à

Với tài năng trèo cây siêu đẳng cấp của Phong, Vĩ, Ken, Khánh thì một lúc hàng tá hoa quả lìa cành xa lá

Ngoài vườn nhà Băng còn có một chiếc bàn gỗ tự tạo rất đẹp và 8 chiếc ghế gỗ thoải mái cho 6 người ngồi

Tất cả như thi nhau ăn, ăn tranh của nhau, khổ nhất là 2 bạn nữ, vừa mới gọt xong quả nào đó là không còn một miếng @@, 4 tên kia chén nhanh quá

Ăn lo lê xong, có một cuộc chiến hoa quả xảy ra, khổ nhất là em táo và em nho là những viên đạn mà all dành để đả nhau nhìu nhất

6 người rượt nhau, đả nhau chạy toán loạn khắp vườn..

Giờ này ai cũng đã mệt lên mỗi người kiếm 1 chỗ ngủ cho nhau, 4 tên kia thì lăn ra ghế ngoài vườn ngủ còn Băng & Lam mắc võng lên cây ngủ, khổ thân mấy tên kia phải ngủ ngồi

Trong cái nắng gay gắt, mọi thứ trở nên yên bình, dường như chỉ ở bên những người bạn này thì 4 hoàng tử nhà ta mới cảm thấy tự nhiên và dễ chịu nhất

Đập tan cái nắng gay gắt là trận mưa rào bất ngờ khiến cả 6 tỉnh giấc toán loạn chạy vào nhà trú mưa

- Hát đi - Máu hát của Khánh trỗi dậy

- Nhà Băng có hát kara không - Ken hỏi ( ông nài ham chẳng kém )

- Có - Nói xong Băng chạy ra mở kara cho all hát, kết nối với máy tính nên bài nào cũng có

Ken và Khánh lại điệp khúc tranh nhau hát, tiếng hát của họ át cả tiếng mưa rào ngoài kia

Mưa càng to thì mọi người càng vặn loa to hơn đến nỗi tiếng nhạc và tiếng loa đập làm rung chuyển cả nền nhà ra cánh cửa

"" Bước chân người dời xa , hỏi tình yêu trong em có xa mà sao em không hồi âm cho anh một lời

Còn bao nhiu,là yêu thương, trong trái tim em đã trao hôm nào, dành cho em khi đã bao năm em rời xa, có biết rằng vẫn nơi này anh vẫn luôn mong nhớ em....

Chờ cũng thế , đợi cũng thế ! em bước đi em sẽ không quay về

mà sao anh vẫn nhớ thương em đêm từng đêm . Ánh trăng tàn đã lâu rồi đêm đã qua em không về ""

Bài hát với nỗi nhớ người yêu da diết và nhạc cũng buồn thế mà Khánh và H.Vĩ song ca biến bài hát trở nên vui và sống động hơn vì hai tên này hát không khác gì nhạc đã remix.

H.Vĩ và Khánh hát xong chờ tiếng vỗ tay của mọi người nhưng không thấy tiếng vỗ tay đâu mà chỉ thấy hoa quả bay liên tục vào người mình.

Vâng, Băng / Phong / Ken / Lam đã nạp đạn sẵn chờ 2 tên này hát xong để đáp

............

Thời gian thấm thoát trôi qua, tất cả ra về trong niềm vui

Mưa tạnh..gió luồn cảm giác mát mẻ dễ chịu

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.