Ký Chủ Tà Ác, Mọi Người Mau Tránh Ra!

Chương 1: Lão Kỳ xuất hiện




- Có lẽ, nam nhân cũng không thể bắt nạt nữ nhân a.

Lục Thiếu Du cười cười, lập tức ném tiểu tháp bằng băng về phía Băng Nhu, không có ai biết, ánh mắt Lục Thiếu Du nhìn về phía tiểu tháp màu trắng kia lưu luyến không thôi.

Sưu.

Băng Nhu phất tay thu lại, tiểu tháp hóa thành lưu quang tiến vào trong bàn tay nàng rồi biến mất không thấy. Đôi mắt xinh đẹp lại lần nữa nhìn Lục Thiếu Du trên Chiến đài, trong mắt mơ hồ vẫn còn hiện lên vẻ chấn động và rung động. Một lát sau nàng khẽ cười một tiếng, nụ cười khuynh quốc khuynh thành.

Quay đầu, Băng Nhu nhìn vè phía Đường Dần và Lôi Tiểu Thiên, nói:

- Ta bại rồi, tới phiên các ngươi.

- Vậy để cho ta tới đi.

Nhìn đạo thân ảnh mặc áo bào xanh trên Chiến đài, hai mắt Đường Dần khẽ đổi, tay áo run lên, phi phong màu trắng sau lưng tung bay, kình phong mạnh mẽ hình thành dưới chân. Bàn chân đạp mạnh hư không, không gian rung động lan tràn ra chung quanh, thân hình hắn giống như một đạo thiểm điệm màu trắng lập tức đáp xuống trước mặt Lục Thiếu Du ở Chiến đài.

- Thắng, Lục Thiếu Du thắng rồi.

Cùng lúc này, sau khi khiếp sợ qua đi, Nhâm Ngã Hành lập tức kinh hỉ nói với Băng Cổ:

- Băng Cổ, bốn kiện linh khí áo nghĩa, lấy ra đi.

- Không hổ là người Chân lý Niết Bàn, thực lực như vậy so với trong lời đồn không sai. Đủ dể diệt bản thể Phượng Viêm khi trước.

Băng Cổ khẽ than thở, Băng Nhu tăng thêm Hồng Thiên Băng Xuyên tháp đủ để chống lại Hóa Hồng cảnh, mà vừa rồi rõ ràng Lục Thiếu Du còn chưa dùng toàn lực, loại thực lực này quá mức cường hãn. Băng Cổ nghe thấy Nhâm Ngã Hành nói vậy, khuôn mặt có chút bất đắc dĩ nhìn Nhâm Ngã hành nói:

- Nhâm trưởng lão, hai kiện được không? Lục Thiếu Du này thực sự quá mạnh mẽ, Băng Nhu thua...

- Ngươi thử nói xem, đã nói rồi có thể đổi ý được không? Đừng nói những thứ kia, vô dụng thôi.

Nhâm Ngã Hành cũng không chút khách khí nhìn Băng Cổ, linh khí áo nghĩa đã nằm trong tay, hắn cũng không có khả năng nhổ ra được.

- Băng Cổ trưởng lão, còn có hai kiện của ta.

- Còn có một kiện linh khí áo nghĩa của ta.

Lập tức đám người Tịnh Kiếm Hoàng, Quỷ Cốc, Nhàn Vân cùng với không ít người chạy tới trước mặt Băng Cổ, bọn họ cũng đặt cược giống vậy, bất quá không có nhiều bằng Nhâm Ngã Hành mà thôi.

- Ài...

Sắc mặt Băng Cổ bắt đầu có chút đau lòng.

Sau khi Đường Dần đáp xuống Chiến đài, phi phong màu trắng run lên, sau khi thân hình từ từ đáp xuống, khí tức hùng hồn trên người lập tức lan tràn ra.

Oanh.

Cả không trung, cỗ khí tức này trong khoảnh khắc khuếch tán, tựa như muốn làm cho không gian cứng lại vậy.

Nhìn thẳng vào đạo thân ảnh mặc áo bào xanh trước người, trong mắt Đường Dần hiện lên quang mang màu đen quỷ dị, nói:

- Lục Thiếu Du, ngươi có muốn nghỉ ngơi một lát hay không? Hiện tại động thủ ngươi sẽ chịu thiệt.

- Không sao, chịu thiệt là phúc.

Lục Thiếu Du nhìn Đường Dần cười, lúc này cảm nhận khí tức trên người Đường Dần, khí tức này có chút kỳ lạ và quỷ dị.

Dưới linh hồn lực nhạy cảm dò xét, Lục Thiếu Du phát hiện ra khí tức trên người Đường Dần trong lúc mơ hồ hiện ra khí tức âm nhu và ăn mòn, loại ăn mòn này dường như có thể ăn mòn không gian, làm cho lòng người phát lạnh, lộ ra cảm giác nguy hiểm cực độ.

- Loại áo nghĩa này chẳng lẽ cũng là áo nghĩa lạ sao?

Lục Thiếu Du âm thầm rung động, bên trong tám đại Cổ tộc trong Thượng Thanh thế giới đều có áo nghĩa chủ thuộc tính của mình. Mà đối với áo nghĩa của tám đại Cổ tộc này tu luyện, Lục Thiếu Du cũng không có tìm hiểu kỹ càng.

Lúc này Lục Thiếu Du có cảm giác khí tức áo nghĩa trên người Đường Dần tràn ra lúc này rõ ràng cũng là một loại áo nghĩa cực kỳ lạ, nhưng mà loại áo nghĩa lạ này cũng để cho Đường gia đặt chân vào hàng ngũ Cổ tộc.

- Chịu thiệt là phúc.

Đường Dần nhìn Lục Thiếu Du, ánh mắt biến ảo, lẳng lặng đứng trên Chiến đài, trên người tự nhiên có ngạo khí, hắn nói:

- Vậy thì bắt đầu đi, bất quá ta không phải là nữ nhân, ngươi cũng đừng có giảng phong độ trước mặt ta. Vừa rồi ngươi đã tiêu hao, hiện tại có lẽ ngươi nên động thủ trước, như vậy cũng công bằng.

Lời còn chưa dứt, trong đôi mắt đen nhánh của Đường Dần có chiến ý bắn ra, nói:

- Thắng ta, vị trí thứ sáu trên Thiên bảng chính là của ngươi. Bí cảnh Đường gia ta ngươi cũng có thể tùy thời tiến vào lĩnh ngộ.

Lục Thiếu Du ngẩng đầu, ánh mắt lập tức nhảy lên, bí cảnh Đường gia chính là nơi hắn cần đi vào. Trường bào màu xanh run lên, chiến ý trong mắt bắn ra, Lục Thiếu Du nói:

- Đã như vậy thì cứ tới đi.

Dứt lời, thân ảnh Lục Thiếu Du bỗng nhiên kéo theo một đạo tàn ảnh màu xanh xuất hiện trước mặt Đường Dần, không gian quanh thân đột nheine vặn vẹo, khí tức giống như gợn sóng vô hình khuếch tán, mang theo phiến không gian rung động. Dưới sự rung động này đột nhiên có một đạo quyền ấn xuất hiện.

Xoẹt.

Quyền ấn đánh ra mang theo áo nghĩa linh hồn mênh mông cuồn cuộn, trước quyền ấn, không khí trong không gian bị đè nén tạo thành một cái động sâu, trong chốc lát quyền ấn dùng xu thế như sấm sét xuất hiện trước mặt Đường Dần.

- Áo nghĩa thời gian, áo nghĩa không gian, áo nghĩa linh hồn.

Đường Dần nhìn Lục Thiếu Du đột nhiên xuất hiện trước mặt, sắc mặt đột nhiên đại biến, ba loại áo nghĩa kỳ lạ ẩn chứa bên trong, áo nghĩa không gian và áo nghĩa thời gian cùng thi triển khiến cho tốc độ nhanh như thiểm điện.

- Không gian hắc ám.

Cũng trong sát na này, thân hình hơi mập mạp của Đường Dần vô cùng nhanh nhẹn, thân ảnh hắn như quỷ dị nhoáng lên, lấy thân hình làm trung tâm, khí tức hắc ám phô thiên cái địa giống như cơn lốc khuếch tán. khí tức quỷ dị khủng bố thẩm thấu vào trong linh hồn, giống như có thể thôn phệ không gian, khiến cho tâm thần người ta rung động.

Xoẹt.

Khí tức hắc ám này lấy bản thân Đường Dần làm trung tâm, khí tức hắc ám giống như che khuất bầu trời cuồn cuộn lan tràn, giống như muốn nuốt trọn cả không gian. Lập tức trước người Đường Dần xuất hiện một cửa động trong không gian hắc ám.

Trong cửa động của không gian hắc ám này tràn ngập quang mang đen kịt mà thâm thúy, không gian chung quanh nứt vỡ từng khúc, lập tức thôn phệ quyền ấn của Lục Thiếu Du.

Động sâu màu đen khủng bố này giống như có thể cắn nuốt không gian, lập tức thôn phệ một quyền của Lục Thiếu Du vào bên trong, quyền ấn bị ăn mòn rồi chôn vùi trong cái động sâu trong không gian kia.

- Ồ?

Khí tức hắc ám quỷ dị như vậy khiến cho trong mắt Lục Thiếu Du hiện lên vẻ kinh ngạc, thân hình nhanh chóng lùi lại. Khí tức hắc ám này có thể ăn mòn không gian, trong đó còn xen lẫn khí tức âm nhu, có thể ảnh hưởng tới linh hòn, giống như muốn dẫn linh hồn người ta vào trong hắc ám vô tận, quỷ dị vô cùng.

Trong nháy mắt ngắn ngủi, không gian chung quanh Chiến dài lập tức thiên hôn địa ám, giống như màn đêm buông xuống.

Màn đêm bao phủ trọn thiên địa, giống như là đêm tối trước bình minh vậy, thâm thúy khôn cùng.

Trong không gian hắc àm này có khí tức quỷ dị lan tràn, khiến cho linh hồn người ta có cảm giác bị ăn mòn sau khi tiến vào không gian này, đầu óc choáng váng, cảm giác khiến tim đập nhanh tràn ngập Chiến đài, khiến cho những người vây xem chung quanh cảm thấy lạnh lẽo.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.