Kim Nhật Kim Sinh

Chương 4-1




"Cha, người phải giúp nữ nhi a." Lí Mị Nhi kiều mị hướng về phía tể tưởng Lí Thành làm nũng nói.

" Nữ nhi ngoan, có chuyện gì vậy?" Lí Thành thương yêu sờ sờ tóc của nàng, vẻ mặt tràn ngập yêu thương, sủng nịch hỏi.

"Còn không phải là do vương phi kia, không biết sử dụng yêu thuật gì, mê hoặc được Vương gia, trong khoảng thời gian này Vương gia luôn đi đến viện của nàng, nếu còn tiếp tục như vậy nữa, nữ nhi sẽ bị thất sủng đấy, cha. . ." Lí Mị Nhi điềm đạm đáng yêu, mềm mại nhẹ nhàng nói. Trên mặt muốn có bao nhiêu ủy khuất liền bấy nhiêu ủy khuất, như vậy quả là làm cho người ta thực sự luyến tiếc a!

"Phải không? Buồn cười! Ngay cả nữ nhi của bổn tướng cũng dám khi dễ? Nữ nhi, con yên tâm, cha sẽ giúp con xử lý. " Lí Thành lấy tay vỗ lên ngực vì nữ nhi cam đoan, nhất định sẽ làm cho nữ nhi của lão một lần nữa được sủng ái, mà nữ nhi của Thương gia kia đương nhiên là không lưu lại được.

"Vâng, cám ơn phụ thân, vậy nữ nhi xin phép về trước." Lí Mị Nhi đắc ý nở nụ cười. Hừ, tiện nhân kia tưởng đấu cùng nàng, còn non lắm. Ai kêu nàng ta không có hậu thuẫn chắc chắn chứ? Có thể trách ai?

"Tốt, con trở về trước đi. Nhưng trong khoảng thời gian này nhớ cẩn thận một chút, tránh cho người khác ăn nói lung tung. " Lí Thành nhìn ái nữ, thân thiết dặn dò. Tuy rằng chỉ là loại bỏ một nữ tử rất đơn giản, nhưng vẫn phải hành động cẩn thận, miễn cho người khác lại nhận ra được chuyện gì.

Thương Lung Tình đang ngắm hoa trong hoa viên, đột nhiên hắt xì vài tiếng, trong lòng suy nghĩ chẳng lẽ có người muốn tính kế nàng? Hừ, các ngươi đã muốn tìm chết, ta liền phụng bồi đến cùng. . . (Tỷ siêu thật, hắt xì một cái mà biết có người muốn hại @@)

"Tiểu thư, người có phải hay không bị cảm lạnh rồi?" Mộng Vũ vừa nghe thấy Thương Lung Tình liên tục hắt xì vài cái, có chút lo lắng, vào phòng trong cầm kiện áo khoác đưa ra cho nàng, cũng quan tâm hỏi.

"Không có việc gì, không phải là cảm lạnh, phỏng chừng là có người muốn động thủ?" Thương Lung Tình thờ ơ, trực giác của nàng nhất định chuẩn, chính là không biết đến cùng là người phương nào không muốn sống, muốn đến chọc nàng đây.

Ban đêm, trời đầy sao lấp lánh, ánh trăng mờ ảo, phủ thêm một tầng ánh sáng quang mang trên mặt đất. Bên trong Tiêu Dao vương phủ đáng sợ, bỗng nhiên có trận gió thổi qua, lá cây sàn sạt rung động, khiến cho người ta cảm giác được sự âm trầm.

Lúc này trong viện Lung trúc viên xuất hiện mười mấy cái bóng đen, chậm rãi chuyển động, hướng vào trong phòng. Thương Lung Tình nằm ở trên giường, đột nhiên cảm thấy không thích hợp, lập tức đứng dậy, trong con ngươi một mảnh hàn sương, khóe môi giương lên một độ cong thị huyết.

Trong bóng đêm, Thương Lung Tình mắt lạnh nhìn bóng đen tới gần, đợi đến gần trong phạm vi bản thân nắm chắc, nàng mới lắc mình ra tay, chủy thủ nhanh, ngoan, chuẩn cắt đứt cổ họng hắc y nhân, thủ pháp giết người phi thường thành thạo, cả người tản mát ra hơi thở tử vong, làm người ta không khỏi hoảng sợ.

Chỉ chốc lát, chỉ còn lại vài tên hắc y nhân, những người đó nhìn biểu cảm thị huyết của Thương Lung Tình, có chút thoái bước. Lúc này, Mục Tinh Mục Vũ cũng xuất hiện tại bên người Thương Lung Tình, hai người vẻ mặt lạnh như băng cũng mang theo ý tứ thị sát. Thương Lung Tình lạnh lùng lên tiếng: "Lưu một người sống, còn lại giết không tha. "

"Dạ, tiểu thư." hai người vừa nghe xong chỉ thị Thương Lung Tình, lập tức nhanh chóng giải quyết mấy tên hắc y nhân còn lại. Đối với công việc giết người trước kia của bọn họ mà nói, mấy người cũng chỉ là món đồ ăn nho nhỏ mà thôi, căn bản không đủ để hai người dốc toàn sức. . .

"Nói! Ai phái ngươi tới đây?" Thương Lung Tình nhìn hắc y nhân quỳ trên mặt đất, mắt lạnh đảo qua, hàn băng hỏi. Thấy hắn định cắn lưỡi tự sát, nàng lập tức hạ dược, khiến cho người nọ thần trí không rõ, ánh mắt trở nên trống rỗng nhìn Thương Lung Tình.

"Là Quyền gia, hắn yêu cầu phải lấy được đầu của Thương Lung Tình. " Nam tử vô thức trả lời.

"Quyền gia là ai?" Thương Lung Tình nheo hai mắt, bình tĩnh hỏi. Nàng vốn tưởng rằng mấy nữ nhân trong hậu viện kia tác quái, không nghĩ tới lần này lại là một người khác. Nói như vậy, nàng lại bất tri bất giác gặp phải phiền toái khác?

"Là người làm trong Thương gia, đồng thời đã vì thương gia cống hiến sức lực. . ." Nam tử trả lời chi tiết mọi sự tình hắn biết, ánh mắt mê mang, không chút nào giấu diếm.

"Tốt lắm, ngươi có thể ngủ yên rồi. " Thương Lung Tình biết được đáp án, không chút lưu tình một dao cắt xuống động mạch cổ tên kia, giải quyết nhanh chóng một tên hắc y nhân. Một mặt vẫn trấn định, phảng phất như không có chuyện gì phát sinh, ngồi trên trường kỳ, trầm mặc một hồi, liền nói: "Các ngươi xử lý những người này, điều tra xem Quyền gia trong miệng hắn như thế nào, còn có, nhìn qua chút Thương gia là có chuyện gì xảy ra?"

"Vâng, tiểu thư! " Mục Tinh cùng Mục Vũ vội vàng lên tiếng. Trong mắt hai người đều xuất hiện kinh ngạc, không nghĩ tới tiểu thư cư nhiên sử dụng thuật nhiếp hồn, có thể khiến cho đối phương đều đem mọi việc nói ra, nhưng mà cũng không giống như nhiếp hồn người khác, mà là dùng dược khống chế. Tài năng của tiểu thư thật đúng là làm cho người ta không tưởng được a!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.