Kiều Thê 19 Tuổi

Chương 34: Mặt cá ươn trả thù




Cả ngày chứng thực là chiếu theo những gì lúc đầu nói, tất cả đều theo ý nguyện của Tả Tình Duyệt. Cố Thịnh hoàn toàn giống một người chồng thương yêu vợ mình, đối với cô muốn gì được nấy, hết lòng che chở, khiến Tả Tình Duyệt vui vẻ đồng thời cũng sinh ra cảm giác không đành lòng.

Một ngày trôi qua rất nhanh, cô thật hi vọng nó cứ kéo dài mãi, vĩnh viễn không kết thúc, nhưng…….

Giương mắt nhìn gò má anh tuấn của anh, trong khoảng thời gian ngắn Tả Tình Duyệt có chút thất thần, “Thịnh………..”

Cố Thịnh mới vừa rồi dưới sự yêu cầu của Tả Tình Duyệt bỏ lại chiếc xe, hai người giống một đôi tình nhân bình thường nắm tay nhau đi dạo phố. Nghe Tả Tình Duyệt khẽ gọi Cố Thịnh đem tầm mắt dừng trên người cô, khuôn mặt mang theo nụ cười làm anh thất thần.

“Sao thế? Còn muốn đến chỗ nào chơi?” Cố Thịnh cưng chiều ngắt chóp mũi của cô, giống như động tác thân mật bình thường hay làm với Cố Tâm Ngữ vậy.

Tả Tình Duyệt dừng bước muốn nói điều gì lại nói không nên lời, nặn ra một nụ cười vui vẻ, “Để em suy nghĩ chút đã.”

“Thịnh, sao anh ở chỗ này?” Một giọng nói hưng phấn truyền đến khiến tả Tình Duyệt đang suy nghĩ khẽ cau mày, cô cảm thấy giọng nói này có chút quen thuộc, chính là chị họ Tôn Tuệ San của cô chứ không phải ai khác!

Quả nhiên Tả Tình Duyệt ngẩng đầu vừa đúng chống lại ánh mắt mang theo vài phần khinh miệt của Tôn Tuệ San.

“Thịnh, anh cũng đi dạo khu trung tâm thương mại sao? Thật khéo, em rất ít đến đây, không ngờ lại gặp được anh.” Tầm mắt Tôn Tuệ San cố ý tránh khỏi Tả Thình Duyệt, tiến lên khoác ở cánh tay còn lại của Cố Thịnh, điệu bộ thân mật tựa hồ muốn tỏ rõ với người bên ngoài là quan hệ của họ không tầm thường.

Trong lòng Tôn Tuệ San có sự kích động không thể nghi ngờ được, kể từ hôm đó sau khi đặc biệt đến công ty quyến rũ anh thất bại, cô vẫn chưa tìm được cơ hội gặp lại Cố Thịnh. Có vài lần gọi điện thoại đến công ty anh đều bị một người phụ nữ đáng ghét ngăn cản, hôm nay thật sự là may mắn, thật không ngờ ở chỗ này gặp được Cố Thịnh cô dĩ nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội tốt như vậy.

Chân mày tuấn lãng của Cố Thịnh nhăn thành một ngọn núi nhỏ, nhưng lại không hất tay Tôn Tuệ San ra.

“Chị họ cũng đến dạo trung tâm thương mại sao?” Cố Thịnh nhíu mày xa lạ mà hỏi.

“Ừ, Thịnh, Anh cùng đi dạo với em có được không?” Tôn Tuệ San cố ý như có như không dùng bộ ngực mềm mại của mình cọ sát vào cánh tay của Cố Thịnh, nếu tối nay hai người có thể hẹn hò lãng mạng thì thật là tốt!

Cô rất nhớ Cố Thịnh, nhất là thân hình cường tráng hữu lực của anh!

Lúc này cô cơ hồ hoàn toàn không để mắt đến sự tồn tại của Tả Tình Duyệt.

Mà Tả Tình Duyệt ở bên cạnh lại toàn thân cứng đờ không dám nhìn vào mắt Cố Thịnh, cô đang đợi câu trả lời của Cố Thịnh, trong lòng giống như bị một đôi tay nhíu lấy, cô rất sợ Cố Thịnh đồng ý đi cùng Tôn Tuệ San mà đem cô vứt ở một bên.

Chuyện như vậy, Cố Thịnh thật sự có thể làm ra!

Nhớ tới Cố Thịnh và Tôn Tuệ San hai người mập mờ đầu Tả Tình Duyệt cúi càng thấp hơn!

“Thật ngại quá, hôm nay tôi đi dạo với vợ tôi, e rằng……..” Cố Thịnh dĩ nhiên nhìn thấy được phản ứng của Tả Tình Duyệt, cô như vậy làm trong lòng anh trồi lên một tia thương tiếc, nhưng cũng có chút không vui, tại sao cô không đem người phụ nữ bên cạnh anh đuổi đi?

Không phải cô không thích Tôn Tuệ San cứ quấn lấy anh sao?

Anh ngược lại lại rất mong chờ phản ứng ghen tuông của cô chứ không phải yên lặng không lên tiếng, bộ dáng chấp nhận!

Vẻ mặt Tôn Tuệ San hơi thu lại, Cố Thịnh từ chối rõ ràng như vậy, cô không phải nghe không hiểu, nhìn lướt qua Tả Tình Duyệt trong lòng có chút không thăng bằng. Ngày đó Cố Thịnh nếu đã có thể ngầm cho phép cô lên giường của anh vậy hẳn là tình cảm của anh và Tả Tình Duyệt cũng không khá hơn chút nào! Hay là Cố Thịnh cố ý trước công chúng chừa lại mặt mũi cho tả Tình Duyệt mà thôi!

Ánh mắt dao động, trên mặt Tôn Tuệ San lộ ra vẻ mặt tươi cười đi tới bên cạnh Tả Tình Duyệt, thân mật lôi kéo cánh tay của cô, “Em họ chúng ta đã lâu rồi không có gặp nhau, chị đi dạo chung với em được không? Ý tốt của chị, em sẽ không từ chối chứ!” Tôn Tuệ San vài ba lời ngăn chặn Tả Tình Duyệt từ chối.

Chân mày Tả Tình Duyệt nhíu chặt, ý tốt của chị? Trong ấn tượng của cô từ trước đến nay người chị họ này đối với cô không thân thiết cho lắm nhưng cũng chưa từng có thương tổn quá lớn, nhưng vẻ mặt của chị ta bây giờ thật sự là đạo đức giả!

Rõ ràng là muốn đi cùng Cố Thịnh, lại cố nói thành muốn đi dạo phố với cô, Trong lòng Tả Tình Duyệt trồi lên một tia khổ sở, cô giương mắt nhìn Cố Thịnh muốn nhìn xem ý của anh ra sao!

Cố Thịnh nhẹ nhàng mỉm cười nhìn thấy tất cả, anh muốn xem một chút Tả Tình Duyệt sẽ làm như thế nào!

Tả Tình Duyệt ngẩn người không hiểu điều trong mắt anh biểu đạt, anh muốn mượn miệng cô ngầm cho phép Tôn Tuệ San đi cùng bọn họ sao?

Nhưng nếu Tôn Tuệ San đi cùng họ vậy những hồi ức tốt đẹp hôm nay sẽ thay đổi hương vị rồi.

Nghĩ đến ước định của hai người, anh đã cam kết hôm nay sẽ hoàn toàn thuộc về cô, như vậy cô cũng không cho phép giữa hai người có thể có thêm một con kỳ đà cản mũi.

Cô không cần biết Cố Thịnh có giận hay không, cô chỉ có một ngày hôm nay không muốn bởi vì Tôn Tuệ San mà bị phá hủy!

Trong lòng đưa ra quyết định, Tả Tình Duyệt ngẩng lên nhìn vẻ mặt mong đợi của Tôn Tuệ San, “Chị họ, vợ chồng em đi dạo nếu như có chị đi cùng e rằng có chút không thích hợp! Em sợ Thịnh vì chăm sóc em mà bỏ quên chị, như vậy chính là em có lỗi rồi, nếu chị họ đồng ý hôm khác em sẽ cùng đi với chị!”

Tả Tình Duyệt không ngờ rằng mình có thể bình tĩnh nói ra những lời như vậy, nhìn vẻ mặt cau có của Tôn tuệ san, trong lòng Tả Tình Duyệt nhất thời sinh ra một loại khoái cảm, hóa ra lấy tư thái của người thắng cuộc nhìn kẻ thất bại là như vậy!

“Mày…….” Tôn Tuệ San không ngờ tới Tả Tình Duyệt sẽ từ chối, hai tay theo bản năng nhất thời nắm chặt, nụ cười mới vừa rồi trên mặt cũng bị vẻ mặt ghen ghét thay thế.

Sự ghen ghét của cô Tả Tình Duyệt không phải không thấy mà là cố ý không thèm đếm xỉa tới, ai cũng đừng nghĩ phá hư hồi ức tốt đẹp của cô hôm nay!

“Thật ngại quá, vợ tôi cô ấy muốn ở thế giới của hai người!” Cố Thịnh không để ý chút nào ánh mắt của người qua đường tự nhiên trên má Tả Tình Duyệt in lên một nụ hôn, khóe miệng nâng lên một nụ cười hài lòng.

Từ trước đến nay Tả Tình Duyệt luôn là một chú mèo nhỏ hiền lành, không ngờ lúc chú mèo nhỏ vươn ra những móng vuốt thì lực sát thương cũng không nhỏ!

“Chúng ta đi thôi!” Trong lòng Tả Tình Duyệt trồi lên một tia ngọt ngào, kéo cánh tay Cố Thịnh không muốn tiếp tục ở lại nơi này nữa.

Cố Thịnh đương nhiên là theo ý Tả tình Duyệt dẫn cô rời đi, bỏ lại Tôn Tuệ San nhìn bóng lưng hai người mà Cắn răng nghiến lợi, trong đôi mắt đó phụt ra vô hạn đố kị!

Mà ở một góc khác của khu mua sắm một người đàn ông cao to anh tuấn nhìn thấy tất cả, con ngươi màu lục dao động, khóe miệng nâng lên một nụ cười hứng thú!

Là cô ấy! Tả Tình Duyệt!

Không ngờ tới lại có thể gặp cô ở chỗ này, càng không ngờ là cô lại cùng xuất hiện với Cố Thịnh, hơn nữa bộ dáng hết sức thân mật, chẳng lẽ tên Cố Thịnh đó chưa từng hoài nghi xuân dược trên người Tả Tình Duyệt làm sao được giải sao?

Hay Cố Thịnh thật sự có độ lượng lớn như vậy, hoặc giả là Cố Thịnh yêu Tả Tình Duyệt đến có thể không quan tâm đến chuyện đó?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.