Kiêu Thần

Chương 10: 10: Ter 10




Đả tự: Sided Lovettt

***

- Hay lắm!

Nhìn Huyết Nguyệt Cuồng Cương đang điên cuồng lao đến, Thôn Thiên Thú cảm thấy vô cùng kích động lần này đấu khí bên trong Đấu kỹ công kích kia, năng lượng ba động còn nhiều hơn lần trước rất nhiều!

Thôn Thiên Thú đột nhiên há rộng miệng, miệng nó trong nháy mắt mở rộng còn lớn hơn cả cái đầu của nó. Nhìn thấy một màn quỷ dị như vậy, trong lòng Lý Dật ớn lạnh, cái mồm của Thôn Thiên Thú này, thật sự rất lớn!

Nuốt trọn toàn bộ huyết nguyệt, chỉ thấy cái bụng của Thôn Thiên Thú run lên một chút, nhưng chỉ rất nhanh, đã quay về trạng thái bình thường.

- Chà, mùi vị thật sự cũng không tồi!

Thôn Thiên Thú nheo mắt nói.

Những cường giả cấp bậc Đấu Hoàng trở lên, Thôn Thiên Thú cũng chưa từng gặp, dù có gặp phải, với tính cẩn thận của nó, cũng tận lực không dám gây xung đột trực tiếp, lần này giao thủ với Lý Dật, là lần đầu tiên nó giao thủ với Đấu Hoàng cường giả. Vì vậy, những chiêu số mà Lý Dật triển khai, cũng là nguồn năng lượng khổng lồ nhất mà nó từng Thôn phệ, cũng là nguồn năng lượng tinh túy nhất.

Nguồn năng lượng cấp bậc như vậy, thật sự là nguồn năng lượng cao nhất mà Thôn Thiên Thủ đã từng thôn phệ, huống hồ, Huyết Nguyệt Cuồng Cương còn là Đấu kỹ Bạch Hổ.

Cảm thấy đấu khí của mình và vầng huyết nguyệt kia vẫn còn có chút liên hệ, trên mặt Lý Dật chợt lộ ra nụ cười.

- Thôn Thiên Thú, đã nói với người rồi, sao người lại được quên nhỉ? Có những thứ, không nên tùy tiện ăn, ăn vào sẽ mất mạng!

Trong nụ cười của Lý Dật có cảm giác như là âm mưu đã được thực hiện.

- Huyết Nguyệt Cuồng Cương phá cho ta! Phá phá phá!

Lý Dật hét lớn.

Âm, ầm ầm! Trong bụng Thôn Thiên Thu truyền ra ba thanh âm, sau khi thanh âm truyền ra, một tia máu phun ra từ miệng nó.

Cảm giác được khóe miệng có gì đó, nó giơ móng vuốt sờ lên miệng, cúi đầu nhìn lại, trên móng vuốt toàn là máu, trên mặt Thôn Thiên Thú lộ ra thần sắc phẫn nộ.

- Bị thương? Ngươi khiến ta bị thương rồi!

Thôn Thiên Thú nhìn Lý Dật, lạnh lùng nói.

Tiềm lực có thể lên đến thất giai, Thôn Thiên Thú là chủng loại ma thú cao cấp, trong lòng Thôn Thiên Thú, có một sự cao ngạo lãnh liệt vô cùng! Đối với nhân loại, Thôn Thiên Thú cho rằng đó chỉ là một sự tồn tại nhỏ bé, chỉ là một món thức ăn của nó mà thôi.

Bây giờ, một nhân loại như Lý Dật lại làm nó bị thương đó là chuyện không thể nào tha thứ được!

- Hừm, không ngờ lại còn chưa chết?

Nhìn thấy Thôn Thiên Thú khóe miệng cháy máu, nhưng xem ra lại cũng không có vấn đề gì, trong lòng Lý Dật thẩm thất vọng ngay cả Huyết Nguyệt Cuồng Cương bạo tạc trong bụng mà cũng không chết, con ma thú biến thái này quả thật khó đối phó.

- Nhân loại, nếm thử uy lực của Đấu kỹ thiên phú của ta đi!

Thôn Thiên Thú lạnh lùng nói.

- Vô Tận Thôn Phệ!

Thôn Thiên Thú gầm lên.

Lúc đó trên đầu của Thôn Thiên Thú, đột nhiên xuất hiện một dòng suối màu đen, dòng suối này càng ngày càng lớn, bên trong tản mác ra một nguồn hấp lực rất lớn, không thể kháng cự được, toàn thân Lý Dật bị dòng suối đó thu hút mãnh liệt.

Một luồng hấp lực rất lớn, nhấc hai chân Lý Dật lên khỏi mặt đất, rồi dần hướng về phía dòng suối đó.

- Đây là cái gì?

Thấy cơ thể mình không tự chủ được càng ngày càng tiến dần về phía dòng suối, Lý Dật cảm thấy hoảng hốt! Đây là chuyện mà hắn chưa từng gặp phải bao giờ, thế nhưng Lý Dật cũng biết rất rõ ràng chỉ cần hắn bị hút vào trong dòng suối đó, điều chờ đợi hắn, e rằng cũng giống như Phá Không Kiếm, Huyết Nguyệt Cuồng Cương vậy, bị Thôn Thiên Thú thôn phệ, sau đó hấp thu mất.

Xuy!

dan

Trong nháy mắt Lý Dật huy động Song dực Đấu khí hai cánh đập mạnh, Lý Dật muốn bay ra khỏi hấp lực của dòng suối.

- Vô ích thôi, dưới năng lực Thôn phệ của ta, ngươi có chạy đến đâu cũng không thể chạy thoát được!

Nhìn Lý Dật điên cuồng giãy dụa, Thôn Thiên Thú lộ rõ một nụ cười bằng lãnh.

- Nhân loại, người phải biết rằng bây giờ tuy ta còn chưa phải là ma thú Lục giai, vốn dĩ không thể thi triển được được bản năng Thôn phệ, đây là sức mạnh thuộc về quy tắc, là một chiêu thức thi triển vượt cấp, cái giá phải trả sau khi thi triển là giảm đi năm mươi năm tuổi thọ, nhưng mà, ha ha, rất may là tuổi thọ Thôn Thiên Thú chúng ta rất dài!

Nhìn bộ dáng giãy dụa của Lý Dật, Thôn Thiên Thủ đắc ý nói.

- Ngươi độc ác lắm!

Nghe Thôn Thiên Thú nói phải chịu hao tốn mất năm mươi năm tuổi thọ đề thi triển chiều bản năng Thôn phệ này, Lý Dật chi thốt ra được một câu.

- Nhân loại, chịu chết đi, có thể được trở thành một bộ phận của một ma thú vĩ đại như ta, chính là phúc khí của ngươi a!

Nhìn Lý Dật, Thôn Thiên Thú nhếch môi cười.

Dòng suối chảy màu đen trên đầu Thôn Thiên Thú càng ngày càng lớn, đã hình thành một đám mây đen kịt. Lý Dật điên cuồng giãy dụa, thế nhưng cũng không có bất cứ hiệu quả gì. Tất nhanh, dòng suối hắc sắc đã hút lấy toàn thân Lý Dật.

- Ta chửi!

Lý Dật trước lúc biến mất, còn há lớn miệng mắng chửi một câu.

Nhìn thấy Lý Dật đã biến mất trong dòng suối hắc sắc, Thôn Thiên Thú lại há miệng ra, cái miệng của nó lại lớn đến mức khó tưởng tượng rồi nuốt cả dòng suối kia vào miệng.

- Hừ, cứ chờ bị ta từ từ tiêu hóa đi!

Thôn Thiên Thú hung hăng nói.

- Bà bà thật là lợi hại!

Nhìn thấy Thôn Thiên Thú đem dòng suối cùng với Lý Dật ở bên trong một ngụm thôn phệ mật, Trần Vô mở miệng nịnh nọt.

- Điều đó tự nhiên!

Thôn Thiên Thú sờ sờ lên miệng, rồi lại sờ sờ lên bụng mình.

o0o

- Đều tại ngươi! Cái lão gia hỏa này! Luyện chế khôi lỗi cái gì chứ, bây giờ thì tốt rồi!

Bị hút vào trong dòng suối hắc sắc kia, Lý Dật chỉ cảm thấy xung quanh toàn một màu đen. Trong bóng tối, Lý Dật lớn giọng mắng Hồng Thiên Thánh Giả.

- Chà, tiều hữu, ta cũng không biết khả năng bản năng Thôn phệ của Thôn Thiên Thú này lợi hại đến nhưvậy!

Hồng Thiên Thánh Giả nói với vẻ vô tội.

Sau khi mở miệng mắng chửi thêm mấy câu, Lý Dật đột nhiên phát hiện ra có một tia sáng chiếu tới. Những tia sáng đó rất mơ hồ, chiểu ra bốn phía, bốn phía cũng rất là mơ hồ.

- Lão gia hỏa, có biết nơi này là nơi nào không?

Lý Dật lập tức hỏi.

- Ở đây chắc là một nơi nào đó trong cơ thể của Thôn Thiên Thú!

Hồng Thiên Thánh Giả thong dong từ trong Dung giới bay ra.

- Phí lời, ta cũng biết là nơi nào đó trong cơ thể Thôn Thiên Thú, nhưng quan trọng là, ở đây sẽ xuất hiện tình huống gì?

Lý Dật tức giận nói.

Vốn dĩ, trong lúc Thôn Thiên Thú đưa ra đề nghị hai bên hòa giải, Lý Dật đã định đưa ra điều kiện phải mang theo Trần Vô, điều kiện này chắc hẳn là Thôn Thiên Thú sẽ đồng ý. Sau đó đem giao Trần Vô cho Toa Toa, rồi sau đó sẽ thu nạp Toa Toa làm nữ nổ.

POSTED 1DVD

Ai ngờ nổi, những điều này đều vì một kiến nghị của Hồng Thiên Thánh Giả mà bị hủy bỏ hoàn toàn.

- Ma thú Thất giai cũng có một vài những không gian quy tắc đặc thù. Nghe nói trong cơ thể của Thôn Thiên Thú, có cất dấu vô số những không gian đặc thù do bản thân chúng tạo thành. Có những không gian lớn đến nỗi đủ dọa chết ngươi!

w01 Hồng Thiên Thánh Giả chậm rãi nói Luong

- Chính nhờ vào những không gian quy tắc này, một con Thôn Thiên Thủ trưởng thành thậm chí có thể một ngụm nuốt cả một ngọn núi lớn! Ta nghĩ hiện tại chúng ta đang ở trong một không gian nào đó bên trong thân thể của Thôn Thiên Thú!

Hồng Thiên Thánh Giả nói ra suy nghĩ của mình.

- Được rồi, bây giờ điều mà ta quan tâm chính là, chúng ta phải là thế nào để ra ngoài?

Lý Dật hỏi.

- Phá vỡ cái không gian đặc thù này, tự nhiên có thể ra ngoài!

Hồng Thiên Thánh Giả nói với vẻ vô cùng thản nhiên.

Nghe Hồng Thiên Thánh Giã nói, Lý Dật vung tay, đánh ra một luồng Âm Dương Thần Lôi.

Xoet!

Âm Dương Thần Lôi cũng không biết va chạm phải cái gì, phát ra một tia thanh âm như vậy, rồi biến mất không thấy đâu nữa.

- Tiểu tử, không gian bên trong cơ thể Thôn Thiên Thú rất là huyền ảo, ta thấy, cũng không thể bị phá vỡ đơn giản như vậy!

Hồng Thiên Thánh Giả lắc đầu nói.

- Nói vậy là sao?

Lý Dật chau mày.

- Thôn Thiên Thú vốn là dị thú trong thiên hạ, là tạo vật thần kỳ của trời đất. Tiểu hữu, không phải ta chê cười người, một chút lực công kích đó của ngươi, đối với không gian thiên địa này, chẳng qua cũng chỉ rất nhỏ bé, hoàn toàn chưa đạt đến trình độ có thể phá vỡ được không gian này của Thôn Thiên Thủ đầu!

Hồng Thiên Thánh Giả lắc đầu.

- Như vậy chẳng phải chúng ta phải ở đây cả đời sao?

Lý Dật nhìn chằm chằm vào Hồng Thiên Thánh Giả, lạnh lùng hỏi.

- Ta không nói như vậy!

Hồng Thiên Thánh Giả cười nói.

Đột nhiên lúc đó, bốn phía xung quanh chợt xuất hiện những luồng khí lưu màu huyết hòng

- Đây là cái gì vậy?

Lý Dật nhìn những luồng khí lưu huyết hồng này, liền giơ tay ra sờ thử.

Không sờ còn tốt, vừa sờ đến luồng khí lưu huyết hồng Lý Dật lập tức cảm giác được đấu khí trong cơ thể mình chợt tiêu hao bớt vài phần.

- Tiểu tử, không xong rồi, thứ này có thể thôn phệ năng lượng thể của ta!

Hồng Thiên Thánh Giả kinh hãi nói.

- Ta biết! Lão mau quay vào bên trong Dung giới đi!

Lý Dật hét lớn.

- Vậy ngươi phải làm sao đây?

Hồng Thiên Thánh Giả cũng không chậm trễ, chui nhanh vào Dung giới, bất quá, điều này cũng không gây trở ngại gì cho việc giao tiếp giữa Lý Dật và Hồng Thiên Thánh Giả.

- Có biện pháp gì không?

o0o

Lý Dật bình tĩnh nói.

Trong sơn động của Thôn Thiên Thú, Trần Vô đang ngồi ôm chân của Thôn Thiên Thú, bất cứ ai cũng không thể tin được rằng Lão Đại của Vô Thiên Song Sát uy chấn Đế quốc Thiên Phong Trần Vô các hạ, được xếp trong Thiên Phong Thập Vương, lúc này lại trở thành một người xoa bóp chân trung thành.

- Chà, bắt đầu tiêu hóa rồi!

Cảm thụ được một tia năng lượng từ chỗ nào đó trong bụng truyền đến, Thôn Thiên Thú rất là vui vẻ nói.

- Chúc mừng bà ba, thôn phệ được tên Đấu Hoàng cường giả kia, tu vi lại tăng thêm một bước lớn!

Trần Vô nịnh nọt.

- Không phải việc của ngươi, ngươi chuyên tâm xoa bóp chân cho ta đi!

Thôn Thiên Thú lạnh lùng nói.

- Vâng vâng đứa cháu ngoan ta sẽ làm tốt việc của ta!

Trần Vô không ngừng nói.

- Còn nữa, mỗi ngày phải có năm người còn sống cho ta, dù trong tay ngươi không còn thủ hạ nào nữa, ngươi cũng phải tìm cách kiếm được!

Thôn Thiên Thú quát.

- Bà bà yên tâm, khẩu phần thức ăn của bà bà, chỉ cần đứa cháu ngoan này còn sống một ngày, bà bà sẽ không thiếu ngày nào cả!

- Ha ha, như vậy mới là cháu ngoan của ta!

o0o

- Không được rồi, ở đây tràn ngập những luồng khí tức huyết hồng sắc, vậy phải làm sao bây giờ?

Cảm thụ được năng lượng trong cơ thể không ngừng bị hấp thu đi, vẻ mặt Lý Dật lộ ra nét hoảng hốt, cứ tiếp tục như vậy, Lý Dật sớm muộn cũng bị hấp thu mất.

Khi các luồng khí tức huyết hồng sắc bao trùm lấy cơ thể Lý Dật, dị biến chợt xuất hiện.

Thiên Khôn Địa Càn Châu trong cơ thể Lý Dật giống như chịu ảnh hưởng của luồng khí tức huyết hông sắc này vậy, trong cơ thể Lý Dật bắt đầu tản mác ra những luồng quang mang nhũ bạch sắc, quang mang đó cứ từng vòng từng vòng phát ra liên tục, rất nhanh đã vây quanh bên ngoài cơ thể của Lý Dật.

Những khí lưu huyết hồng sắc này gặp phải quang mang nhũ bạch sắc, giống như gặp phải khắc tinh vậy, đều thối lui lại. Rất nhanh, xung quanh thân thể Lý Dật, hình thành một vòng quang mang trong vòng quang mang đó, không còn một tia khí lưu huyết hồng sắc nào nữa.

- Lợi hại! Ma Khí không hồ là Ma Khí!

Không bị khí tức huyết hồng sắc thôn phệ, Hồng Thiên Thánh Giả lần thứ hai thong dong chui từ trong Dung giới ra, nhìn quang mang nhũ bạch sắc bốn phía xung quanh, Hồng Thiên Thánh Giả liên tục nói.

Nhìn thấy Thiên Khôn Địa Càn Châu đã đuổi đi hết những khí tức huyết hồng sắc, Lý Dật mới thở phào một hơi, ít nhất, bây giờ không cần lo lắng bị hấp thu trở thành bộ xương khô nữa.

o0o

Thanh Phong Sơn, lúc này những tên đạo tặc đều bị giết chết hết, trong sơm trại khắp nơi đều là thi thể.

- Toa Toa tiểu thư, Lý thiếu gia lâu như vậy mà không trở về, chắc chắn truy sát rất xa rồi, hay là chúng ta về trước đi!

Nhìn những binh lính đã thu thập hết những thi thể lại một chỗ, Thác Tư đi tới, nói với Toa Toa.

- Ta nghĩ chờ thêm một lúc nữa đi!

Ovahen

Toa Toa hướng mắt nhìn về phía xa.

- Toa Toa tiểu thư, Lý thiếu gia có tu vi Đấu Hoàng Trần Vô chẳng qua chỉ là một Đấu Vương đỉnh phong bị Lý thiếu gia truy sát như vậy, chắc chắn là có thể giết được Trần Vô, ta thấy Toa Toa tiểu thư nên quay về chờ tin là được!

Thác Tư cười nói.

Trong mắt Thác Tư, Lý Dật truy sát Trần Vô, kết quả chắc chắn chỉ có một mà thôi, có thể là do Trần Vô đã bỏ chạy quá xa, nên Lý Dật phải tốn thêm một chút thời gian mà thôi.

Rất nhanh, một đội binh sĩ đã kéo theo mấy cái tương đặt lên trên xe ngựa.

- Toa Toa tiểu thư, những cái rương này xem như là chiến lợi phẩm của chúng ta hôm nay. Đại Điện hạ sớm đã dặn dò, tiêu diệt được Thanh Phong Sơn, tất cả những chiến lợi phẩm đều phải chia phân nửa cho Lý thiếu gia. Như vậy đi, chúng tôi áp giải những thứ này quay về phủ của Lý thiếu gia trước, cô cũng có thể tiến hành kiểm kê sơ qua một lượt!

Thác Tư nói.

Ánh mắt vẫn nhìn về phương xa, Toa Toa nhẹ nhàng nói:

- Nhưng mà, ta vẫn muốn ở lại chờ hắn!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.