Kiều Nương Xuân Khuê

Chương 11




Đối với việc Vương Trạch Vinh không phối hợp, Chu Chí Tường rất không hài lòng. Vương Trạch Vinh bây giờ có tiếng là đấu hủ bại. Từ tình hình ở Thành phố Xuân Dương có thể thấy Vương Trạch Vinh là kẻ không sợ trời không sợ đất. Nếu Vương Trạch Vinh thật sự quyết tâm động đường sắt thì phiền phức là không nhỏ.

Đối với đám người Chu Chí Tường mà nói thì Vương Trạch Vinh đúng là đáng để lôi kéo. Chỉ cần Vương Trạch Vinh tham gia vào thì lực lượng của mọi người càng tăng thêm, làm việc cũng thuận lợi hơn.

Hôm nay Chu Chí Tường đã nói thật lòng, ở tình hình bình thường thì cách làm này là dễ dàng được chấp nhận. Đối với việc này Chu Chí Tường đã nhiều lần thử và xác xuất thành công rất cao. Hơn nữa còn ám chỉ lực lượng của mình để dọa kẻ khác.

Nhưng bây giờ xem ra biện pháp này không có tác dụng đối với Vương Trạch Vinh.

Nhìn Vương Trạch Vinh lạnh nhạt ngồi đó, Chu Chí Tường đúng là không hiểu rõ người này.

Nếu nói thái độ của Vương Trạch Vinh là kiên quyết thì từ trong giọng của hắn lại không thấy lời phản đối. Cho dù là mấy lời khách sáo cũng không có. Nếu như nói hắn không phản đối thì trong giọng lại lộ rõ ý đồ là không bỏ qua việc này.

Bảo sao Vương Trạch Vinh còn trẻ đã lên làm Bí thư tỉnh ủy, người này quá linh hoạt.

Chu Chí Tường biết mọi người đến vị trí này thì cách nói chuyện đều thế. Xem ra biện pháp dùng tình cảm trao đổi với Vương Trạch Vinh đã không đạt được. Như vậy phải trực tiếp nói rõ ra thêm chút nữa mới được.

Chu Chí Tường vỗ vỗ tay rồi như nhớ ra gì đó rồi nói với Vương Trạch Vinh:

- Chú em, chú thấy đầu tôi đó, tối nay có một lần tụ hội cao cấp, cùng đến chứ?

Tụ hội?

Vương Trạch Vinh có chút ngạc nhiên và không ngờ có việc này. Đột nhiên mời mình tham gia tụ hội ư? Theo Vương Trạch Vinh nghĩ thì tụ hội đó chính là một đám người ngồi đó nhảy nhót, ngâm chân gì gì đấy. Hắn không thích tham gia mấy hoạt động này. Chẳng qua thấy Chu Chí Tường nghiêm túc mời mình tham gia thì hắn có chút tò mò.

- Ha ha, chỉ là một số người cùng chí hướng muốn tụ tập nói chuyện mà thôi.

Chu Chí Tường vừa cười vừa nói.

Vương Trạch Vinh nói:

- Việc này hình như thích hợp người trẻ tuổi tham gia mà.

Chu Chí Tường cười nói:

- Cấp độ khác nhau mà thôi. Đừng coi nhẹ mấy cuộc tụ hội này, người tham gia đều có quyền quý, rất nhiều người muốn tham gia cũng không được. Không giấu chú, tham gia tụ hội này thì mất 10 triệu đó.

Vương Trạch Vinh có chút ngạc nhiên mà nói:

- Nhiều tiền như vậy để tham gia một lần ư, có cần không?

Chu Chí Tường cười nói:

- Đây cũng là một loại hình kinh doanh. Tổ chức một cuộc tụ hội như vậy phải có thực lực, cần mời nhân vật quan trọng của quốc gia tham gia. Đây chính là nơi rất nhiều người mong không vào được.

Vương Trạch Vinh hiểu một chút. Cuộc tụ hội này chính là cho người rơ tầng lớp cao trao đổi với nhau mà thôi.

- Ha ha, tôi cũng không muốn mất hơn 10 triệu để tham gia tụ hội như vậy.

Nghe Vương Trạch Vinh nói như vậy, Chu Chí Tường cười ha hả nói:

- Chú cứ nói đùa. Người như chú chỉ cần muốn vào thì có thể thành một trong các cổ đông, chỉ cần thi thoảng xuất hiện là được.

Vương Trạch Vinh nghe thấy liền ngẩn ra, trong lòng thầm nghĩ điều này là có ý gì?

Thấy Vương Trạch Vinh có chút khó hiểu, Chu Chí Tường cười nói:

- Đây là phải đi thì mới biết, tất cả do bên tổ chức thực hiện. Đối với người như chú, như tôi thì không có việc gì đến uống nước, nói chuyện mà thôi. Nếu có người mình thấy thích và nói chuyện thì có phải thêm một người bạn không? Hơn nữa rất nhiều người muốn quen chú hay tôi, tham gia các cuộc tụ hội như vậy thì không cần có trách nhiệm gì, rất tự do. Đến lúc đó tôi giới thiệu chú tham gia, bên tổ chức sẽ phát một thẻ vip. Sau này chú có thể thoải mái đến đó. Đương nhiên chú cũng không mất công không, các chuyên gia sẽ đến giảng bài. Chúng ta bận như vậy còn tham gia thì bên tổ chức sẽ trả phí cho chúng ta.

Thì ra là như vậy.

Vương Trạch Vinh đúng là phục người tổ chức tụ hội này. Chính là tổ chức một địa điểm cho mọi người, lãnh đạo cao cấp thì không cần làm gì chỉ cần lộ mặt là nhận được nhiều tiền. Đây đúng là một cách kiếm tiền quá nhanh.

Nói thật Vương Trạch Vinh đúng là muốn biết nơi này như thế nào nên cười nói;

- Vậy tụ hội cứ mấy ngày tổ chức một lần?

- Ha ha, không thể làm từng ngày cơ chứ, cũng chỉ là một tuần một lần. Mọi người đều có mặt mũi, tham gia rất nhiều người mà. Chú yên tâm, không cần chú làm gì cả, chỉ cần gặp mặt mọi người và nói chuyện một chút là được. Đương nhiên thấy hài lòng với ai thì có thể làm bạn.

Không ngờ còn có việc này, Vương Trạch Vinh đúng là thấy nhiều lợi ích từ đó. Nghĩ đến tư tưởng của mọi người bây giờ có thể quan hệ với lãnh đạo cao cấp thì đại biểu tiền thu rất nhiều. Dù là nhà kinh doanh hay là quan chức thì đều muốn tìm đủ cách quan hệ với lãnh đạo cao cấp Bắc Kinh, bảo sao chấp nhận bỏ nhiều tiền như vậy. 10 triệu đối với người bình thường thì là quá lớn, nhưng đối với rất nhiều người mà nói lại không đáng giá. Chỉ cần tạo thành quan hệ với lãnh đạo cao cấp thì tiền tiêu cũng đáng.

Vương Trạch Vinh nhìn Chu Chí Tường và đột nhiên cảm thấy lần tụ hội này không bình thường. Bây giờ đang nói chuyện đường sắt, Chu Chí Tường sao đột nhiên lại muốn mình tham gia tụ hội. Nghĩ tới đây Vương Trạch Vinh liền hiểu rõ đây là Chu Chí Tường muốn lộ thực lực.

Bây giờ Vương Trạch Vinh cũng muốn xem Chu Chí Tường có lực lượng như thế nào?

Đi theo Chu Chí Tường, Vương Trạch Vinh liền đi tới một câu lạc bộ rất sang trọng.

Xe vào trong, lái xe của Chu Chí Tường đưa một thẻ vip ra. Chỉ thấy bảo vệ đưa vào máy tính sau đó mới cho đám người Vương Trạch Vinh đi vào.

Thấy cẩn mật như vậy, Vương Trạch Vinh cười nói:

- Xem ra kiểm tra rất chặt chẽ.

- Ha ha, nên mà, thẻ ghi chép thông tin từng khách, đây giống như là chữ ký của từng người vậy.

Vương Trạch Vinh lắc đầu, đây là một cách xem ai là cổ đông.

Người tổ chức đúng là biết làm, người đến chỉ cần đưa thẻ ra quẹt là xong, không có bất cứ giao dịch gì, tiền nhất định sẽ được gửi vào cho bọn họ sau khi kết thúc tụ hội. Bây giờ nhiều người đăng ký tài khoản ở nước ngoài, đến lúc đó bên kia trực tiếp gửi vào là được.

Khi xe tới bãi đỗ xe, Vương Trạch Vinh mới phát hiện trong này đỗ đầy xe sang trọng.

Bãi đỗ xe được thắp rất sáng, thảm đỏ đến tận chân cầu thang máy, đứng đó đều là các cô gái xinh đẹp. Nơi này được bố trí tốt hơn so với chỗ Hạng Định nhiều. Nhìn tình hình ở đây, Vương Trạch Vinh liền thấy được năng lực của người tổ chức.

Ngồi trong xe, Vương Trạch Vinh đã thấy một tổng giám đốc tập đoàn điện ảnh khổng lồ thường xuyên xuất hiện trên Tv từ trên xe đi xuống, trên tay còn khoác tay một cô gái rất trẻ.

Nhân viên phục vụ đi tới mở cửa xe cho Vương Trạch Vinh.

Khi Vương Trạch Vinh vừa xuống xe thì mắt vị tổng giám đốc kia sáng lên, vội vàng đi đến trước mặt Vương Trạch Vinh và cung kính nói:

- ngài là Bí thư Vương Nam Điền.

Vương Trạch Vinh cười cười bắt tay đối phương và nói:

- Tổng giám đốc Trương cũng đến sao?

- Ha ha, không ngờ có thể gặp Bí thư Vương ở đây. Tôi sớm muốn tới Nam Điền đầu tư mà không có cơ hội.

Tổng giám đốc này tên Trương Triêu Dân có vẻ rất kích động. Y không ngờ Vương Trạch Vinh lại biết mình.

Nghe đối phương muốn tới Nam Điền đầu tư, Vương Trạch Vinh rất vui vẻ cười nói:

- Nam Điền cần nhiều người tới đầu tư, cũng chào mừng các tập đoàn như của Tổng giám đốc Trương đến phát triển.

- Bí thư Vương có thể cho tôi cách liên lạc không?

Trương Triêu Dân do dự một chút rồi nói.

Nghĩ tới đối phương có thể đến Nam Điền đầu tư, Vương Trạch Vinh cười nói:

- Tôi không có danh thiếp. Như vậy đi, tôi nói cho anh một số điện thoại, anh đến lúc đó gọi cho tôi.

Nói xong hắn liền đọc số điện thoại.

Trương Triêu Dân rất kích động ghi vào điện thoại di động của mình, rồi lấy quyển sổ tay và ghi vào đó.

Chu Chí Tường lúc này cũng không nói gì, chỉ đứng đó cười cười nhìn Vương Trạch Vinh nói chuyện với Trương Triêu Dân.

Sau khi Trương Triêu Dân hài lòng rời đi, Chu Chí Tường cười nói:

- Hoàn cảnh ở đây được chứ. Chú đúng là nổi tiếng, ở đâu người ta cũng biết và chào đón.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.