Kiêu Hãnh Và Định Kiến - Mị Mị Miêu

Chương 34: Tử vong trong phòng kín




Nhưng biểu hiện của Lạc Mộ Thâm thực sự làm tôi rất bất ngờ, gã này hôm nay rất lịch sự và điềm đạm.

Anh ta nói chuyện với Vương Kim Đào có trước có sau, có đầu có cuối, cùng Vương Kim Đào uống rượu cũng luôn tỏ vẻ kính trọng, mà điều làm tôi rất cảm động đó chính là. Vương Kim Đào rất nhiều lần chỉ muốn mời tôi uống cùng, thì đều bị Lạc Mộ Thâm hóa giải thành công, anh ta đã uống thay cho tôi.

Đúng vậy, anh ta rất bình tĩnh uống giúp tôi mấy lần, trong lòng tôi bỗng nhiên cảm thấy vô cùng ấm áp.

Nhìn anh ta rất biết cách chăm sóc tôi đấy.

Ông sếp mặt lạnh của tôi ơi, tôi nên nói gì với anh mới được đây ?

Tôi hiểu anh ta có lòng tốt với tôi, anh ta không muốn tôi uống rượu, tôi rất cảm kích, không nhìn về phía trước mặt, tôi cúi thấp đầu, khẽ nở một nụ cười, lặng lẽ ăn, không chú ý tới bốn người trợ lý đang ngồi phía đối diện tôi, cứ một lúc lại đứng dậy, mỗi người cầm một chén rượu.

Tôi đang không hiểu bọn họ muốn làm gì, chỉ nhìn thấy giọng nói của họ : " Cô Tô, hôm nay là lần đầu gặp, sau này xin hãy quan tâm chú ý đến chúng tôi. Chúng tôi mời cô một chén ."

Đầu óc tôi bắt đầu rối tung, ôi trời ơi, bốn người đàn ông cùng mời tôi một lúc ? Liệu tôi có phải say đến nỗi phải bò về nhà không đây ?

Tôi đưa mắt liếc nhìn Vương Kim Đào, chỉ thấy ông ta vừa vui vẻ nói chuyện với Lạc Mộ Thâm, vừa quay sang nhìn tôi, cả cái mặt béo đỏ tía tai càng làm cho cái vẻ háo sắc của ông ta hiện lên rõ hơn.

Tôi hiểu rồi, bốn người đàn ông này cố tình mời tôi, chắc chắn là do ông ta sai bảo bảo rồi.

Đúng là tửu trường cũng giống như chiến trường vậy!

Tôi nên uống hay không đây ?

Tôi nhìn thấy Lạc Mộ Thâm hơi nhíu lông mày, không đợi anh ta nói gì, tôi liền đứng dậy, cầm lấy chén rượu trước mặt mình, cười nói : " Bốn anh trợ lý, người sau này cần quan tâm chú ý là em mới đúng, khi các anh gặp em, các anh chính là tiền bối, sau này, chắc chắn em vẫn cần đến sự giúp đỡ của các anh, sau này chúng ta sẽ gần gũi thường xuyên gặp mặt, bởi vì em là con gái, em xin kính các anh một chén, em sẽ uống cạn trước, còn các anh tùy ý nhé. "

Tôi nói như thế, cũng là coi trọng bốn người bọn họ, tôi uống đơn giản như vậy, tôi xem các anh sẽ thể hiện thể nào đây ?

Tôi chỉ một ngụm đã uống xong chén rượu, còn bốn người đàn ông kia quay sang nhìn nhau một lúc, cũng đành phải uống cạn chén rượu.

Trời, tôi chịu thua. Các anh đừng có từng người một mời tôi đấy nhé.

Khi tôi đang định ngồi xuống, Vương Kim Đào cười nói, " Phải đấy, các cô cậu phải uống mỗi người thêm một chén, đều là thanh niên cả, cơ hội hợp tác sau này còn nhiều, nên tiếp nhận dần dần là vừa, về sau, giang sơn đều thuộc về những người trẻ tuổi như các cô cậu đấy. Ha ha. Nào, mời thêm cô Tô một chén. "

Tôi không ngừng chửi thầm lão già này trong bụng.

Nghe Vương Kim Đào nói vậy, bốn gã kia đều đứng hết dậy : " Chúng ta mỗi người sẽ kính cô Tô một chén được không ? "

Lạc Mộ Thâm vừa định giơ tay ngăn lại, tôi cười nói : " Ai dà, bốn anh dù sao cũng là bốn người, bốn người các anh là bốn chén, em dù sao cũng chỉ là một cô gái nhỏ, nếu uống thêm nữa, thì phải uống bốn chén, nếu bốn anh trợ lý, cảm thấy bốn người các anh đều không theo được em gái này, thì thật là em không có gì để nói nữa, nếu các anh cảm thấy mình là một nam tử hán, thì em uống bao nhiêu, các anh sẽ phải uống bấy nhiêu. "

Bốn người tròn mắt nhìn tôi, tôi cũng nhìn lại.

Lạc Mộ Thâm liền nhẹ nhàng nói : " Chuẩn rồi, tôi nghĩ chú Vương đã đưa các anh tới, cũng chính là thấy các anh có năng lực, nếu mà không theo được em gái tôi, thì sau này sao có thể làm việc trong công ty của chú Vương chứ ? Dựa vào lý mà nói thì phụ nữ uống một chén, thì đàn ông ít nhất cũng phải uống hai chén, mà bốn người các anh mỗi người mời em gái tôi một chén, để em gái tôi uống bốn chén ? Chú Vương, văn hóa rượu ở công ty chú là như thế sao ? "

Anh ta vừa nói thế xong, nét mặt Vương Kim Đào rỏ ra rất lúng túng, ông ta nhẹ nhàng nhìn về phía bốn người đàn ông.

" Nhìn bốn thanh niên các anh kìa, chẳng nhẽ không theo nổi cô Tô đây sao ? Lại còn bốn người mỗi người mời một chén, người ta là phụ nữ một mình uống bốn chén, các anh uống một chén, thật là hay quá nhỉ, đến tôi cũng phải xấu hổ với các anh, nhanh, mau uống tạ lỗi với cô Tô đi. Cô Tô uống một chén, các anh mỗi người uống hai chén." Vương Kim Đào lớn giọng nói.

Bốn người đàn ông kia mặt liền đỏ gay gắt, vội vàng tươi cười rồi đưa chén rượu lên miệng uống cạn, còn tôi cũng uống hết chén rượu trên tay.

Bốn người đàn ông đó quả nhiên mỗi người tự uống thêm một chén. Còn tôi không uống.

Như thế, bọn họ cũng không dám mời tôi thêm nữa, thật là buồn cười, tôi uống một chén, bọn họ phải uống gấp đôi !

Tôi đang đắc ý vui thầm trong bụng, đồng thời cũng tự nhủ cảm ơn Lạc Mộ Thâm, thì nghe thấy con cáo già Vương Kim Đào cười nói : " Được lắm, được lắm, tôi đã sớm thấy cô Tô là người có tửu lượng mà, bây giờ quả nhiên là như vậy, Mộ Thâm, em gái của cậu đúng là lợi hại đấy, chịu khó dậy bảo cô ấy, tiền đồ sẽ tiến xa đấy! "

Lạc Mộ Thâm cười nói : " Vâng, chú Vương yên tâm, cháu nhất định sẽ chú ý dậy bảo em cháu, sau này, nhất định sẽ làm cho cô ấy có một tiền đồ sáng lạn."

Lạc Mộ Thâm nói như vậy, tôi cảm thấy vừa mừng vừa lo, anh ta nói như thế là có ý gì, nói nhất định để tôi có một tương lai tốt sao ?

Tôi lập tức cảm thấy toàn thân tràn đầy năng lượng, hôm nay, đúng là không phí công đi, có uống đến chết cũng đáng ( thực ra cách nghĩ của tôi còn quá non nớt, sức khỏe cơ thể dù sao vẫn là điều quan trọng nhất, sức khỏe là số một, những thứ tiền tài danh vọng khác, hay tình yêu, tình bạn, công việc, tất cả chỉ là số không, sức khỏe không có, thì những thứ khác còn có ý nghĩa gì chứ ? Cho nên, các bạn à, nhất định cần coi trọng sức khỏe của mình đầu tiên, đừng vì công việc mà quên đi sức khỏe của mình, người thương bạn chỉ có bố mẹ bạn thôi, chẳng có ai khác cả )

Vương Kim Đào cười nói : " Ừ, sau này dự án của chúng tôi và Lạc Thị sẽ do Tiểu Tô cùng phụ trách nha. "

" Vâng, chú Vương đã chọn Nhụy Tử như thế rồi, thì cháu sẽ giao toàn quyền cho Nhụy Tử phụ trách dự án Hoa Viên Đỉnh Minh lần này. " Lạc Mộ Thâm nhẹ nhàng nói.

Vương Kim Đào khẽ lắc đầu cười nói : " Đừng quên, còn có dự án Hoa Viên Hà Bạn nữa nhé."

" Hoa Viên Hà Bạn ? " Tôi ngạc nhiên nhìn Vương Kim Đào, " Vương Tổng, nói như thế, tức là Vương Tổng đã quyết định giao dự án Hoa Viên Hà Bạn cho Lạc Thị chúng tôi rồi sao ?"

Vương Kim Đào xòe hai bàn tay nói : " Tám chín không xa mười là mấy, gần như là thế, còn thiếu cách thể hiện của cô nữa. "

" Thể hiện của cháu. " Tôi ngạc nhiên nhìn Vương Kim Đào, " Vương Tổng, cháu thể hiện thế nào, thì chú mới có thể giao dự án Hoa Viên Hà Bạn cho Lạc Thị chúng cháu ạ ? "

Vương Kim Đào cười lớn nói : " Không phải tôi đã nói rồi sao ? Bởi vì hôm nay gặp cháu, chú thấy rất vui, tối nay cũng rất vui, chú đây là người rất thích uống rượu, như thế, Tiểu Tô cháu đã cùng chú uống rượu cả bữa rồi, dự án Hoa Viên Hà Bạn lần này chính thức giao cho cháu rồi đấy. "

Tôi lập tức thấy vô cùng phấn khích, đưa mắt liếc nhìn qua Lạc Mộ Thâm.

Chỉ thấy Lạc Mộ Thâm nhíu lông mày : " Chú Vương, Nhụy Tử đã uống nhiều rồi, như vậy, nếu chú Vương đồng ý giao dự án Hoa Viên Hà Bạn cho cháu, cháu đương nhiên rất vui, nếu chú Vương không đồng ý, thì cũng chẳng biết làm thế nào cả. "

Vương Kim Đào cười giật giật mi mắt : " Mộ Thâm, chú đánh giá rất cao cháu lúc này, ai cũng nói Lạc Mộ Thâm lạnh lùng vô tình, nhưng không biết cháu lại có thể yêu thương em gái của mình như thế, Hoa Viên Hà Bạn là một dự án rất lớn, nếu cậu nói không muốn thì thôi vậy ? "

Lạc Mộ Thâm nhẹ nhàng nói : " Cháu muốn mà, nhưng cháu sẽ không mạo hiểm để cho một cô gái bé nhỏ đảm nhiệm dự án của cháu. "


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.