Kiến Không

Chương 9: Rực rỡ như hoa hồng




Chuyện gì đến cũng sẽ phải đến, Thu Sơn cùng Lục trưởng lão cũng đã tới chỗ mọi người tập chung, Thu Sơn cúi người 1 cái rồi lui xuống đứng cạnh Lệnh Hồ Xung.

Lệnh Hồ Xung nhìn vẻ mặt lo lắng của hắn liền hỏi:

- Thu Sơn, ngươi làm sao?

- Không sao, chỉ là đụng phải 1 lão quái vật nữa thôi.

Thu Sơn lau lau mồ hôi trên trán đáp.

Thấy mọi người cũng đã đông đủ, lúc này Hồ trưởng lão hắng giọng 1 cái rồi nói:

- 3 năm 1 lần, Thiên Sơn tông ta lại đón chào những người ưu tú trở thành đệ tử Thiên Sơn tông, ngày hôm nay ta đại diện cho các trưởng lão cũng chỉ muốn nói với các ngươi 1 vài câu. Nếu đã trở thành đệ tử Thiên Sơn tông thì các ngươi phải làm theo quy củ của Thiên Sơn tông, các ngươi hiểu chứ?

- Hiểu.

Những đệ tử mới của Thiên Sơn tông hào hứng đáp.

Hồ trưởng lão gật đầu 1 cái rồi tiếp tục:

- Đệ tử của Thiên Sơn tông được chia làm 2 phần, thứ nhất là Võ đạo, thứ hai là Đan đạo. Còn về trang phục của Thiên Sơn tông có 4 loại, những đệ tử mới gia nhập Thiên Sơn tông sẽ được phát 1 bộ y phục trắng, gia nhập tông môn 1-2 năm sẽ là màu lục, 3-4 năm sẽ là màu lam, 5 năm trở lên sẽ là màu đen. Còn bây giờ những người thuộc Võ đạo đi theo ta, còn Đan đạo thì mời theo Lục trưởng lão đây.

- Rõ.

Mọi người đồng thanh đáp.

Thu Sơn nhìn y phục của Lệnh Hồ Xung màu lục liền nói:

- Sau này phải gọi ngươi 1 tiếng sư huynh rồi a.

Lệnh Hồ Xung nghe vậy cũng chỉ mỉm cười gật đầu.

Đang lúc Thu Sơn tưởng chừng như Lục trưởng lão quên mất chuyện cần nói thì nàng bỗng lên tiếng:

- Hồ lão, có 1 việc ta cần ngươi xem xét.

- Mời.

Hồ trưởng lão đáp.

Mọi người im lặng nghe Lục trưởng lão nói, còn Thu Sơn thì quay đầu lẳng lặng chui vào đám người, nhưng mọi chuyện không đơn giản như hắn nghĩ.

- Đứng lại.

Lục trưởng lão bỗng nhiên quát.

Mọi người còn đang lơ ngơ không hiểu chuyện gì thì nàng bước xuống tóm cổ áo Thu Sơn lôi 1 mạch ra khỏi đám người.

- Tiểu tử ngươi thật to gan, còn dám trốn, ta cho ngươi biết, tội ngươi đã nặng nay tội càng thêm tội, ngươi quỳ xuống cho ta.

Trước con mắt của toàn bộ Thiên Sơn tông, Thu Sơn ngậm ngùi quỳ xuống, hắn mong rằng không đến mức bị đuổi khỏi Thiên Sơn tông a.

- Lục trưởng lão, rốt cuộc Thu Sơn đã làm gì?

Hồ trưởng lão thắc mắc hỏi, lão không hiểu chuyện gì đang diễn ra a.

Lục trưởng lão gằn giọng nói:

- Hắn dám mạo phạm trưởng lão là tội thứ nhất, còn xúc phạm trưởng lão là tội thứ hai, nay không biết hối cải còn muốn trốn tội là tội thứ ba.

- Ta... ta bị oan...

Thu Sơn liền nói, hắn không ngờ mình bị chụp 1 cái mũ lớn như vậy.

Hồ trưởng lão ngơ ngác hỏi Lục trưởng lão:

- Thu Sơn hắn rốt cuộc đã làm gì???

- Hắn mạo phạm ta gọi ta là Tiểu oa nhi, hắn xúc phạm ta mắng ta là đồ ăn trộm, không tin ngươi thử hỏi hắn.

Lục trưởng lão đáp.

- Không có, sư phụ đệ tử thật sự không có cố ý, do đệ tử chưa gặp Lục trưởng lão nên không biết, đệ tử thực không có cố ý.

Thu Sơn không ngồi im chịu chết nữa, hắn cố gắng nói.

Nghe Thu Sơn nói vậy, Hồ trưởng lão cũng mơ màng hiểu chuyện, lão nói:

- Chuyện này không thể trách Thu Sơn được, hắn là do ta phái tới mời ngươi, chuyện này là do ta mà ra, ngươi đừng chấp nhặt hắn.

- Không được, hắn bắt buộc phải chịu tội.

Lục trưởng lão không mặn không nhạt nói, giống như đây là 1 chuyện nàng tính từ trước a.

Thấy mọi chuyện nghiêm trọng, Hồ trưởng lão nhíu mày nói:

- Vậy theo Lục trưởng lão, nên xử phạt như thế nào?

- Để hắn làm tạp dịch ở chỗ ta 3 tháng, sau đó ta sẽ bỏ qua.

Lục trưởng lão nhẹ nhàng đáp.

- Cái gì???

Mọi người ngạc nhiên, Hồ trưởng lão cũng không thể tin nổi, nhất là Thu Sơn, đây là hình phạt quái quỷ gì vậy???

Lục trưởng lão nghiêm túc lại, lão nói:

- Lục lão, ngươi hãy nể mặt ta 1 chút, dù sao hắn cũng là đệ tử ta thu nhận, sao có thể để hắn đi làm tạp dịch được, làm vậy mặt mũi ta để đâu chứ?

- 4 tháng.

Lục trưởng lão vẫn như cũ, không mặn không nhạt, hờ hững đáp.

- Lục lão!

Hồ trưởng lão nhíu mày nhìn nàng, lão biết tính tình nàng chuyện gì đã quyết thì khó mà cho qua được nhưng hắn vẫn cố gắng.

- 6 tháng.

Lục trưởng lão nhắm mắt nói.

- Sư phụ, ngài đừng nói gì nữa, ta chịu, ta chịu tội là được.

Thu Sơn vội vàng nói, chỉ là 3 tháng giờ đã thành 6 tháng, hắn âm thầm chửi rủa Lục trưởng lão, nàng thật sự ra tay quá tàn nhẫn mà.

- Thành giao.

Lúc này Lục trưởng lão tươi cười nói.

- Ngươi...

Hồ trưởng lão tức giận nhìn nàng, 1 bảo bối trong tay chưa kịp xem đã bị người khác giành lấy, lão thật sự khó có thể nuốt trôi a.

Thu Sơn dập dầu 3 cái rồi nói:

- Sư phụ, 6 tháng sau hi vọng ngài đừng vứt bỏ ta.

Hồ trưởng lão không nỡ nhìn hắn, lão liền trực tiếp bước đi, các đệ tử Võ đạo cũng lần lượt đi theo.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.