Kiến Không

Chương 11: Mơ xuân




Gạt bỏ suy nghĩ trong đầu, Thu Sơn mở cuốn sách ra, trong đây ghi chép đầy đủ hình dáng cùng đặc tính của dược thảo, Thu Sơn lật 1-2 trang thì ném nó qua 1 bên.

- Thật là, ta đã có hệ thống rồi thì cần học mấy cuốn sách này làm quái gì chứ? Bây giờ vẫn là nghĩ cách tăng cảnh giới lên a.

Thu Sơn tùy tiện nằm xuống, nền cỏ mát khiến hắn có cảm giác thật dễ chịu.

Bỗng âm thanh của hệ thống vang lên:

- Kí chủ có thể vượt ải phó bản của hệ thống, không những đạt được kinh nghiệm cùng điểm tích lũy mà còn có thể nhận được 1 số vật phẩm quý giá.

- Phó bản?

Thu Sơn ngồi bật dậy nói.

- Hệ thống sẽ truyền tống tâm trí của kí chủ vào phó bản, tại đây kí chủ có thể tiêu diệt yêu thú để vượt ải, mỗi lần vượt ải sẽ có ban thưởng, ải càng cao độ khó càng lớn.

Hệ thống giải thích.

Thu Sơn vui mừng nói:

- Thật tốt quá, đúng là buồn ngủ lại gặp chiếu manh mà, hiện tại có thể bắt đầu luôn được không?

- Có thể.

Hệ thống đáp 1 tiếng, sau đó Thu Sơn thấy không gian bỗng nhiên tối sầm lại, khi hắn thấy được ánh sáng thì khung cảnh xung quanh đã hoàn toàn thay đổi, trước mặt hắn là 1 mảnh rừng cùng xung quanh hắn toàn là sinh vật nhìn nhỏ bé như chuột bạch vậy.

Thu Sơn chưa kịp hiểu chuyện gì đang diễn ra thì bỗng những sinh vật đó đôi mắt bỗng hóa thành màu đỏ điên cuồng lao về phía hắn.

- Đáng chết.

Thu Sơn không chậm, hắn cũng lập tức nhảy lên 1 thân cây.

Đám sinh vật thấy Thu Sơn nhảy lên cây liền lao tới.

- Roạt roạt!

Thu Sơn kinh hãi nhìn những sinh vật phía dưới, cái thân cây Thu Sơn đứng chỉ trụ nổi chưa đến 3 giây đã bị đốn hạ hoàn toàn, Thu Sơn lúc này cắm đầu chạy hét lớn:

- Hệ thống hỗn đản nhà ngươi, đây là muốn giết ta chứ vượt ải cái rắm à???

Thu Sơn chạy không dám quay đầu lại, nhưng hắn để ý thấy tốc độ của đám sinh vật này không nhanh cho lắm nên hắn bắt đầu quay lại, lấy ra Vô Danh Kiếm từ không gian hệ thống.

- Cuồng long phá thiên.

Thu Sơn đưa chân khí qua 72 kinh mạch, chân khí trào ra qua mũi kiếm vẽ ra 1 con rồng màu xanh lam uốn lượn.

- Đi!

Thu Sơn bổ ra 1 kiếm, con rồng há miệng lao theo hướng kiếm của Thu Sơn.

- Ầm!!!

Va chạm khiến đất đá xung quanh bắn tung tóe, Thu Sơn lấy tay che mũi rồi quay mặt ra sau.

- Chúc mừng kí chủ chém giết Tử Ma Tí nhận được 100 điểm kinh nghiệm, 5 điểm tích lũy.

- Chúc mừng kí chủ chém giết Tử Ma Tí nhận được 100 điểm kinh nghiệm, 5 điểm tích lũy.

- Chúc mừng kí chủ chém giết Tử Ma Tí nhận được 100 điểm kinh nghiệm, 5 điểm tích lũy.

- ...

Chờ cho bụi bặm dần mờ đi Thu Sơn 1 lần nữa muốn chửi lên a, cảnh tượng không như hắn nghĩ a, đám Tử Ma Tí đó tuy có bị tiêu diệt nhưng số lượng không hề giảm 1 chút nào, vẫn cực kì đông và hung hãn lao về phía hắn.

- Tên: Thu Sơn

- Tuổi: 12

- Cảnh giới: Luyện khí tầng 9

- Điểm kinh nghiệm 12000/20000

- Chức nghiệp: Luyện đan sư

Thu Sơn lướt nhìn qua thông tin của bản thân, hắn cũng không biết mình đã bước qua tuổi 12, nhưng mà đây cũng không phải lúc để quan tâm chuyện đó, bây giờ hắn phải... chạy trước đã.

Thu Sơn liền tiếp tục chạy, hắn biết cứ như vậy cũng không phải cách, cứ chạy 1 đoạn hắn lại thi triển Cuồng long phá thiên, được 4-5 lần thì hắn cảm thấy kiệt sức.

- Hệ thống, mau đưa ta ra khỏi đây a.

Thu Sơn mệt mỏi hét, tiếp đó hắn cũng lại như lúc đến, khoảng không lại chỉ còn 1 màu đen, hắn lại tỉnh lại trong hoa viên của Lục trưởng lão. Thở phào 1 hơi, Thu Sơn lúc này chả muốn làm gì cả, hắn chỉ muốn ngủ 1 giấc vì đã quá mệt mỏi rồi, thế là hắn ngủ lúc nào cũng không hay...

- Dậy, xú tiểu tử, ngươi mau dậy cho ta.

Đang trong giấc ngủ say thì Thu Sơn bỗng nghe được tiếng nói của Lục trưởng lão, hắn còn cảm giác được có thứ gì đang ở trên ngực mình. Mở mắt ra thì hắn thấy trời đã gần tối, trước mặt hắn lúc này là gương mặt giận giữ của Lục trưởng lão, còn trên ngực hắn lúc này là chân nàng a.

- Cuối cùng xú tiểu tử ngươi cũng chịu dậy, ngươi có biết ta đã gọi ngươi bao nhiêu lâu rồi không???

Lục trưởng lão tức giận quát, nàng tới đây đã thấy Thu Sơn nằm đây rồi mà nàng gọi như thế nào hắn cũng không chịu dậy, nàng tức giận đạp hắn mấy cước.

- Đã muộn như này rồi sao?

Thu Sơn uể oải ngồi dậy nói.

Thấy bản mặt không sợ chết của hắn, Lục trưởng lão càng tức giận quát:

- Hay cho tiểu tử ngươi, sách ta đưa ngươi đã học được chữ nào chưa mà dám ngủ???

- Nhà bếp chỗ nào vậy?

Thu Sơn hờ hững đáp lại nàng bằng 1 câu hỏi.

Lục trưởng lão lúc này chỉ muốn phanh thây hắn cho hả giận, nàng chưa bao giờ thấy ai như hắn cả.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.