Kiếm Nghịch Thương Khung

Chương 2641




Mọi người đầu tiên là sửng sốt, ngay sau đó cười to lên: “Tên nhóc này cậu không phải làngay cả đây là nơi nào cũng không rõ chứ?”

“Nghe:cho.rõ đây, đây là sơn trang Long Đẳng! Nơi ở của gia tộc Vua Cờ Bạc! Người làm chủ tự nhiên.là vua sòng bạc!”

Diệp Lâm Quân nghe xofg gật gật đầu: “Ừm, tốt! Vậy kêu ông ta ra đây gặp tôi!”

Lời này của Diệp Lâm Quân vừa nói ra, tất cả những người có mặt đều sửng sốt.

Mọi người đưa mắt nhìn nhau.

Trong đầu loé qua một câu giống nhau: Đầu người này có vấn đề à?

Vậy mà gọi Vua Cờ Bạc tồn tại cao quý tới gặp cậu ta?

Cậu ta không bị điên thì cũng có bệnh!

“Đều ngây ngẩn làm gì, nhanh chóng đi kêu người đi! Vua Cờ Bạc gọi là Hà Sơn.Kiếm gì đó đúng không? Nhanh chóng gọi ông ta ra ngoài gắp tôi! Nếu. như ra muộn, hậu:quả tự chịu trách nhiệm!”

Diệp Lâm Quân hét lên.

Hà Sơn Kiếm?

Hà Sơn Kiếm là ái?

Tất cả hộ vệ đều sững sờ.

Bởi vì bao nhiêu năm rồi, không có ai dám gọi thẳng tên của Vua Cờ Bạc: Cho dù là nhân vật lớn cỡ nào, cũng phải gọi một tiếng Vua Cờ Bạc, tuyệt đối không gọi thẳng tên.

Vì vậy sau khi.cái tên này.được nói ra, tất cả mọi người nhất thời không nghĩ tới đây là ai!

“Đây… Đây là tên của Vua Cờ Bạc phải không?

“Trời ạ! Tên nhóc này điên rồi! Vậy mà dám gọi thẳng tên huý của Vua Cờ Bạc!.Cậu đang tìm chết sao!”

Lập tức khiến mọi người bình tĩnh lại.

Trên mặt mỗi người đều’lộ ra sự tức giận tột độ.

“Thằng nhóc chết tiệt này, cậu đang tìm chết đấy à? Dám kêu Vua Cờ Bạc đến gặp cậu, tôi thấy cậu chán sống rồi!”

“Cậu có mười cái mạng sao? Dám đến đây giở thói ngang ngược? Vậy mà dám gọi tên của ngài ấ! Cậu không chết, coi như cậu mạng lớn!”

Chúng hộ vệ chính là muốn chất vấn.

Diệp Lâm Quân lại cười lạnh một tiếng: “Tôi khuyên các anh nhanh chóng kêu Vua Cờ Bạc ra đây! Bằng không đừng trách tôi ra tay đánh vào!

Đến lúc đó đều không tốt với ai cả Vừa nghe thấy lời này, những người.này càng thêm tức giận!

Diệp Lâm Quân nhiều lần khiêu khích bọn họ.

Bọn họ không thể nhãn nại được nữa!

Ở trên đảo Kim Cương chẳng đáng bao nhiêu này, mấy chục năm rồi, từ trước đến giờ chưa có ai dám ở cửa gia tộc Vua Cờ Bạc gây sự!

Đây là một tên nhóc lông tóc mọc chưa hết mà thôi!

Đây không phải là tìm chết sao?

Gan cũng thật là lớn!

“Phí lời với.cậu.ta như vậy làm gì! Giết cậu ta, vứt xuống biển cho cá ăn!”

Diệp Lâm Quân bất đắc dĩ lắc lắc đầu, lễ độ không được, ánh ehÏ có thể dựa vào bạo lực thôi.

Đánh đi!

Nhanh chóng đánh vào, tìm được Vua Cờ Bạc, hỏi rõ ràng nơi ở của đại sư Thuật Pháp.

“Lên! Giết tên nhóc này!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.