Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 8




Từ lần trước cùng Đỗ Hàng ăn cơm, Tiểu Tiện hoàn toàn xác định hắn là một cái dạ dày không đáy không hơn không kém.

Bánh bao ăn hai lung, một lung nhân thịt bò, một lung nhân thịt heo.

Bánh mì loại lớn ăn hai chiếc, một cái nhân rau hẹ, một cái nhân thịt nguội.

Sau đó còn ăn một tô mì sợi, phần lớn.

Tiểu Tiện líu lưỡi, ăn nhiều như vậy dạ dày chịu được sao?

Đỗ Hàng lau lau miệng nói: “Sáng sớm nên ăn no, cơm trưa cùng cơm tối có thể không ăn mà.”

Tiểu Tiện có loại xúc động muốn trợn trắng mắt. Học trưởng! Anh lẽ nào đã quên buổi trưa hôm đó anh đều không phải trong vòng mười phút ăn tới bốn chén cơm lận?!

Đỗ Hàng rất biết chăm sóc mình, ăn no xong liền chạy đi mua mấy hộp sữa chua, nói là có thể trợ giúp tiêu hóa.

Tiểu Tiện nhắc nhở nói: “Học trưởng, hiện tại không nên uống, sau khi ăn xong trong vòng 30 phút tới 2 tiếng sau uống sữa chua mới tốt nhất.”

Nghe cậu nói xong, Đỗ Hàng đem sữa chua nhét vào trong túi, “Sao cậu biết?”

Tiểu Tiện hất cằm, thoạt nhìn cực kỳ đắc ý, “Em đọc trong sách dưỡng sinh a, ăn uống giống như anh có ngày đem dạ dày phát bệnh mất.”

“Phải?” Đỗ Hàng nghi hoặc nói: “Tôi trước nay vẫn ăn như vậy a, không cảm thấy có chỗ nào không ổn cả.”

Tiểu Tiện nghĩ thầm đây chính là cơ hội tốt lấy lòng đối phương, cười hì hì nhỏm sang.

“Học trưởng, nếu anh tin em, sau này một ngày ba bữa giao hết em lo nha?”

Đỗ Hàng cũng không khách khí: “Tốt, tôi đưa cậu bao nhiêu phí sinh hoạt là phù hợp?”

Tiểu Tiện khoát khoát tay, “Không cần, em không lấy tiền của anh …”

Đỗ Hàng từ trong ví lấy ra tờ một trăm đồng nhét vào tay Tiểu Tiện, “Dùng hết kêu tôi.”

Tiểu Tiện có điểm không biết làm sao, “Học trưởng, em có tiền, em thật không cần tiền của anh….” Người ta muốn mời anh ăn a!

Đỗ Hàng hoàn toàn không nghe cậu nói, còn lấy ra phiếu cơm kín đáo đưa cho cậu: “Cầm dùng đi, phiếu đó cũng còn kha khá tiền đó.”

Tiểu Tiện nhìn tiền cùng phiếu cơm trong tay, đột nhiên nghĩ có chút cảm động.

Đại khái hai tháng trước, cậu cùng Đỗ Hàng chỉ là hai người xa lạ không quen biết.

Thời gian thầm mến Đỗ Hàng, cậu chưa từng nghĩ có ngày có thể cùng đối phương thân cận như thế, mỗi ngày chỉ cần nhìn thấy hắn đã mãn nguyện rồi.

Hiện tại, bọn họ thành bạn bè, chính là bạn bè vô cùng thân thiết, cậu nghĩ thật may mắn.

Cậu đem tiền cùng phiếu cơm cẩn thận cất vào ví tiền, sau đó ở trong lòng tự nhủ: Thẩm Dịch, cơ hội tới rồi! Muốn chinh phục một nam nhân, đầu tiên là phải chinh phục được dạ dày của hắn! Tên nhà quê như hắn, tùy tiện làm vài món dinh dưỡng, còn sợ câu không được sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.