Khuynh Thế Thiên Tài

Chương 1: Đỉnh cấp đặc công




Trong suốt bữa ăn , không khí yên lặng đến kì dị bao trùm khắp bàn ăn , không ai nói với ai câu nào . Nếu có nói cũng chỉ là việc tôi gắp thức ăn cho Huy và hai nhỏ bạn rồi nói những lời sến súa để trêu tức Kỳ . " Xem ai cao tay hơn ai ? Đừng lo , tôi sẽ cho anh thấy bà xã anh hợp với nghề diễn viên như thế nào !? " _ Tôi thầm nghĩ . Sau bữa cơm , tôi lon ton định đưa Huy về . Nhưng lúc tôi vừa bước ra cửa thì bị Kỳ kéo lại , trong lòng đang tâm trạng nên tôi làm mặt lạnh , vội hất tay Kỳ ra . Đi chưa được nửa bước , đã bị Kỳ tiếp tục kéo lại rồi ôm vào lòng . Tôi giẫy dụa muốn thoát ra lại bị Kỳ khóa chặt không buông , nói nhỏ vào tai " Mau vào họ về nhanh , nếu không xem anh xử lí em ngay tại chỗ ?! " _ Tôi bĩu môi , bất mãn nghĩ " Có ngu mới để anh xử lí ngay tại chỗ " , quay ra với vẻ mặt tươi cười :

- Huy , giúp tôi đưa hai người bọn họ nhé ! _ Nháy mắt đưa tình với Huy , lại để Kỳ trông thấy , bị hắn kẹp chặt hơn khiến cái eo của tôi đau không chịu nổi , kêu thành tiếng - A , đau !

- Ngươi đưa luôn cô ta đi . _ Kỳ ra lệnh cho Huy , chỉ thấy Huy trừng mắt , không cam lòng nhưng vẫn dẫn ả đi .

Còn lại tôi với Kỳ , không khí lại trở nên tĩnh lặng , u ám hơn lúc nãy cứ bao trùm lấy cả hai . Anh nhìn tôi , tôi nhìn anh , lặng thinh không nói một lời , tôi cảm giác sau lưng mình có một luồng sát khí cực lớn bao quanh khiến tôi cảm thấy ngột ngạt vô cùng . Đang định mở miệng nói gì đó , cơ thể tôi đột nhiên bị nhấc bổng , vác lên vai và đi lên cầu thang . Tôi giẫy dụa , la hét khàn cả cổ mà cái tên Kỳ kia vẫn không chịu thả tôi xuống . Tức mình , tôi nhéo hắn mấy cái đau điếng , thế mà hắn không mảy may không kêu ca một tiếng . Mệt , tôi không thèm giẫy nữa , mặc hắn muốn vác tôi đi đâu thì vác .

[ Kỳ thấy cô không dẫy dụa nữa thì nở nụ cười hài lòng , nhưng thay ngay vào đó là bộ mặt lạnh lẽo như Diêm Vương tái thế , sát khí bắn tung tóe khắp nơi . Cô gái nhỏ này quả là dễ khiến người ta phải tức giận . Đến nước này , anh không cho cô một trận anh không còn là Vũ Thiên Kỳ nữa . ] Kỳ vác tôi lên phòng , không thương tiếc ném cái " bộp " tôi xuống chiếc giường lớn . Tôi kịp ý thức lại , dường như tên Kỳ đang mất kiểm soát . Tôi nhanh chóng lùi lại , kinh hãi hỏi :

- Anh định làm gì ?

- Em nghĩ anh sẽ làm gì ? _ Kỳ nhếch mép , vẫn tiếp tục tiến tới gần hơn

- Em không có sai , không đáng bị trừng phạt . _ Tôi tái mặt , sợ hãi núp sau cái gối

- Thật sao ? Ngoại tình trước mặt chồng mình có phải sai hay không ?

- Không phải anh cũng ngang nhiên cắm sừng lên đầu em đấy à ? Em chỉ trả lại cho anh đúng những gì anh đã làm với em thôi . Nếu xét về lỗi thì người sai vẫn là anh sai trước . _ Tôi cãi lí

- Dù anh có ngoại tình cũng không đến lượt em bận tâm đâu ! _ Kỳ khựng lại một chút rồi nói

- Còn em đi chơi với ai cũng không cần anh phải quản . Không phải trong Hợp đồng đã quy định rõ rồi sao ?

[ Lời nói của cô khiến anh tức điên , chỉ tại cái bản Hợp đồng đó mà nó hạn chế hoạt động của anh với cô . Ngay cả tư cách ghen tuông cũng không có , vậy mà cũng gọi là cưới hay sao ? Mà anh cảm thấy kì lạ , từ khi nào anh trở nên dễ ghen như vậy ? , lại còn ghen với một tên thuộc hạ , đàn em của Thiên ]

- Hợp đồng , hợp đồng ! Em đừng nhắc đến nó nữa được không ? Bực mình ! _ Kỳ bất lực ngồi phịch xuống giường . Tôi như một đứa trẻ mắc phải sai lầm lớn , cảm thấy hối lỗi liền chạy đến bên , kéo kéo áo Kỳ , quan tâm hỏi :

- Anh không sao chứ ? Ư ... Ưm ... ! _ Bỗng nhiên Kỳ vật tôi ra , hôn tôi một cách rất dữ dội .

Nụ hôn của hắn rất cường thế , bá đạo nhưng nó lại mang cho tôi một cảm giác rất ngọt ngào , khiến tôi bất giác chìm đắm trong cơn đê mê của nụ hôn đó . Quả thật nói hắn là " cao thủ tình trường " cũng chả sai , nụ hôn lại càng chứng tỏ điều đó , nó làm người ta không thể nào cưỡng lại được khỏi hương vị ngọt ngào , lại có chút miên man nơi đầu lưỡi và có chút gì đó hấp dẫn một cách thần kì khiến người ta muốn được nhiều hơn thế . Cảm giác tuyệt vời đến mức tôi không thể tả nổi ( t/g : viết xong đoạn này mà thực muốn có " gấu " quá đi cơ ) . Hắn vừa hôn lại còn vừa cắn khiến tôi cảm thấy tê tê , nhột nhột , ngứa ngứa , mang theo một mùi vị trừng phạt bá đạo nhưng rất dịu dàng . Tôi bị hắn hôn đến mức đầu óc quay cuồng , trống rỗng và gần như ngộp thở . Đến lúc tôi tưởng chừng mình sắp tắt thở vì hôn thì hắn mới buông tôi ra . Tôi tham lam hít một hơi dài không khí , trừng mắt oán hận nhìn Kỳ , xoa xoa cái môi bị hắn làm cho sưng đỏ . Tuy thế thôi nhưng trong lòng đã róc rách chảy một dòng nước ấm , tôi biết là hắn ghen , tôi cũng biết là hắn đang thử thách tình cảm của tôi , nhưng cũng có rất nhiều cách , đâu cần chọn cách bất khả thi như thế , đau người đau chính mình . Nhưng khi nhớ lại việc miệng hắn đã hôn qua nhiều người , tôi bất giác thấy ghê tởm , cơn tức giận vừa được xoa dịu bây giờ lại bùng lên . Tôi hậm hực bước xuống giường , ra khỏi phòng , trước khi đi còn không quên dặn dò :

- Hôm nay em vẫn ngủ ở phòng cũ . _ Nói xong đóng cửa cái " rầm " .

( Xong chap 71 )

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.