Đánh giá: 8/10 từ 13 lượt
Nàng là thiên tài võ học của Cổ Võ Gia Tộc
Nàng là thiên tài y dược của thế kỷ 21
Nàng là thiếu nữ thiên tài của Hoa Hạ Đế Quốc
Nàng là Song Sắc Thiên Tài - Tuyệt Sắc Hồng Y
...
Một lần trong lúc làm nhiệm vụ lại bất ngờ phát hiện được một bí mật lớn. Chạy trốn tử thần, nàng nhìn bằng hữu thân thiết đồng sinh cộng tử ngã xuống trước mắt mình. Nhảy xuống vực, lại bị một luồng sáng làm ngất đi.
Mở mắt ra, chính là thấy mình bị trói thành bánh chưng nằm trên giừơng lụa hồng sắc, bên cạnh còn có một tuyệt mỹ nam tử bệnh tật yếu ớt cười với nàng, ôn hòa hỏi"Ngươi không sao chứ?". Vì đôi mắt kia vô cùng dịu dàng lại lãnh tĩnh, vì nàng tạm thời chưa có nơi nào khác để đi,.... nên nàng rất vui vẻ ở lại làm một vị nương tử hữu danh vô thực của hắn, giúp hắn chữa trị bệnh, thuận tiện ăn chút đậu hủ của người ta. Nhưng... Nhưng nam nhân kia chính là keo dán siêu dính, có gỡ thế nào cũng không ra....
Hắn là Vương gia nhàn tản của Tây Lăng Quốc, tuấn mỹ vô song, thông minh tuyệt đỉnh lại bị bệnh nặng quấn thân, khiến người trong thiên hạ một phen tiếc nuối. Nhưng người ta chỉ biết hắn ôn hòa xa cách, lại không biết hắn lãnh khốc vô tình, bản lãnh của hắn lớn bao nhiêu. Người đời đồn rằng hắn mạng khắc thê, phải có Thiên nữ mang Sát mệnh mới ức chế được. Lúc hắn đang du ngoạn cùng Phụ Hoàng, nàng rơi từ trên trời xuống đụng phải hắn. Vì vậy, nàng trở thành Tân nương thứ 18 của hắn. Vốn chỉ tò mò tìm hiểu "thiên nữ" này vì sao lại rơi xuống nơi hắn, không nghĩ tới lại bị nàng hấp dẫn. Vì vậy, nương tử, nàng không thể để bệnh nhân của mình lại mà bỏ đi được!!!
Đoạn ngắn 1
" ừm... Đây là nước thuốc ta đã điều chế. Cho thêm chút Tử Đăng Thảo và Huyết Liên vào sẽ có tác dụng tốt hơn. Mỗi ngày ngươi ngâm mình 1~2 canh giờ thì tốt lắm! Được rồi, vào trị liệu đi."
Tuyệt sắc nữ tử vui vẻ nhìn nam nhân tuấn mỹ trước mặt, tay chỉ chỉ vào Thùng gỗ to lớn đầy dược liệu, hơi nhíu mi
" Sao còn chưa vào, nhanh lên".
Nam tử hơi kinh ngạc nhưng vẫn mỉm cười nho nhã, có chút trêu chọc nhìn nàng
"Linh Lạc, tuy chúng ta đã là phu thê nhưng e rằng... Hay là...nàng muốn giúp ta...? Nếu vậy, ta đây rất hân hạnh..."
"Hử? Giúp ngươi? A, ta còn chưa có tốt đến vậy, chẳng qua... Mỹ nam cường tráng ta đã thấy nhiều, nhưng mỹ nam bệnh tật... Thuận tiện có ngươi ở đây, xem luôn chẳng phải tốt sao?"
"..."
" Sao vậy? Chẳng phải người nói rất hân hạnh sao? Cởi ra nhanh đi!!!"
"..."
Đoạn ngắn 2
"Dạ công tử đây là..."
"Ta? Ta đương nhiên là..." Nam tử được gọi là Dạ hơi nhướng mi, hứng thú nhìn bạch y nam tử tuấn mỹ trước mặt "..của Linh Nhi... nam nhân!!"
Bạch y nam tử hơi cúi nhìn hồng y nữ tử đang vui vẻ ăn bánh phía sau, dịu dàng mở miệng "Linh Nhi, ta... Khụ khụ..."
Hồng y nữ tử thấy vậy hơi nhíu mi, bĩu môi ngước nhìn tử y nam tử gọi Dạ kia "Đừng chọc tức hắn, Dạ... Ta tốn công sức mấy tháng mới làm thân thể hắn tốt lên đó!"
"Phì.. Vậy mấy cái tin đồn hắn ta... Không được là thật hả?"
"Ừm, theo ta thấy nơi đó cũng khá xinh đẹp, không có dấu hiệu bị hư..."
Ngoài sảnh, một đám người mặt đỏ tại hồng vất vả nhịn cười tự thôi miên mình"ta không nghe thấy gì hết...nhưng mà... Vương gia có... Được không?.."
...
"Hửm? Thiên, ngươi sao vậy?"
Nam tử bạch y thở hổn hển, có chút vô lực rũ đầu "Linh Nhi, hình như ta bị hạ xuân dược..."
"Xuân dược? Dễ thôi... A này..này"
...
Trạch viện bên cạnh, thần y Sở Vân tức giận rống lên " Mẹ kiếp!!! Xuân dược lão tử cực khổ nghiên cứu đâu rồi?? Ám Tam, ngươi lăn ra đây cho ta!!!! Có phải tên kia sai ngươi sang lấy không hả?^´+₫!``!)";):):?:%;€<]#-_-_..."
Còn bên ngoài, người làm Vương phủ ruốt cuộc cũng chứng thực được Vương gia nhà họ có... được hay không...
Bình luận truyện