Khuyết Ấn/Dương Bình Nhi - Quyển 3: Giải Mã Rừng Ma

Chương 29: chói lọi. "22 ngày trước"




Edit: gau5555

Beta: dark Angel (Bella Ngân)

Nhạc Du Du biết này vương phủ đề phòng rất nghiêm ngặt, vì thế, nàng đi đường đều thật cẩn thận, vạn nhất bị người nhìn thấy, như vậy, phỏng chừng không cần một phút đồng hồ, Lãnh Hạo Nguyệt sẽ xuất hiện, kế hoạch chạy trốn của mình sẽ ngâm nước nóng.

Vì thế, đối với địa hình của vương phủ đã phân tích cặn kẽ, Nhạc Du Du quyết định từ sau hậu hoa viên hơi nghiêng leo tường đi ra ngoài, nơi đó tương đối hẻo lánh, cách cửa sau một khoảng cách nhất định, vì thế, là đường chạy trốn tốt nhất.

Thế nhưng rất thuận lợi đã tới hậu hoa viên, Nhạc Du Du không khỏi thở ra một hơi.

Trốn ở góc tường lắng lại tâm tình một chút, sau đó Nhạc Du Du mới một lần nữa đứng lên, nhìn mọi nơi một chút, phát hiện ở bên cạnh có một cái bàn rách, bên cạnh bàn rách có cái ghế rách, trong lòng không khỏi vui vẻ, vội vàng đem rách ghế bỏ vào mặt trên của bàn rách, sau đó nàng bò lên.

Ngay lúc tay của Nhạc Du Du bám vào phần đầu tường bên kia, cái ghế rách bỗng nhiên lay động một cái, Nhạc Du Du trọng tâm bất ổn, liền ngã xuống.

Nhạc Du Du nhe răng trợn mắt xoa cái mông, sợ bị người phát hiện nên không có lên tiếng.

Cách đó không xa trong ám ảnh, Lãnh Hạo Nguyệt nhịn không được nhắm mắt một chút, đã gặp qua ngốc nhưng chưa thấy ai ngốc như vậy, bò qua tường đều có thể té.

“Vương gia, thực sự không chuẩn bị ngăn cản vương phi sao?” Long Ngâm nhìn nữ nhân đang tiếp tục đấu tranh cùng tường vây phía trước, cũng nhịn không được lắc đầu, bình thường dù cho một cây châm rụng trên mặt đất đã có rất nhiều thị vệ xuất hiện, đêm nay nàng làm ra tiếng vang lớn như vậy, thế nhưng chưa từng có người đi ra, chẳng lẽ nữ nhân này không phát hiện ra điểm bất thường? Trách không được Hoa Hồ Điệp vẫn luôn nói nàng đần độn đâu, hiện tại xem ra thật đúng là nói không sai.

Lãnh Hạo Nguyệt lắc đầu: “Chính là ở lại, tức giận của nàng sẽ không tiêu, còn không bằng để cho nàng đi ra ngoài đi dạo.”

“Thế nhưng, sau khi nàng rời khỏi đây phải làm sao?” Trình Dật có chút ít lo lắng, nàng thế nhưng cuộc sống ở đây không quen, cái gì cũng không biết, tuy rằng giấu mười vạn lượng ngân phiếu, những chắc gì không bị người ta lấy mất.

“Tuy rằng sản nghiệp vương phủ không nhiều lắm.” Lãnh Hạo Nguyệt khóe miệng nhếch lên, “Thế nhưng không có nghĩa là Nguyệt các sẽ không có những tòa nhà khác a, để cho Thanh Long Bạch Hổ âm thầm đi theo, tùy thời điểm nắm giữ hướng đi của nàng.”

Lúc này, Nhạc Du Du sau ba lần bị ngã cái mông xuống, rốt cuộc cũng đặt lên được tường viện thật cao kia.

Cưỡi ngồi ở đầu tường, Nhạc Du Du quay đầu lại nhìn vương phủ một chút, lại quay đầu nhìn bên ngoài tối như mực, cắn răng một cái nhắm mắt lại, liền nhảy ra ngoài.

Cùng lúc đó, hai bóng đen cũng cấp tốc đi theo.

Nhạc Du Du từ trên tường nhảy xuống, xác thực nói là ngã xuống,  nhưng không có đau đớn trong tưởng tượng, dưới thân lại truyền đến một tiếng kêu đau đớn.

Nguyên lai, dưới chân tường người, nguyên lai, nàng đập vào trên người của người khác, thực sự là trời phù hộ a!

“Ai a?” Người bị đập bể đang ở dưới chân tường ngủ, kết quả bị Nhạc Du Du này đập bể, thiếu chút nữa đem ruột lòi đi ra ngoài, không khỏi bốc hỏa lớn, nhảy dựng lên đã nói, “Hơn nửa đêm ra bên ngoài ném bụi bặm chồng chất, có biết rất không đạo đức hay không…”

Nhạc Du Du hắc tuyến tức khắc nổi lên, nàng lúc nào thì thành bụi bặm chồng chất? Bất quá, vì sợ kinh động thị vệ trong phủ, nàng cũng không để ý đối phương là ai, tiến lên một tay bưng kín miệng của hắn: “Đừng kêu, lại kêu ta làm thịt ngươi, ” nói xong, buông tay ra bỏ chạy.

“A?” Người nọ có điểm ngốc ngếch, không khỏi xoa xoa cái bụng bị đập bể, khóe miệng nhất câu, dĩ nhiên là nữ nhân? Sau đó, nhấc chân liền đuổi tới.

Nhạc Du Du một hơi chạy ra thật xa, quay đầu lại cũng không nhìn thấy nóc nhà cao to của Tấn vương phủ kia, lúc này mới dừng lại hit từng ngụm lớn thở phì phò. Chờ cho hơi thở bình phục, Nhạc Du Du ngẩng đầu nhìn nhìn bầu trời, đã nửa đêm, nàng phải tìm một khách sạn để ngủ một giấc, thế nhưng, vừa mới quay người lại, nhịn không được “A” hét to một tiếng, thân thể còn không tự chủ nhảy về phía sau một bước.

Người vừa mới đuổi theo bị Nhạc Du Du đập bể lúc đó cũng lại càng hoảng sợ, đồng dạng kêu sợ hãi lui về sau một bước.

Nhạc Du Du này mới phát hiện, đối phương dĩ nhiên là một tên khuất cái quần áo tả tơi.

“Ngươi, ngươi theo ta làm gì chứ?” Nhạc Du Du trong lòng sợ hãi, nhìn tên khất cái kia quấn áo rách rưới, trên mặt cũng là bẩn thỉu, nhưng thể trạng không nhỏ, cao hơn nàng một đầu, nhất định là ăn uống không tệ, dinh dưỡng rất phong phú, nếu hắn thật sự đối với mình có ý đồ gì thì chính mình thật đúng là không có biện pháp, không khỏi có điểm hối hận buổi tối lại đi ra ngoài, thậm chí hối hận đã để cho Linh Lung ở lại, làm cho nàng đi theo mình đi ra thì tốt rồi…

“Ngươi vừa đập bể làm ta bị thương a…” Tên khất cái kia vừa nghe thấy câu hỏi của Nhạc Du Du, lập tức lý lẽ thẳng khí hùng trả lời, “Ngươi phải phụ trách.”

“Ta không phải cố ý.” Nhạc Du Du liếc mắt, “Hơn nữa, ai bảo ngươi hơn nửa đêm chạy dưới góc tường nhà người ta, ngốc a?”

“Tên khất cái không đợi ở góc tường, chẳng lẽ ở trong hoàng cung a?” Tên khất cái vừa nghe xong cũng liếc mắt, “Dù sao ta mặc kệ, ngươi phải phụ trách…” Nói xong, hai tay ôm bụng, sau đó nói lầm bầm lên, “Bụng của ta đau a, ta không sống được …”

Nhạc Du Du hắc tuyến tức khắc nổi lên, trong đầu phản ánh lại qua, mình gặp phải lừa đả, thật muốn là sống cũng không được, làm sao có thể có sức lực đuổi theo chứ? Bất quá, vì để tránh cho phức tạp, Nhạc Du Du vẫn quyết định thỏa hiệp, từ trong lòng ngực móc ra mấy khối bạc vụn nhét vào trong tay tên khất cái: “Vậy, ta chỉ có như thế thôi, ngươi cầm lấy đi xem bệnh…” Nói xoay người rời đi.

Tên khất cái kia nhìn bạc trong tay hơi chợt nhíu mày.

Nhạc Du Du đang đi ra vài bước lúc bỗng nhiên lại vòng vo trở về, từ trong tay tên khuất cai cầm khối bạc lớn nhất trở lại: “Cái này ta cảm thấy ngươi dùng không hếtnhiều như vậy …” Nói xong, quay đầu bước đi.

Tên khất cái có điểm dở khóc dở cười, nhìn bóng lưng của Nhạc Du Du đi xa không khỏi mỉm cười, tay chậm rãi nắm lại, thời gian đưa tay ra, đống bạc vụn nguyên bản kia đã hợp lại cùng nhau, ngón tay bốc lên, nhẹ nhàng dùng lực một lát, biến thành hình dạng đồng tiền.

ngón tay của Tên khất cái nhẹ nhàng một cái, bạc kia liền xoay tròn bay lên giữa không trung, sau đó lại vững vàng rơi vào trong tay, nữ nhân thú vị…

Nhạc Du Du rất tin tưởng vào trí thông minh của mình, nắm trong tay số bạc mà lấy lại được, không khỏi nở nụ cười, bạc này cũng đủ ở trọ đêm nay cùng sáng mai ăn, xuất môn ra bên ngoài, sau này có nhiều thứ để tiêu tiền,  nên sẽ tính toán tỉ mỉ.

Tìm được khách sạn, Nhạc Du Du muốn một gian phòng hảo hạng, sau khi rửa mặt, sau đó đem mười vạn hai ngân phiếu kia chia làm năm phân, dùng châm tuyến vá ở tại trên hai bít tất, trên quần lót, trên yếm cùng trên dây lưng, đương nhiên rồi, nàng cũng chưa từng quên lấy ra năm trăm lượng để chuẩn bị chi tiêu bình thường.

Tất cả đã chuẩn bị sắp xếp xong, Nhạc Du Du lúc này mới nhảy lên giường, vù vù đại đại ngủ, thế nhưng trong lúc ngủ, Nhạc Du Du lại cảm thấy bên người tựa hồ có người, không kịp ngẫm nghĩ nữa, một cước liền đạp tới, chỉ nghe thấy hét thảm một tiếng, người nào đó vừa mới bò lên giường đã bị đạp tới trên mặt đất.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.