Khúc Ca Biệt Ly Nơi Trần Thế

Chương 32




Mọi người vốn đã dừng tay đình chiến, bọn hắn lúc này lại gặp được Triệu Vô Cực cười to, mọi người đều thấp thỏm muốn xem xem, đối phương là vì cái gì lại cười to như vậy.

Tiếu Mị Mị cùng Mãnh Vân Lưu bên này cũng dừng tay, bọn hắn không còn tiếp tục chiến đấu nữa.

Triệu Vô Cực nhìn về phía đám võ giả cười nhạo nói:

“ các ngươi có phải là đi theo đám này đại gia tộc tới giết ta? Ta đoán hẳn không sai a! không biết bọn hắn cho các ngươi hứa hẹn là cái gì, nhưng trong mắt ta, các ngươi thật là ngu ngốc!”

Bọn hắn bị Triệu Vô Cực chỉ điể mắng ngu ngốc, nhưng không ai dám phát tác, bốn phía vô cùng im ắng tĩnh mịch.

Bọn hắn sợ, đều bị Triệu Vô Cực giết sợ.

Hơn một ngàn người, cuối cùng chỉ còn lại đám này lưa thưa võ giả, khoảng hai trăm người.

Đây còn là bọn hắn may mắn tỉnh lại sớm, nếu không chỉ sợ liều mạng lao vào vòng chiến, lúc này cái gì cũng không còn.

Cho dù bốn đại gia tộc hứa hẹn có ngon ngọt cỡ nào, không có mạng thì cũng làm được cái gì? đồ vật khổ sở chiến đấu đoạt được, cuối cùng đều sẽ rơi vào tay đám này đại gia tộc mà thôi!

lúc đầu bọn hắn người đông thế mạnh, các đại gia tộc không dám lấn phạm.

Nhưng bây giờ bọn hắn chỉ còn lại mấy người, bốn đại gia tộc nếu hợp sức lại, bọn hắn không thể nào địch nổi.

Mà Triệu Vô Cực lại càng là nhất châm kiến huyết:

“ các ngươi nhìn xem, xác chết đầy đường, đây chính là kết quả các ngươi đạt được khi vây công ta.

Còn bốn đại gia tộc thì sao? Một cái cũng không hề tổn thất!”

Triệu Vô Cực vừa nó xong, còn lại hai trăm danh võ giả ánh mắt đều đổ dồn nhìn về phía bốn thế lực lớn, bọn hắn đúng thật là một cái cũng không thiếu.

Cho dù là từ lão tổ, gia chủ, trưởng lão dòng chính, cho đến cả cái này lính đánh thuê như là Mãnh Vân Lưu, bọn hắn một cái cũng không có tổn thất.

Chỉ là bộ dạng có chút chật vật mà thôi.

Triệu Vô Cực cười gằn nói:

“ các ngươi còn không hiểu sao? Bọn hắn nãy giờ đều dùng các ngươi làm con cờ thí mà thôi. Bọn hắn lợi dụng các ngươi, đưa ra lợi ích cùng hứa hẹn, để cho các ngươi thay bọn hắn liều mạng. Cuối cùng bọn hắn mới là người thu hoạch được thắng lợi. Bị người dùng làm thương sai khiến, cảm giác thế nào, ha ha ha ha!”

Triệu Vô Cực cười to, đám người cũng không hận hắn mà ánh mắt tức giận nhìn về phía bốn đại thế lực lớn.

Bọn hắn lúc này đã tỉnh táo lại hoàn toàn, không thể để đối phương tiếp tục lừa dối lợi dụng bản thân được nữa.

Cảm giác bị người khác là con lừa đùa tới đùa đi, xem như thương chỉ đâu đánh đó, không ai muốn.

Bởi vậy biết rõ chân tướng sau, bọn hắn vô cùng tức giận.

Nhưng tứ đại thế lực võ lực rất mạnh, bọn hắn không dám loạn động.

Tiếu Mị Mị lúc này bỗng nhiên từ đằng xa phi thân tới, đứng bên cạnh Triệu Vô Cực, ánh mắt lành lạnh nhìn lấy đối phương.

Mãnh Vân Lưu cũng trở về với đội hình của bọn hắn, tập trung lại một chỗ.

Hoàng Ngũ cảm giác không ổn, vội vàng la to:

“ các vị giang hồ bằng hữu, đừng nghe đối phương nói linh tinh, chúng ta chính là cộng đồng trừ ma vệ đạo. Đừng nhìn Triệu Vô Cực đứng đó cười cười nói nói, hắn chính là cung giương hết đà, chỉ cần chúng ta tiếp tục cường công một lúc, hắn chắc chắn phải chết!”

Triệu Vô Cực khóe miệng kéo lên một nụ cười, hắn nhìn xem xung quanh đám người, giống như là đang muốn tìm xem có ai sẽ tới cường công hắn, đem hắn mài đến chết.

Quả nhiên đám người nghe Hoàng Ngũ lời nói xong đều im như ve mùa đông.

Đã đến nước này, ai cũng đã tỉnh lại, không còn người ngu đi mắc lừa hắn.

Mắc lừa hắn người, đều đã nằm lại tại chỗ, trở thanh một cái xác lạnh tanh.

Một tên kiếm khách trầm giọng nói:

“ không bằng Hoàng Ngũ Hoàng lão tiền bối trước lên chủ công, chỉ cần ngài không lùi, chúng ta liền không lùi, thế nào?”

Hoàng Ngũ sắc mặt bị nghẹn đến đỏ bừng, đừng nói cho hắn lên chủ công, bây giờ bảo hắn đánh lén, hắn cũng phải suy nghĩ một lúc.

Bởi vì từ chiều tới giờ chiến đấu, nội lực của hắn tiêu hao đã bảy tám phần, hắn cũng không dám liều mạng tiêu hao nội lực đi đánh lén chứ đừng nói lên chủ công.

Đối mặt với Triệu Vô Cực, còn phải tiêu hao bao nhiêu nội lực a.

Chưa kể đối phương có thể bất cứ lúc nào đánh ra một kích cực mạnh đoạt mạng hắn.

Sống đến từng này tuổi, Hoàng Ngũ càng so người khác khôn khóe cũng càng sợ chết.

Để hắn lên làm cái này việc nguy hiểm, không thể nào!

Hoàng Ngũ mang một mặt bi phẫn trách trời thương dân nói:

“ chẳng lẽ các vị không muốn trả thù cho tông môn của mình, để cho tên yêu nghiệt này ở trên giang hồ tiếp tục tác quái sao?”

Tên kiếm khách kia lại cười gằn nói ra:

“ đám người muốn trả thù, đang nằm ở kia! Chúng ta đâu cùng hắn có thù. Chỉ là nghe lời tiền bối mê hoặc muốn trừ ma vệ đạo mà thôi. Chúng ta đều mang một trái tim hiệp nghĩa, cuối cùng bị lợi dụng mà vẫn không biết. Nhưng ta tin tưởng Hoàng Ngũ lão tiền bối ở trên giang hồ danh vọng lớn như vậy, sẽ không chủ động làm ra loại hành động đáng hổ thẹn này.

Bởi vậy bây giờ ta chỉ cần ngài đứng ra chủ công không lùi, chúng ta cũng sẽ lập tức lên theo. Thế nào?”

Hắn vừa nói tay vừa chỉ vào đống xác chết. Xác thật một cái người trong đó là lúc nãy đứng ra kêu gào trả thù cho Thanh Thành kiếm phái, một người nằm gần đó chính là kể thảm Ngũ Đao môn người kia.

Ý hắn nói chính là ngươi mà lùi, mọi người cũng sẽ cùng lùi. Đừng nghĩ lợi dụng chúng ta.

Đám người lập tức nhao nhao phụ họa:

“ đúng vậy Hoàng lão tiền bối, mời ngài đứng ra chủ trì công đạo!”

“ Hoàng lão tiền bối, ngài là đỉnh phong cảnh, ngài không thể lùi a!”

“ hoàng lão tiền bối, linh đan diệu dược đang ở trước mặt, ngài nhất định phải cố lên a!”

Không ít người lên tiếng, có người là cổ động hắn đứng ra, có người là trêu tức, có người thì lại dửng dưng.

Mỗi người một vẻ mặt, muôn hình muôn sắc, nhưng không ai ngu ngốc chủ động đứng ra đi khiêu khích Triệu Vô Cực.

Khó khăn lắm mới ổn định lại cục diện, bây giờ đi trêu ghẹo hắn, nói không chừng người chết tiếp theo liền sẽ là bản thân a.

Hoàng Ngũ lão tổ có chút hận rèn sắt không thành thép nói:

“ các ngươi đây là đang cho hắn cơ hội khôi phục sao? Không nhanh chân lên, tất cả chúng ta đều không được chỗ tốt gì?”

Tên kiếm khách kia cao giọng nói ra:

“ là Hoàng lão tiền bối cùng các vị đại gia tộc, môn phái đây cùng hắn kết thù, đâu phải chúng ta. Chúng ta chỉ là muốn đi theo giúp đỡ diệt trừ cái ác mà thôi!”

Hoàng Ngũ lúc này liền biết, miệng lưỡi nữa cũng vô dụng.

Đám người này, chỉ sợ đã sợ run chân không dám lên.

Nhưng để càng lâu, Triệu Vô Cực nếu hồi được lại một chút sức lực, vậy càng nguy hiểm hơn.

Hắn liếc mắt nhìn về phía Binh khí thế gia đám trưởng lão, cuối cùng đối với Thanh Khâu Môn nói:

“ Hạ huynh, Mãnh Vân Lưu các hạ, không bằng chúng ta tất cả cùng lên giương cao lá cờ đầu, giết chết tên yêu nghiệt này như thế nào?”

để cho Hoàng Ngũ một mình lên, cho hắn mười cái mạng hắn cũng không dám.

Hắn đương nhiên phải kéo theo đám người này xuống nước a.

Nhưng Lưu gia bây giờ tự tin lớn nhất là phá cương nỗ đã bắn hết tên, bọn hắn cũng không dám chắc có thể tấn công được Triệu Vô Cực hay không? hay lại là trở thành oan hồn dưới trảo của hắn.

Còn cái này lính đánh thuê, cũng đừng quá mong chờ vào hắn.

Gặp chuyện, chỉ sợ đối phương chạy so với ai đều nhanh, trông chờ vào hắn ngăn cơn sóng dữ, quả thật là chuyện viển vông.

Mãnh Vân Lưu ánh mắt đảo một vòng, trong lòng có tính toán, nhưng không ai biết hắn lúc này đang nghĩ gì.

Hạ Tam Giang cũng không dám liều linh, sắc mặt chợt hiện lên vẻ khó xem vô cùng.

Hoàng Ngũ lo lắng nói:

“ nếu chúng ta tiếp tục chần chừ không tấn công, đến lúc đó Triệu Vô Cực khôi phục lại, tất cả chúng ta đều phải chết. Bây giờ chính là cơ hội tốt nhất, hắn đã bị mài cạn thể lực, lúc này chúng ta xông lên, lại có cá vị giang hồ bằng hữu trợ giúp, chắc chắn có thể thành công.!”

Hạ Tam Giang khuôn mặt lo lắng xoắn xuýt cùng một chỗ. Quả thật đối phương nói không sai, để cho Triệu Vô Cực trở lại tĩnh dưỡng hoặc kéo càng lâu thời gian, hắn phát triển càng cường đại, đến lúc đó muốn giết hắn quả thật khó như lên trời.

Không chừng bọn hắn sau hôm nay tách ra liền gặp phải Triệu Vô Cực hạ độc thủ.

Bởi vậy nếu muốn giải quyết, thì phải nhân cơ hội cuối cùng ở đây, làm cho thật gọn gàng tránh để sau này ra tai họa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.