Khúc Ca Biệt Ly Nơi Trần Thế

Chương 10




Edit: Windy

“Đó là vấn đề của Lại Tư, cô nên hỏi anh ấy, chứ không phải là tìm tôi xả giận.” Người phụ nữ này bản thân không chiếm được liền oai môn tà đạo, vô đạo đức. Trong lòng Tuyết Thuần thầm mắng, dĩ nhiên là cô không dám mắng thành tiếng, cô cũng sợ đau.

Trù Nhiên cười lạnh một tiếng, thu dao găm lại, “Yên tâm, tạm thời tôi không lỡ vạch lên mặt cô đâu, ít nhất phải chờ cô ** sau này hẵng tính tiếp.”

Tuyết Thuần nhăn mày, ánh mắt long lanh như lưu ly nhuốm một tầng lo lắng, “Cô có ý gì?”

“Cô yên tâm, tôi sẽ theo ý nguyện của cô để cô gặp tình nhân cũ một lần, không có Lại Tư cản trở.” Trù Nhiên giống như nhìn thấy bộ dáng bị hủy diệt của Tuyết Thuần, khinh bỉ cười ra tiếng.

Tình cũ? Ý là... Trình Lãng? Tuyết Thuần chợt ngẩng đầu, “Trình Lãng? Cô đã làm gì anh ấy?”

“Tôi có thể làm gì anh ta? Cho dù làm, cũng là bạn tốt Xuyến Sở Sở của cô làm nha!” Trù Nhiên giống như kinh ngạc, bỗng nhiên lại cười một cách thâm sâu, “Nói thật, cô gái họ Xuyến kia thật không dùng được, kêu cô ta hạ xuân dược cũng do dự, cuối cùng vẫn là muốn tôi tìm Trình Diễm ra tay. Nhưng mà, tạo chút phong ba, gây mâu thuẫn, cái cô họ Xuyến kia ngược lại lại làm rất tốt!”

Sắc mặt Tuyết Thuần trắng bệch, môi của cô không ngừng run rẩy, “Chuyện của Trình gia, đều là cô làm?” Cô thật sự sai lầm rồi, cho nên Lại Tư mới tức giận cực độ đuổi cô ra ngoài.

“Cô đã ở trong tay tôi rồi, trốn thế nào cũng không thoát được, tôi cho cô làm con quỷ hiểu chuyện cũng tốt.” Trong lòng Trù Nhiên nghĩ, thật ra thì cô muốn nhìn thấy nhất là dáng vẻ cực kì bi thương của Tuyết Thuần, Tuyết Thuần càng thống khổ, cô lại càng thống khoái, càng hả giận.

“Tôi lừa cô ta, nói quỷ y là do tôi mời tới. Không theo lời của tôi nói, người tình cũ của cô khó giữ được tính mạng, buồn cười, tôi sao có thể đi mời quỷ y đây, tôi căn bản còn không biết ông ta trông như thế nào, tới chỗ nào xin? Ha ha, nhưng mà là một video chuẩn bị trước, không cần tôi chỉ điểm, liền thành công làm cô nghi ngờ Lại Tư. Quan hệ vợ chồng của hai người cũng bởi vì vậy mà đi xuống, cho nên tôi mới như ý mà bắt có được cô.”

Trù Nhiên đột nhiên nhíu mày, khổ não nói, “Thực ra cô ta cũng không nghe lời hẳn, gọi cô ta hạ xuân dược với Trình Lãng, sống chết cũng không chịu, lý do là thân thể anh ta còn chưa khỏi hẳn. Cho nên, tôi chỉ đành để cho Trình Diễm ra tay.”

Cô ta điềm đạm cười một tiếng, ngón tay để lên miệng của cô, “Đến lúc đó xuân dược phát tác trong lòng cô liền không chịu nổi, chỉ muốn vui vẻ, quản sao được anh ta là ai, tôi bảo đảm đến lúc đó chỉ cần là đàn ông là có thể thỏa mãn cô. Đây là xuân dược được nghiên cứu mới nhất, để cho cô thưởng thức đầu tiên, là vinh hạnh rất lớn cho cô đó.”

Tuyết Thuần nghe được như vậy trong lòng càng lạnh, mơ hồ đoán được kết quả theo lời của Trù Nhiên cảm giác sợ hãi điên cuồng xuất hiện.

“Cô còn hai ngày.” Trù Nhiên tâm tình cực tốt giơ hai ngón tay lên.

Cái gì? Tuyết Thuần không hiểu cho nên nhìn về phía cô ta.

“Còn hai ngày, xuân dược trong người cô sẽ phát tác.” Trù Nhiên cười điên đảo, “Đến lúc đó nếu không là Trình Lãng, vậy tôi cũng sẽ tìm cho cô mấy người đàn ông cường tráng đến. Hộ vệ của tôi rất độc ác.” Trù Nhiên đưa tay vỗ vỗ người hầu sau lưng.

Tuyết Thuần hận đến nghiến răng, “Tôi chưa từng hại cô, tại sao cô lại đối xử với tôi như vậy!”

“Ba!”

Trù Nhiên giống như đánh tới nghiện, chợt a một tiếng, nhẹ nhàng sờ mặt cô, “Ngại quá, nếu thật sự đánh hỏng , đến lúc đó những người đàn ông kia không thích thì làm sao bây giờ?”

Sau đó, Trù Nhiên hỉ nộ vô thường lại hừ lạnh một tiếng, “Lại Tư vốn thuộc về tôi! Cô cho rằng đoạt đi Lại Tư, là có thể lấy được tất cả? Tôi cho cô biết, cả đời này, bao gồm cả Trù gia, đối với tôi mà nói tất cả đều là đồ bỏ đi, tôi sống, chỉ vì Lại Tư. Không sợ anh ấy không yêu tôi, tôi cũng vì anh ấy. Cho dù phá hủy cả Trù gia, hai tay dâng lên cho Lại Tư, tôi cũng sẽ không tiếc.”

Chân mày Tuyết Thuần nhăn sâu hơn, người đáng sợ nhất trên thế gian là người hai bàn tay trắng không chút kiêng kỵ, người như vậy thường không chịu uy hiếp, không bằng cầm chuôi. Cô muốn chạy trốn khó khăn càng thêm khó khăn.

Thời gian từng giây từng phút trôi qua, trên người Tuyết Thuần bắt đầu nóng lên, trong lòng càng thêm lo lắng. Trù Nhiên nói, cô không hề nghi ngờ. Đến nơi này giống như cá nằm trên thớt, Trù Nhiên không cần thiết phải lừa gạt cô.

Trong bóng tối, cô co rúc thân thể, giống như người nghiện không khống chế được mà co rút. Chờ đợi cái gọi là thuốc giải, mà thuốc giải đó, chính là đàn ông mà Trù Nhiên đưa tới.

Số mạng bắt đầu vạch ra một tràng duy mạc.

Australia.

Oanh!

Hắc ngục Hà Nhĩ nổi tiếng của Trù gia bởi vì tiếng oanh này, tiến về phía hủy diệt.

Trù Nhiên anh khí bức người mày nhọn rét lạnh, cuối cùng bị buộc xuất hiện trong một đống bụi đất đổ tan tành.

“Tới thật nhanh!” Trù Nhiên lạnh lùng nhìn về phía người đàn ông đối diện, một thân áo gió thoải mái.

“Tuyết Thuần ở đâu?” Lại Tư mắt lạnh quét về phía cô, người phụ nữ này so với trước đây càng ngày càng điên, cũng là, người từ đảo Luyện Ngục đi ra, không có chút bình thường. Do người phụ nữ này quá mức.

Trù Nhiên sao có thể dễ dàng nói cho anh biết Tuyết Thuần đang ở đâu? Huống chi, xuân dược trong Tuyết Thuần đang phát tác, thời điểm mấu chốt để hủy hoại cô ta, cô tuyệt đối không thể làm sai gì.

Cô tránh né, “Anh không cảm thấy chúng ta là một đôi sao? Rõ ràng, chúng ta cùng có thân phận hiển hách, ngầm giống nhau có thế lực lật nghiêng thế giới hắc đạo. Em mới là hồng nhan tri kỷ phù hợp nhất với anh. Thủ đoạn làm việc của anh và em giống nhau như đúc, chúng ta chỉ cần nhìn lên một cái, là biết đối phương muốn cái gì. Cảm giác như vậy, quan hệ như vậy, cho tới bây giờ anh không hề nghĩ đến em sao?” Trù Nhiên mặt lạnh, đôi mắt xinh đẹp tràn ngập tình ý, mấy ngày liền không thấy, cô tựa như tham lam nhìn người đàn ông tuấn mỹ thiên hạ vô song này.

“Tôi thừa nhận, quá dễ dãi với cô, quá thoải mái. Tôi cũng rất thưởng thức cô.” Đôi mắt đen nhánh của Lại Tư không hề che giấu ** tán thưởng không che đậy. Người phụ nữ này, là một người cứng đầu, thủ đoạn làm việc tàn nhẫn, ngay cả thân là đàn ông như anh cũng phải nhượng bộ.

Lại Tư lạnh băng mím môi, “Nhưng mà, đối với cô, không khiến tôi có cảm giác động tâm.”

Nghe vậy, Trù Nhiên biến sắc, mơ hồ đoán được anh sẽ nói gì tiếp theo.

Lại Tư giống như nhớ tới cái gì đó, đôi mắt sắc nhọn thoáng dịu dàng, “Trên thế giới này xinh đẹp, thông minh, thiện lương... Phụ nữ nhiều không kể xiết, nhưng có thể lọt vào mắt tôi, khiến tôi động tâm, thật chỉ có một người là cô ấy thôi. Tôi nghĩ, cả đời này cũng chỉ có thể là cô ấy.”

Lại Tư thở dài, anh muốn là có thể trái ôm phải ấp, với gia thế của anh, có cái gì không thể chiếm được? Nhưng mà trái tim hết lần này đến lần khác không bị khống chế, mắt chỉ nguyện theo đuổi hình bóng của cô, trong lòng cũng chỉ có thể là một mình cô ấy. Anh giống như con diều, Tuyết Thuần trong tay nắm sợi dây giữ anh, anh chạy thế nào cũng không thể thoát được.

Tuyết Thuần bị giấu ở tường kép một chữ nghe cũng không lọt, đầu bị lời của anh đánh cho minh minh vang dội, trong lòng trừ cảm động ra, còn thấy tình yêu ấm áp. Nhớ lại, anh ưu tú như vậy, làm sao sẽ vì cô mà phí hết tâm tư như thế. Nhớ tới quá khứ, cô vẫn là người đáng ghét, cho nên yêu cô sâu vô cùng.

“Tại sao?” Trù Nhiên ghẹn tỵ giận lên, cô ưu tú hơn so với Tuyết Thuần, hiểu anh hơn Tuyết Thuần, yêu anh rất lâu, thương anh, có cùng thân thế bối cảnh với anh, cùng chung suy nghĩ, bọn họ gần gũi như thế, cho dù là linh hồn cô độc cũng rất giống nhau. Tại sao người anh yêu, không phải là cô? Lại là cái người bình thường đến không bình thường hơn nữa Tuyết Thuần kia.

Giọng nói Lại Tư dõng dạc, giống như truyền từ Cửu Trọng Thiên, trống trải lại chân thật, “Cô biết, người giống như chúng ta như vậy, cuộc sống mỗi ngày sống giữa âm mưu tính toán, sống qua rừng súng mưa đạn, nói không chừng rất nhanh chóng, ngày mai liền không thấy được mặt trời.”

Anh chợt khẽ mỉm cười, “Thời điểm gặp cô ấy, lòng anh sẽ thấy thoải mái, trở nên tinh khiết, sẽ không lo lắng lúc nào bị đâm, sẽ không đùa bỡn tâm cơ. Nói, bây giờ suy nghĩ một chút, tôi là thích sự đơn thuần của cô ấy đi. Đơn giản vứt bỏ hết thảy bóng tối không có tạp chất, khiến cho tôi chỉ muốn đem tất cả dành cho cô ấy.”

Tuyết Thuần nằm bên tường kép mặt đã sớm ướt lệ, thân thể của cô mềm nhũn, cô muốn gọi tên Lại Tư, lại chỉ có thể phát ra tiếng kêu yếu ớt, cảm giác vô lực mãnh liệt đến mức điên cuồng nuốt lấy thân thể cô.

Lúc này, chợt có một sức lực kéo lôi cô đi.

“Không.” Tuyết Thuần suy yếu phản kháng.

Bên ngoài, Trù Nhiên nổi giận, lửa ghen tỵ cháy lan ra đồng cỏ, giọng nói như rắn độc.

“Lại Tư yêu quý của em, anh có biết hay không, những lời anh vừa nói ra sẽ có hậu quả gì không? Trưởng bối của chúng ta vì đối kháng với nước Mĩ tổ chức bí mật bị áp chế, kết thúc hai nhà Lại và Trù lâu năm dẫn đến phân tranh, quan hệ hợp tác giữa hai nhà cho tới nay cũng hết sức xúc tiến, dĩ nhiên, cho dù ổn thỏa nhất, chính là đám hỏi nghìn năm không thay đổi. Quan hệ giữa hai nhà đã từng rất ổn định, toàn do em cuồng dại yêu anh.”

“Bây giờ là em làm chủ Trù gia, nếu là anh không ở bên em, không sợ Trù gia dốc hết toàn bộ, em cũng muốn hủy diệt Lại gia các người.”

Lại Tư như nghe thấy chuyện cười nhạt nhất trên đời, một bộ không yên lòng như cũ, thực chất lợi dụng lúc cô nói chuyện không để ý, mắt đeo kính đen quét nhìn một góc nhỏ. Chợt tròng mắt hiện lên chút đỏ thẫm. Khóe môi anh cong lên, “Trù đương gia nói cực phải, Lại Tư tôi nhất định phụng bồi đến cùng.”

Uy hiếp thêm thỏa hiệp, là hai kỹ năng cô thích dùng nhất, “Lại Tư, thật ra thì em vẫn còn tin tưởng, đàn ông là dễ dàng bị mê hoặc nhất. Năm đó bố em yêu mẹ em rất sâu, phụ nữ bên cạnh một người đổi lại một người. Cho nên, từ đó trở đi bản thân thích anh, cũng chưa nghĩ muốn tất cả của anh, chỉ cần vẫn sống chung tương kính như tân, em cũng chỉ cần vậy. Em, chấp nhận dưới Tuyết Thuần.” Đây cũng là một trong những lý do cô đám ứng Trình Diễm.

“Lấy ở đâu ra nhiều lời nói nhảm như vậy.” Đối với cái người phụ nữ hỉ nộ vô thường này, Lại Tư rất không nhịn nổi.

“Anh.” Trù Nhiên nổi đóa, xem ra không động đến lá vương bài cuối cùng, chắc anh sẽ không thỏa hiệp. Phải biết anh giống như cô, đều là không chịu thua ai, đột nhiên cô hừ lạnh một tiếng, “Nếu anh vẫn cố chấp như vậy, em liền giết chết người phụ nữ anh thích nhất, Tuyết Thuần.”



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.