Không Thể Phản Kháng

Chương 92: 92: Hai Người Đàn Ông Hai Số Phận




Edit: Mon

Beta: Triêu Nguyên

Thế nào là quyến rũ tận xương? Chỉ cần gặp qua người trước mắt liền sẽ biết.

Nàng xinh đẹp từ trong xương cốt lộ ra, cổ yêu khí kia cũng từ bên ngoài mà đến, chỉ cần ngươi gặp qua nàng, dù là ai cũng sẽ không thể quên vẻ đẹp tuyệt sắc kinh người này của của nàng.

Lạc Yên vốn muốn mở miệng châm chọc bọn họ có hành vi quấy nhiễu dân, nhưng mà bên trong tay một người nọ lại có kiếm, lời nàng đang muốn nói tới bên miệng rồi lập tức nuốt xuống.

Không phải "Khan tuyết kiếm" đây sao?

Thân kiếm một màu trắng tuyết, giống như bạch ngọc thượng phẩm, trên kiếm còn có hoa văn phức tạp, đại khái thì cũng chỉ có thiên hạ đệ nhất danh kiếm Khan tuyết kiếm mới có loại phong thái này.

Mà chủ nhân của nó là người được tôn là Kiếm tiên Tô Trầm Sương.

Lạc Yên tâm tình có chút phức tạp.

# Lần đầu tiên gặp mặt đối tượng tương lai đã đánh hắn, nên làm gì bây giờ? Online chờ cấp! #

Vấn đề này đương nhiên là không có cách giải quyết.

Nếu không giải quyết được, Lạc Yên liền vẫn duy trì tâm lý bất chấp tất cả, nghênh ngang không kiêng nể gì mà đánh giá vị kiếm tiên trước mắt này.

Theo như đồn đãi trên thiên hạ, Tô Trầm Sương bốn tuổi đã luyện kiếm, mười năm thành công, không tới nửa năm đã nổi danh giang hồ, mà hiện tại cũng chỉ 20 tuổi.

Bộ dáng thiếu niên nhưng thật ra lại rất trẻ tuổi, nhưng mà có vẻ tầm 1m8 trở lên.

Đôi mày anh khí hạ xuống, hắn có một đôi mắt hắc diệu thạch trông cực kỳ thâm thúy, đồng tử trong suốt đến cực điểm lại tựa như luôn mang theo hàn băng ngàn năm lạnh thấu xương, làm người ta không dám nhìn thẳng.

Đuôi mắt hắn hơi nhếch lên, lộ ra mấy phần tà mị chi ý, ngũ qua lại như được điêu khắc tinh tế hoàn mỹ không tì vết lại giống như tiên giáng trần, chỉ là bộ dạng hắn quá lãnh đạm, từ nhỏ tập kiếm trên người mang theo không ít sát khí, cho người ta cảm giác sợ hãi, lại mang theo cảm giác cấm dục.

Cấm dục sao? Chính nàng còn muốn khiêu chiến một phen đây, nhìn bộ dáng băng sơn của hắn nhất định thật không tồi đi? Nội tâm tiểu nhân của Lạc Yên lộ ra một nụ cười gian trá.

"Hơn nửa đêm mà hai vị công tử không ngủ lại cố tình chạy tới nơi của tiểu nữ tử quấy nhiễu, phá mộng đẹp, không biết hai vị có biện pháp nào bồi thường cho tiểu nữ?"

Hai người trước mặt này tính tình đều trầm mặc ít nói, Lạc Yên không ngại mà đánh đòn phủ đầu, vừa mở miệng liền muốn "bồi thường".

Sau khi nói xong, Lạc Yên mới có tâm tư đánh giá người còn lại, tha thứ cho nàng vì mọi chú ý của nàng đều đặt trên người Tô Trầm Sương nên hiện tại mới chú ý tới người còn lại này, có vẻ hắn cũng là một người không tầm thường.

Người trong giang hồ đều biết "Kiếm tiên" Tô Trầm Sương xuất thân từ môn hạ của "Kiếm ma" Độc Cô Thanh. Trước khi Độc Cô Thanh thu nhận Tô Trầm Sương làm đồ đệ, hắn đã có một đại đồ đệ tài nghệ thâm hậu, người trong giang hồ gọi hắn là "Tật kiếm"  Tần Thương.

Tô Trầm Sương và Tần Thương về sau cùng xuất sư, hai người đều giao ước thời gian mỗi năm đều so kiếm, bất quá cũng chưa từ có ai biết hai người bọn họ giao đấu ở đâu, thế mà cuộc giao đấu của họ lại vừa lúc bị nàng nhìn thấy.

Lạc Yên có chút nói không nên lời, không nghĩ tới họ lại ước định tại nơi thâm sơn cùng cốc, trong một cái trấn nhỏ luận võ hơn nữa còn là nửa đêm.

Đối mặt với lời bồi thường của Lạc Yên, Tô Trầm Sương cùng Tần Thương giống như hai cái hũ nút im lặng, cũng không biết nên trả lời như thế nào, không ngờ rằng sẽ có một người vô lại đến như vậy! Còn dám bắt đền nữa!

Bọn họ chỉ là đang giao đấu, những người khác không bị đánh thức, rõ ràng cô nương này chính mình ngủ không được, lại một hai bảo là do bọn họ, cái này....hợp lí chỗ nào?

Hơn nữa, nàng không phải đã báo thù bọn họ việc đánh thức nàng sao? Tiếng đàn giống như ma âm vậy, làm chính bọn họ bị nội thương không nhỏ.

Nhưng Lạc Yên hiện tại lại tỏ ra "các ngươi không bồi thường đừng hòng bỏ đi",  hai người cũng biết việc này cũng không thể biểu hiện rõ, chỉ thầm than một câu "Chỉ có nữ nhân và tiểu nhân mới khó đối phó như vậy", cuối cùng người bị đẩy ra để trả lời lại là người tương đối "hiền lành" Tần Thương.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.